Rể Quý Trời Cho

Chương 431: Chạy vù đi




Trong phòng, Lâm Thanh Diện vừa vào đã cảm thấy ý lạnh thấu xương ập tới, ngước mắt nhìn sang, một con đường hầm dài xuất hiện trước mặt anh.

Tia sáng trong đường hầm u ám, tường bốn phía có rất nhiều đường vân phức tạp, nếu không phải biết mình ở lầu ba, có lẽ Lâm Thanh Diện sẽ cho rằng mình đã bước vào con đường hầm quỷ dị trong cổ mộ.

Cuối đường hầm có một cánh cửa, nếu không đoán lầm, cánh cửa khác mà mấy nhân viên làm việc nói, chính là ở cuối đường hầm.

Đây đã là thí luyện thì Lâm Thanh Diện sẽ không cảm thấy con đường hầm này nhìn chỉ có chút âm u mà không có gì đặc thù, nếu không đoán lầm, trong con đường hầm này hẳn bố trí đầy cơ quan.

Thông thường càng là nơi nhìn có vẻ đơn giản thì càng ẩn chứa nguy hiểm khiến người ta không ngờ tới, nếu con đường hầm này thật sự băng qua dễ dàng như vậy, đám người Hoa Man cũng sẽ không cứ nhắc tới thí luyện liền sợ tới kinh hoảng luống cuống.

Lâm Thanh Diện bước ra, đạp lên con đường hầm đó, trên tường hai bên không chút dấu hiệu bỗng nhiên xuất hiện vài lỗ thủng, mười sáu mũi tên mang theo sức mạnh cường đại nhanh chóng bắn lên người Lâm Thanh Diện, con ngươi Lâm Thanh Diện co rút, vội vàng bước ra bước thứ hai về phía trước, lúc này trên đầu anh bỗng nhiên rơi xuống một tảng đá to, không cho anh thời gian thả lỏng đã nện xuống người anh.

Trong lòng Lâm Thanh Diện thầm mắng một tiếng, lại bước ra, trên mặt đất bỗng nhiên thiêu đốt ngọn lửa phừng phừng, giống như muốn trực tiếp cắn nuốt Lâm Thanh Diện.

Anh mượn sức bật thân thể, nhanh chóng nhảy về phía trước, sau khi rơi lên tấm đá thứ tư, phát hiện không có cơ quan mới xuất hiện, mới khẽ thở phào một hơi.

Lâm Thanh Diện không nghĩ tới anh vừa đạp lên con đường hầm này lại gặp phải cơ quan dày đặc như vậy, nhìn đường hầm vẫn còn hơn trăm mét, Lâm Thanh Diện cũng có chút đau đầu, nếu trên con đường còn lại vẫn có cơ quan chằng chịt như vậy, cho dù anh phản ứng nhanh cũng có khả năng sai lầm, một khi không để ý, thì có khả năng bị cơ quan nào đó đột nhiên xuất hiện lấy đi cái mạng nhỏ.

Chẳng trách người trong địa lao đều sợ tham gia thí luyện như vậy, cho dù là đối diện với dụ hoặc tự do, cũng có thể nhịn được, mức độ khó khăn của cuộc thí luyện này, quả nhiên không phải người thường có thể tùy tiện thông qua.

Anh hít sâu một hơi, đứng trên tấm đá thứ tư điều chỉnh trạng thái của mình một chút, khóe miệng cong lên nụ cười đùa cợt.

Đường hầm cơ quan này mặc dù đáng sợ, khá có tính khiêu chiến, nhưng đối với Lâm Thanh Diện trước giờ luôn rất tự tin với thực lực của mình mà nói, đây giống như một trò chơi vượt ải.

Anh cũng cực kỳ mong đợi cơ quan còn lại của đường hầm này sẽ có dáng vẻ thế nào, theo anh đoán, chỉ cần tốc độ của anh phát huy đến cực điểm, phản ứng đạt tới trạng thái hoàn mỹ, trong thời gian cực hạn, anh có thể xông vù tới cuối con đường hầm này.

Trong đường hầm này hẳn vẫn còn chỗ cho người ta nghỉ xả hơi như tấm đá thứ tư, rất nhiều người hẳn là sau khi đạp lên tấm đá, bất đắc dĩ buộc bản thân tránh những cơ quan đó, sau khi tới tấm đá không có cơ quan liền sẽ trở nên do dự.

Họ sẽ sinh ra sợ hãi với cơ quan phía sau đường hầm, từ đó không dám bước thêm bước nữa, đa số mọi người cho dù có năng lực tránh được những cơ quan này, nhưng vì sợ hãi trong lòng, ở lại trên tấm đá quá lâu, cuối cùng vẫn dẫn tới thí luyện thất bại.

Cẩn thận suy nghĩ một lát, Lâm Thanh Diện không vội vàng hành động, mà là đứng nguyên tại chỗ, cố gắng khiến trạng thái của chính mình khôi phục đến tốt nhất, lát nữa anh phải khiêu chiến chạy vù tới cuối, theo tốc độ đó, nhiều nhất một phút là có thể tới cuối đường hầm, cho nên ở lại trên tấm đá thứ tư lâu một chút cũng không ảnh hưởng gì.

Ngoài cửa cuối đường hầm, vài nhân viên làm việc đi tới bên này, ở phía trên cửa, có màn hình hiển thị, bên trên hiển thị camera giám sát bên trong, có thể nhìn thấy rõ ràng tình huống của người tham gia thí luyện.

Lúc mấy nhân viên làm việc đó tới ngoài cửa đều ngẩng đầu nhìn màn hình hiển thị một cái, thấy Lâm Thanh Diện đã đứng trên tấm đá thứ tư, đều khẽ kinh ngạc, nhưng thần sắc vẫn tràn đầy khinh thường.

“Số tên này thật không tệ, lại tránh được ba cơ quan trước, nhưng nhìn dáng vẻ, hắn hẳn đã bị dọa sợ rồi, không dám tiếp tục đi về phía trước nữa.”

“Ba cơ quan trước là đơn giản nhất trong đường hầm, nếu ngay cả ba cái này hắn cũng không qua được, vậy thật sự là cười chết tôi rồi, đường hầm này tổng cộng có một trăm linh tám loại cơ quan, ngày càng đáng sợ, khiêu chiến thật sự vẫn còn ở phía sau đâu.”

“Các người nhìn dáng vẻ của tên oắt này, hình như thật sự không dám tiếp tục đi tới nữa, tôi thấy cơ quan phía sau dù có lợi hại cũng vô dụng, theo kinh nghiệm trước đây, người này hẳn sẽ đợi tới mười lăm phút kết thúc, sau đó đi ăn bữa cơm cuối cùng rồi lên đường.”

...

Mấy người bàn tán xôn xao, toàn lời khinh thường Lâm Thanh Diện, họ không cho rằng anh có thể thông qua thí luyện này.

Cũng không phải nhắm vào một mình Lâm Thanh Diện, dường như mỗi người tới tham gia thí luyện đều là một đống phế vật trong mắt họ, dù sao người có thể sống sót ra khỏi đường hầm, còn không tới một phần mười, lại thêm Lâm Thanh Diện nhìn không giống cao thủ gì, cho nên họ đương nhiên cảm thấy anh không thể nào còn sống bước ra.

“Các người còn nhớ người thông qua đường hầm nhanh nhất chỗ chúng ta tốn bao nhiêu thời gian không?” Một người mở miệng hỏi.

“Tám phút mười bảy giây, cái này anh cũng quên, đây là người tốn thời gian ngắn nhất mười năm gần đây của Quan Lĩnh, bây giờ người thông qua thí luyện đó đã là cao thủ thứ mười lăm trên bảng chiến thần rồi, người đó mới là kẻ mạnh thật sự.” Một người khác trả lời, ánh mắt lộ ra sùng bái.

“Hề hề, tám phút mười bảy giây thông qua, quả thực biến thái, như tên rác rưởi bên trong đó, có thể sống đủ tám phút không cũng là vấn đề.”

Lúc này, trong màn hình hiển thị, Lâm Thanh Diện luôn đứng nguyên tại chỗ bỗng nhiên nhúc nhích, bóng dáng anh nhanh chóng lao về phía trước, hoàn toàn phớt lờ tất cả cơ quan xuất hiện trong đường hầm.

“Các người mau nhìn kìa, tên oắt đó cử động rồi! Dm, tốc độ của hắn sao nhanh vậy, cơ quan lại căn bản không đuổi kịp hắn!” Một người nhìn chằm chằm màn hình đột nhiên kinh hô.

Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên màn hình hiển thị, không tới vài giây, những nhân viên làm việc này đều chấn động há hốc mồm.

Trong màn hình hiển thị, đủ loại cơ quan ám khí đang bay hỗn loạn, nơi bóng dáng Lâm Thanh Diện lướt qua tràn đầy hỗn loạn, tất cả cơ quan đều muốn dồn Lâm Thanh Diện vào chỗ chết, nhưng chúng căn bản không thể đụng tới nửa cọng lông tơ của anh.

Trong màn hình, Lâm Thanh Diện mấy lần lướt sát qua ám khí, nhưng chúng cuối cùng cũng không thể khiến anh bị thương.

Mấy nhân viên làm việc ngoài cửa đều ngây ngốc, họ nhìn Lâm Thanh Diện phát huy thân pháp và tốc độ đến cực hạn, giống như đang nhìn một nhà nghệ thuật tiến hành biểu diễn cho họ.

Không tới một phút, Lâm Thanh Diện đã xông tới cuối đường hầm, anh trực tiếp một cú đá bay cửa, nhanh chóng từ trong đi ra, đến trước mặt mấy nhân viên làm việc đang tràn đầy kinh ngạc, thở hổn hà hổn hển.

Trong lúc chạy điên cuồng vừa rồi, Lâm Thanh Diện có mấy lần xém chút bị đám cơ quan đó công kích trúng, có thể nói là nguy hiểm trong nguy hiểm, còn may anh dựa vào thân pháp cường đại tránh đi, nếu không bây giờ anh đã biến thành một thi thể nằm trong đường hầm rồi.

Chạy vù ra cũng là hao phí cực lớn đối với Lâm Thanh Diện, chủ yếu nhất là khảo nghiệm đối với lực chú ý cực kỳ nghiêm khắc, anh không thể có chút phân tâm nào, con đường hầm này vẫn là lần đầu tiên khiến Lâm Thanh Diện cảm thấy sức lực trong thân thể mình phát huy trong khoảng thời gian gần đây.

Mấy nhân viên làm việc ở cửa thấy Lâm Thanh Diện đã ra khỏi đường hầm, thật lâu cũng không phản ứng lại, thời gian từ lúc Lâm Thanh Diện hành động tới khi xông ra khỏi đường hầm thật sự quá ngắn, điều này hoàn toàn phá vỡ tưởng tượng của họ, cho nên đều có chút sững sờ.

Lâm Thanh Diện nhìn chằm chằm một người trong số đó, mở miệng hỏi: “Thời gian tôi dùng hẳn không vượt quá mười lăm phút đi?”

Người đó lúc này mới phản ứng lại, vội nhìn đồng hồ, sau đó dùng giọng nói có chút khàn khàn run rẩy nói: “Bốn...bốn phút hai mươi giây...”

Lâm Thanh Diện xem như hài lòng gật đầu, nói: “Vậy tôi hẳn xem như đã thông qua thí luyện đi?”

Người đó máy móc gật đầu, bên tai vẫn văng vẳng con số bốn phút hai mươi giây này, thời gian này trong lịch sử tồn tại của Quan Lĩnh cũng là chưa từng có.

Lâm Thanh Diện nhìn biểu cảm ngây ra của mấy người đó liền có chút kỳ quái, anh cảm thấy mình lần này phát huy cũng xem như hợp cách, nếu trạng thái tốt hơn một chút, đồng thời không ở lại mấy phút trên bậc thềm thứ tư, anh hẳn có thể thông qua đường hầm này trong hai phút.

Cũng không biết thành tích này của anh được xem là ở mức độ nào trong Quan Lĩnh, theo suy đoán của anh, hẳn cũng có thể trên mức trung bình đi.

“Các người không định tìm người dẫn tôi về địa lao?” Lâm Thanh Diện lại hỏi.

Mấy người đó cho tới lúc này mới ý thức được Lâm Thanh Diện thực sự đã thông qua thí luyện lần này, hơn nữa là với tốc độ phá vỡ kỷ lục lịch sử của Quan Lĩnh, chuyện này không cần bao lâu e rằng sẽ truyền tới trong tai các cao thủ của Quan Lĩnh.

“Anh đợi một chút, chúng tôi kêu người tới đón.” Một người nói với Lâm Thanh Diện, sau đó vội đi liên lạc với người dẫn Lâm Thanh Diện tới.

Lâm Thanh Diện cảm thấy thái độ của mấy nhân viên làm việc này rõ ràng đã tốt hơn rất nhiều, xem ra mình thông qua thí luyện thì đã thể đạt được tự do trong Quan Lĩnh rồi, còn là có thể đạt được thăng cấp địa vị.

Lúc đợi người bên địa lao tới dẫn Lâm Thanh Diện về, Lâm Thanh Diện phát hiện mấy nhân viên làm việc đó luôn đánh giá mình, giống như đang nhìn một món vật phẩm trân quý, điều này khiến Lâm Thanh Diện cảm thấy có chút không thoải mái.

“Thời gian lúc nãy của tôi có thể xếp vị trí thứ mấy trong Quan Lĩnh, hẳn có thể trên mức trung bình đi?” Vì đánh vỡ ngượng ngùng, Lâm Thanh Diện hỏi.

Thân thể mấy nhân viên làm việc đó cứng ngắc, nhất thời có chút nói không ra lời, trên mức trung bình? Cái này cũng phá cả mức độ kỉ lục rồi có được không!

“Xem như trình độ hàng đầu.” Một người nói.

Lâm Thanh Diện ồ một tiếng, không nghĩ tới mình lại có thể xem là trình độ hàng đầu, cho nên bèn mở miệng hỏi: “Vậy kỷ lục nhanh nhất ở chỗ này của các người là bao nhiêu, kém phá kỉ lục bao nhiêu?”

Người đó ngượng ngùng cười cười, nói: “Trước khi anh tới, người thông qua đường hầm nhanh nhất dùng tám phút mười bảy giây.”

Nghe thấy câu này, Lâm Thanh Diện lập tức im lặng.