Lạc Tâm lạnh mắt đi về phía chỗ Hứa Trai Hiệp, Hứa Trai Hiệp không hề do dự mà nhường chỗ, để Lạc Tâm ngồi xuống.
Hứa Trai Hiệp mặt mày cung kính nhìn Lạc Tâm ngồi trên ghế, không dám có bất cứ dị động nào, anh ta có thể trở thành chủ tịch của công ty Vạn Hào, hoàn toàn là vì người phụ nữ trước mắt này.
Người phụ nữ này có thể cho anh ta tất cả, đương nhiên cũng có thể lấy đi tất cả, cho nên anh ta đã trở thành con chó của Lạc Tâm, mặc kệ Lạc Tâm bảo anh ta làm gì, anh ta đều sẽ làm theo.
“Gần đây tình hình bên phía công ty Hứa Gia như thế nào rồi?” Lạc Lâm mở miệng hỏi một câu.
“Tình hình bên phía công ty Hứa Gia không quá lạc quan, Hứa Bích Hoài gần đây trạng thái tinh thần không quá tốt, không thể ở văn phòng lâu, sức cạnh tranh của chúng ta lại mạnh, tôi đóan chắc không mất bao lâu, công ty Hứa Gia sẽ bị chúng ta xử lý sạch.” Hứa Trai Hiệp vội vàng giải thích, trên mặt mang theo một tia đắc ý.
Lạc Tâm gật đầu, không nói gì nữa, lật văn kiện trên bàn xem.
Công ty Vạn Hào này không phải của cô ta, sau khi cô ta trốn thoát khỏi nhà họ Lâm, tài khoản trước kia của cô ta đã bị đóng băng rồi, mặc dù trên người cô ta còn có không ít tiền, nhưng vẫn không đủ mở một công ty.
Tất cả những thứ này đều là người đàn ông đeo kính đen tối hôm đó đến tìm cô ta cho.
Người đàn ông đó tự xưng là Thư kí Hà, không có tỏ rõ thân phận của mình, chỉ hỏi Lạc Tâm có muốn hợp tác hay không.
Mục đích của Thư kí Hà là đối phó với Lâm Thanh Diện, cùng tất cả những người có liên quan tới Lâm Thanh Diện, bởi vì Lâm Thanh Diện không ở Hồng Thành, Thư kí Hà bèn đánh chủ ý lên công ty Hứa Gia.
Mặc dù không biết Thư kí Hà này tại sao muốn đối phó Lâm Thanh Diện, nhưng Thư kí Hà biết Lâm Thanh Diện là gia chủ của nhà họ Lâm hiện nay, cô ta biết Thư kí Hà này không phải người bình thường.
Chuyện Lâm Thanh Diện trở thành gia chủ mới của nhà họ Lâm không có truyền ra ngoài, chỉ có nhà họ lâm và một số người rất ít biết được, Thư kí Hà này có thể điều tra được chuyện này đủ chứng minh trong tay của hắn nắm lượng tài nguyên khủng lồ.
Lạc Tâm một lòng muốn trả thù đương nhiên sẽ không từ chối sự trợ giúp tìm đến cửa này, giữa Thư kí Hà cùng Lâm Thanh Diện có ân oán gì, cô ta không để tâm, chỉ cần có thể đối phó được với Lâm Thanh Diện, bất cứ chuyện gì, cô ta đều sẽ chấp nhận.
Mà Thư kí Hà này cũng không yêu cầu Lạc Tâm trả ra cái gì, chỉ bảo cô ta nghĩ cách lật đổ công ty Hứa Gia, nếu như có thể nhân cơ hội chống lại tập đoàn Thiên Dương thì là một chuyện càng tốt.
Nếu như Lạc Tâm có thể làm được chuyện này, Thư kí Hà đó hứa với cô ta, sẽ để cô ta tận mắt chứng kiến sự diệt vong của Lâm Thanh Diện.
Sau đó Thư kí Hà bèn cho Lạc Tâm công ty Vạn Hào này, để cô ta dựa vào công ty Vạn Hào đến đối phó công ty Hứa Gia.
Bởi vì bây giờ Trần Tài Anh đang dẫn người truy lùng Lạc Tâm trên toàn thành phố, Lạc Tâm có rất nhiều chuyện không thể thuận tiện ra mặt, cho nên cô ta bèn tìm Hứa Trai Hiệp, người này trước nay luôn đối đầu với Hứa Bích Hoài, để anh ta tiếp nhận công ty Vạn Hào, đối phó với công ty Hứa Gia.
Lạc Tâm biết Hứa Trai Hiệp không có bản lĩnh gì, về mặt quản lý công ty không khác gì với đầu heo là mấy, nhưng nhiệm vụ bây giờ của cô ta không phải kinh doanh tốt công ty Vạn Hào, nhiệm vụ của cô ta là lật đổ công ty Hứa Gia.
Thư kí Hà nói với cô ta, chỉ cần có thể lật đổ công ty Hứa Gia, cho dù hy sinh công ty Vạn Hào cũng không sao, mà hắn sẽ làm nguồn tài nguyên ủng hộ đằng sau công ty Vạn Hào, chỉ cần không phải mình chết, mặc kệ vấn đề gì, Thư kí Hà đều có thể giúp giải quyết.
Cho nên Lạc Tâm không hề lo lắng Hứa Trai Hiệp có quản lý công ty hay không, mà cô ta tìm đến Hứa Trai Hiệp, nhìn trúng, chính là có năng lực của đối phương có thể tạo ra rắc rối cho Hứa Bích Hoài.
Hứa Trai Hiệp ở phương diện kinh doanh không có bản lĩnh gì, nhưng bản lĩnh dùng một ít thủ đoạn bàng môn tà đạo đối phó đối thủ một chút cũng không nhỏ, điều này vừa hay phù hợp với mục đích của Lạc Tâm, cho nên cô ta bèn để Hứa Trai Hiệp ngồi ở vị trí chủ tịch này.
Trước đây dùng một ít thủ đoạn bẩn thỉu đối phó Hứa Bích Hoài, đều không thể thành công, Trần Tài Anh chắc chắn sẽ không cho cô ta cơ hội lần 3, cho nên cô ta bây giờ chỉ có thể thông qua cách lật đổ công ty Hứa Gia, từng chút từng chút hủy hoại Hứa Bích Hoài.
Trong lòng cô ta biết rất rõ, Hứa Bích Hoài chắc chắn còn băn khoăn về những lời cô ta nói lần trước, nếu như cô thật sự bắt đầu cảm thấy mình không xứng với Lâm Thanh Diện, vậy chắc chắn sẽ nghĩ cách bù đắp.
Kinh doanh công ty Hứa Gia cho tốt, chính là cách cô bù đắp cho chính mình, nếu như cô ta ngay cả công ty Hứa Gia cũng kinh doanh không tốt, cuối cùng còn làm cho phá sản, chuyện này chắc chắn có thể đả kích cô, đến lúc đó, cô nếu như có thể thất bại hoàn thành, mất đi lòng tin bình đẳng với Lâm Thanh Diện, vậy mục đích cơ bản của cô ta cũng coi như đạt được.
Dù sao bắt cóc Hứa Bích Hoài và khiến Hứa Bích Hoài không có mặt mũi tiếp tục ở lại bên cạnh Lâm Thanh Diện, rõ ràng cách thứ hai càng cao minh hơn.
Cô ta thậm chí cũng bắt đầu có chút mong chờ, Lâm Thanh Diện sau khi trở về, phát hiện người phụ nữ mình yêu ở trước mặt mình trở nên vô cùng tự ti, cho rằng không xứng với anh, muốn rời khỏi anh.
“Khoảng thời gian này cậu tiếp tục dùng các thủ đoạn nhỏ ngáng chân công ty Hứa Gia, khiến Hứa Bích Hoài không đủ tinh lực đi xử lý chuyện của công ty, đồng thời nghĩ cách cướp những khách hàng của công ty Hứa Gia về đây, mất khách hàng, bọn họ cũng sống không được bao lâu.” Lạc Tâm mở miệng.
“Không có vấn đề gì lão đại! Chuyện này tôi giỏi nhất, lát nữa tôi sẽ đi làm!” Hứa Trai Hiệp vội vàng đáp ứng.
Lạc Tâm liếc nhìn anh ta, sau đó âm trầm mở miệng nói: “Thật ra muốn khiến công ty Hứa Gia phá sản, còn có một cách càng đơn giản và càng hiệu quả hơn.”
“Là cách gì?” Hai mắt của Hứa Trai Hiệp sáng lên.
“Chỉ cần cậu có thể nắm giữ được một người, khiến bà ta làm việc cho chúng ta, trên cơ bản không cần mất quá lâu thì có thể giải quyết được công ty Hứa Gia rồi.” Lạc Tâm mở miệng.
“Ai?” Hứa Trai Hiệp tràn đầy tò mò.
“Mẹ của Hứa Bích Hoài, Tống Huyền Khanh.” Lạc Tâm trả lời.
“Hả? Mẹ của Hứa Bích Hoài? Bà ta sao có thể làm việc thay chúng ta, bà ta chắc chắn sẽ không làm chuyện gì hại Hứa Bích Hoài đâu, chuyện này phải làm như thế nào?” Hứa Trai Hiệp mặt mày đầy sự nghi hoặc.
Lạc Tâm cười cười, mở miệng nói: “Cho dù bà ta là mẹ ruột, cũng không phải không thể lợi dụng, lẽ nào cậu không biết Tống Huyền Khanh rất ghét Lâm Thanh Diện sao?”
“Điều này tôi biết, nhưng bây giờ công ty Hứa Gia là do Hứa Bích Hoài quản lý, Tống Huyền Khanh chắc sẽ không triệt con đường làm giàu của con gái bà ta?” Hứa Trai Hiệp mở miệng.
Trong lòng Lạc Tâm khinh thường một trận, nghĩ thông tin tên này nắm giữ vậy mà còn không sâu bằng cô ta, xem ra trừ tạo ra phiền phức cho người khác, tên này thật sự là không được cái gì hết.
“Theo thông tin tôi nắm giữ, công ty Hứa Gia thật ra là của Lâm Thanh Diện, là cậu ta bỏ tiền mua từ trong tay cậu về. Mà sự căm ghét của Tống Huyền Khanh với Lâm Thanh Diện đã đạt đến mức hận tận xương tủy, khoảng thời gian trước Lâm Thanh Diện thậm chí bị đuổi ra khỏi nhà, nghe nói Tống Huyền Khanh cảm thấy Lâm Thanh Diện là tên sao chổi, đem đến vận hạn cho nhà bà ta, cho nên dù Lâm Thanh Diện có nhiều tiền hơn nữa, bà ta cũng không thèm.”
“Mà cậu chỉ cần để Tống Huyền Khanh ý thức được, công ty là của Lâm Thanh Diện, Hứa Bích Hoài chỉ là làm công cho Lâm Thanh Diện, mà bà ta muốn khiến Hứa Bích Hoài rời khỏi Lâm Thanh Diện, hoàn toàn có thể ở trong tối lật đổ công ty Hứa Gia, sau đó nhân cơ hội trước khi Lâm Thanh Diện trở về, dẫn Hứa Bích Hoài rời khỏi Hồng Thành.”
Nghe xong lời của Lạc Tâm, trên mặt Hứa Trai Hiệp lộ ra nụ cười âm lãnh, mở miệng nói: “Nếu như là như thế, lấy tính cách của Tống Huyền Khanh, ngược lại có khả năng sẽ giúp chúng ta.”
“Lão đại, chuyện này giao cho tôi, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ chị giao cho tôi, đến lúc đó Tống Huyền Khanh dưới tình huống Hứa Bích Hoài không hay biết khiến công ty Hứa Gia phá sản, thật không biết Hứa Bích Hoài có phải ngã ngất đi vì tức hay không.”
Lạc Lâm cũng cười theo, mở miệng nói: “Tống Huyền Khanh đều luôn cho rằng những chuyện mà bà ta làm là vì tốt cho Hứa Bích Hoài, thật ra bà ta căn bản không biết, bà ta mới là thủ phạm thật sự hại Hứa Bích Hoài, đáng tiếc rồi, đối với loại người ngu dốt đó, giải thích càng nhiều cũng đều là phí lời, chỉ cần bà ta có thể cho chúng ta lợi dụng là đủ rồi.”