Tiếng gõ cửa kịch liệt vang lên, rất rõ ràng, vệ sĩ bên ngoài sau khi nghe thấy lời của Lương Cung Nhạn Sương thì cực kỳ lo lắng.
“Cô chủ, cô tuyệt đối đừng làm chuyện ngốc nghếch, người đó chỉ là một con chó mà Quan Lĩnh nuôi, anh ta căn bản không có tư cách ở cùng một phòng với cô chủ, cô tôn quý như vậy, anh ta có tài có đức gì có thể cơ hội tiếp xúc cô, nếu như cô thật sự cùng anh ta làm gì, ông chủ chắc chắn cũng sẽ nổi giận lôi đình!” Giọng nói của vệ sĩ rất khẩn thiết vang lên.
“Hừ, bớt lấy ông già đó ra ép tôi, tôi muốn làm gì là chuyện của tôi, ông ấy không muốn cho tôi làm, tôi cứ muốn làm! Dù sao cũng đã làm không phải một hai lần rồi, trước khi ông ấy đem tôi làm công cụ liên hôn để gả đi, tôi nhất định từ từ tận hưởng sự vui vẻ thuộc về bản thân!” Lương Cung Nhạn Sương phản bác một câu, về sau để mặc bên ngoài gõ cửa thế nào, cô đều không có trả lời.
Lâm Thanh Diện có hơi tò mò nhìn cô gái ở trước mắt, từ trong đoạn đối thoại của bọn họ, anh thoáng đoán được, cô gái này mặc dù là cô chủ của hào môn đỉnh cấp, nhưng không hề tự do, những người này từ lúc sinh ra, số mệnh đã định sẵn như vậy.
Liên hôn của cô chủ hào môn quả thật có thể mang lại lợi ích vô cùng nhiều cho gia tộc, cho nên những cô gái này mặc dù từ nhỏ cái ăn cái mặc không cần lo nghĩ, thậm chí trải qua cuộc sống mà phần lớn mọi người trên thế giới này đều không tưởng tượng được đến, nhưng bọn họ cũng có nỗi khổ của riêng mình.
Lương Cung Nhạn Sương chính là một cô gái bởi vì sự ép buộc của ba, mà nội tâm sinh ra phản kháng mạnh mẽ.
Lâm Thanh Diện cảm thấy cô có thể ở trong loại ép buộc này, dần dần dưỡng thành sở thích muốn phát sinh quan hệ với những người không xứng với thân phận của cô gái, loại chuyện làm trái ý của phụ huynh và trưởng bối, có thể sẽ khiến cô ta càng thêm phấn khích.
Đồng thời anh cũng hiểu, cô gái này tìm anh, có thể chính là bởi vì thi đấu buổi chiều, chứ không có mục đích khác.
Lương Cung Nhạn Sương xoay người liếc nhìn Lâm Thanh Diện đứng ở đó, phát hiện anh ta đang chăm chú nhìn mình, trong mắt vụt qua một tia tức giận, quát: “Anh có phải thật sự tưởng tôi muốn xảy ra gì đó với anh hay không? Đừng nằm mơ, tôi chẳng qua là nói cho người khác nghe mà thôi.”
Lâm Thanh Diện mỉm cười, nói: “Tôi không có hứng thú.”
Lương Cung Nhạn Sương sững người, sau đó ánh mắt phóng tới đánh giá Lâm Thanh Diện, khóe miệng cũng cong lên lộ vẻ khiêu khích.
“Anh đây là đang diễn kịch với tôi sao? Muốn thông qua loại thái độ giả vờ không có hứng thú này, đến thu hút sự chú ý của tôi?” Lương Cung Nhạn Sương cười nói: “Không thể không nói, kỹ thuật diễn xuất kém cỏi này của anh tôi thấy nhiều rồi, loại thủ đoạn này, không thể khiến tôi nảy sinh hứng thú với anh đâu, sẽ chỉ phản tác dụng mà thôi.”
“Ổ.” Lâm Thanh Diện cười nhạt một tiếng, không có bất kỳ phản ứng với những lời cô ta nói ra, dù sao anh căn bản không có đặt cô gái này trong lòng, mặc kệ đối phương nói cái gì, anh chỉ cần đáp một câu là được.
Lương Cung Nhạn Sương vốn tưởng Lâm Thanh Diện sẽ vì thế mà bắt đầu giải thích dài dòng, đến chứng minh bản thân không phải đang diễn kịch, trước đây những ngụy quân tử mà cô ta tiếp xúc chính là thích dùng loại giải thích giả trân này để che đậy mục đích thật sự của bản thân.
Tuy nhiên bây giờ Lâm Thanh Diện ở trước mặt cô ta vậy mà chỉ đáp một chữ ngắn ngủi, dường như hoàn toàn không để ý cách nghĩ của cô, điều này khiến trong lòng cô thật sự xuất hiện một loại cảm thấy bị coi thường.
Tên này sao có thể biểu hiện điềm nhiên như vậy, sau khi anh bị mình vạch trần, không nên biểu hiện ra vẻ rất hoảng hốt, cật lực giải thích mình không phải như người tôi nghĩ hay sao?
Đáng chết, chẳng lẽ bản tiểu thư ở trước mặt anh ta thật sự không có sức quyến rũ gì sao?
Hừ, đây chắc cũng chỉ là một thủ đoạn giả bộ của anh ta mà thôi, tôi không tin anh sẽ không lộ ra sơ hở, đàn ông trên thế giờ này, còn chưa có ai có thể ở trước mặt tôi mà duy trì được loại thái độ không có hứng thú này đâu.
Trong lòng vụt qua mấy luồng ý nghĩ, Lương Cung Nhạn Sương cười quyến rũ bước về phía trước hai bước, sau đó đưa một tay ra, nâng cằm của Lâm Thanh Diện lên.
“Anh hình như thật sự không có hứng thú với bản tiểu thư sao, điều này ngược lại khiến tôi nảy sinh hứng thú không nhỏ với anh, theo tôi thấy, những người đàn ông như các anh, đều là động vật nửa thân dưới, anh không có hứng thú với tôi, chẳng qua là vì tôi không có lộ ra địa phương đủ sức thu hút anh mà thôi.”
“Bây giờ bản tiểu thư muốn chơi với anh, chúng ta vào trong phòng ngủ bên đó, không biết anh có hứng thú hay không?”
Lâm Thanh Diện lạnh nhạt liếc nhìn Lương Cung Nhạn Sương, mở miệng nói: “Nếu như cô không có chuyện gì khác, tôi nghĩ tôi có thể trở về.”
Lương Cung Nhạn Sương bật cười thành tiếng, nói: “Bớt ở chỗ này giả bộ với tôi đi, đến nay tôi chưa từng gặp được đàn ông có thể ở trước mặt tôi giả bộ quá 5 phút, các anh trước nay đều chỉ ngoài miệng nói không muốn, nhưng 5 phút sau thì biến thành một con dã thú vậy.”
“Vậy có thể là người cô gặp định lực không đủ, hoặc nói, nguyên nhân ở chính cô, dẫn dến cô luôn gặp phải người như thế.” Lâm Thanh Diện không ngần ngại nói một câu.
Lương Cung Nhạn Sương sững người lần nữa, cô suy xét lại lời nói vừa rồi của Lâm Thanh Diện, ý của tên này, là nói mình gặp phải mấy động vật nửa thân dưới đó, nguyên nhân là do mình, anh cảm thấy sức quyến rũ của mình không đủ, cho nên chỉ có thu hút mấy tên không có não đó?
Trong lòng Lương Cung Nhạn Sương lập tức nảy sinh một tia phẫn nộ, trước nay chưa từng có ai nói cô từ góc độ này, người đàn ông này là sao, người này cũng thẳng quá rồi?
Không có biểu hiện suy nghĩ trong lòng của mình ra, Lương Cung Nhạn Sương tiếp tục duy trì ý cười trên gương mặt mình, cô không tin dưới thế công của mình, Lâm Thanh Diện còn có thể kiên trì được, rõ ràng là do mấy tên đàn ông này trong đầu toàn là loại chuyện này mà thôi, nguyên nhân sao có thể do cô ta được chứ.
Cô ta dần dần tháo nút thắt quần áo trên người mình ra, cười nói: “Tôi không cho rằng anh và những người đó có gì khác biệt, mặc dù chỉ là bèo nước gặp nhau, mà anh chỉ là một đả thủ nhỏ nhoi bị nhốt ở đây, có điều tôi không để ý, tôi thích loại kích thích này.”
Sau khi tháo thắt lưng ra, bên trong có thể thấp thoảng nhìn thấy phong cảnh có chút không giống, cô ta đi về phía Lâm Thanh Diện, mắt khóa chặt trên người của Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện nhíu mày, không ngờ cô gái này lại còn liều vậy, anh bèn lùi về sau hai bước, mở miệng nói: “Tôi không thích loại kích thích này, cả đời này tôi sẽ chỉ chạm vào một mình vợ tôi, nếu như cô còn tiếp tục như vậy thì đừng trách tôi không khách sáo.”
“Ha ha, thật là một người mặt người dạ thú, vậy mà còn làm mình trở nên cao thượng như vậy, loại đàn ông này, không đáng tin nhất.”
Nói xong, Lương Cung Nhạn Sương đưa tay cởi chiếc áo trên người mình.
Lâm Thanh Diện thấy cảnh này, biết bản thân không thể tiếp tục mặc kệ cô cứ như thế, anh mặc dù trung thành, nhưng cơ thể tóm lại vẫn có tính bản năng, nếu như để mặc cô ta tiếp tục, ai cũng không thể bảo đảm hậu quả rốt cuộc sẽ như thế nào.
Anh trực tiếp giơ tay, túm lấy dây lưng trên người Lương Cung Nhạn Sương qua.
Lương Cung Nhạn Sương cười lạnh một tiếng, trong lòng nghĩ còn không phải là không nhịn được sao, những lời nói trước đó, đều là shit chó.
Tuy nhiên một giây sau, Lương Cung Nhạn Sương ngốc trệ, Lâm Thanh Diện sau khi túm lấy dây lưng trên người cô ta, trực tiếp quấn vài vòng trên người của cô ta, trực tiếp trói cô ta lại.