Sau khi nghe thấy lời Lâm Thanh Diện nói, người trong phòng chờ đều quay đầu nhìn về phía anh, Trinh Dung thấy là người đàn ông tranh luận với bọn họ ở bãi đỗ xe lúc nãy, trên mặt bỗng nhiên lộ ra biểu cảm khinh thường.
“Anh định làm cái gì đây, cũng dám tùy tiện phê bình tôi ở chỗ này, bảo vệ của công ty này đâu, mau gọi bảo vệ của công ty đến, tôi cũng không muốn loại người nghèo này ảnh hưởng đến mạch thiết kế thiết kế của tôi.” Trinh Dung lên tiếng.
Lúc này Hứa Bích Hoài và Hướng Vấn Thiên cũng đều đi đến rồi, Hướng Vấn Thiên nghe thấy lời Trinh Dung nói, sắc mặt chợt thay đổi.
Trinh Dung nhìn thấy Hướng Vấn Thiên đi đến, thái độ lập tức tốt hơn, lên tiếng nói: “Chủ tịch Hướng, ông vẫn là mau gọi bảo vệ của công ty đến đuổi hai tên nghèo này đi đi, bọn họ đến công ty của các ông sẽ làm bẩn đồ đạc trong công ty của các ông.”
Hướng Vấn Thiên lạnh lùng liếc nhìn Trinh Dung, cất lời: “E rằng không thể như cô mong muốn rồi, hai người này chính là người cần thiết kế áo cưới hôm nay, hơn nữa tôi cũng không có tư cách đuổi hai người bọn họ đi. Tôi vốn còn tưởng rằng cô là nhà thiết kế nổi tiếng trong giới, chắc chắn trình độ sẽ rất cao, mới vừa rồi còn đề cử cô với ngài Lâm, không ngờ nhân phẩm của cô lại kém như vậy, xem ra hôm nay tôi gọi cô đến đây chính là một lựa chọn sai lầm.”
Sắc mặt Trinh Dung thay đổi, lần nữa đánh giá Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, nhìn thế nào cũng không ngờ được hai người bọn họ lại là khách hàng của cô ta.
Bình thường cô ta nhận đơn thiết kế đều là ông chủ giàu có trong nước yêu cầu, những người kia có ai không phải là cả người sang trọng giống như Hướng Vấn Thiên chứ, ít nhất trang phục trên người cũng phải tương xứng với giá trị của người thành công đó.
Nhìn thế nào thì Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài cũng không giống là người thành công, thậm chí cô ta còn hoài nghi không biết hai người có thể trả đủ phí mời cô ta thiết kế hay không.
“Chủ tịch Hướng, không phải ông đang nói đùa chứ, khách hàng mà lần này tôi phải phục vụ là hai người này?” Trinh Dung nhìn Hướng Vấn Thiên hỏi.
“Không sai, đây là ngài Lâm, còn đây là vợ của anh ấy, lần này bọn họ muốn thiết kế một chiếc áo cưới, vốn là định để cho hai người đưa ra bản thảo của mình, bọn họ chọn dùng một cái từ trong đó.” Hướng Vấn Thiên sầm mặt nói.
Trinh Dung lập tức hơi chột dạ, nếu như lần này khách hàng thật sự là Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, vậy chuyện xảy ra ở trong gara trước đó, chỉ sợ đã khiến cho Lâm Thanh Diện quyết định muốn chọn người nào thiết kế áo cưới rồi.
Quả nhiên, Lâm Thanh Diện nhìn Trinh Dung và Trâu Vũ Thành, lên tiếng: “Tôi nghĩ đã không cần thiết phải chọn rồi, nhân phẩm của một người cũng ảnh hưởng rất lớn đến tác phẩm của người đó, một người có nhân phẩm chẳng ra gì, vậy thứ thiết kế ra, chắc hẳn cũng không có chỗ nào hơn người.”
Sắc mặt Trinh Dung lập tức trở nên vô cùng khó coi, nếu như vậy, lần này cô ta chính là đi một chuyến không công rồi.
Chỉ là thoáng cái cô ta lại nghĩ đến một vấn đề, thoạt nhìn hai người này cũng không giống là người có tiền, coi như bọn họ chọn mình thiết kế áo cưới cho bọn họ, vậy bọn họ có thể trả đủ thù lao cho mình sao?
Là một nhà thiết kế cao cấp trong nước, thù lao của cô ta tính bằng tiền tỷ, người bình thường vốn không thể gánh nổi chi phí này của cô ta. Nghĩ đến điều này, trong lòng cô ta cũng cân bằng hơn chút, trái lại còn lộ ra chút ngạo mạn với Lâm Thanh Diện.
“Ha ha, vốn dĩ tôi cũng không muốn thiết kế cho người nghèo như anh, nếu không phải nể mặt Chủ tịch Hướng, hôm nay tôi căn bản sẽ không đến đây, trước đó chúng ta đã nói xong rồi, cho dù hôm nay anh không chọn tôi, anh cũng nhất định phải thanh toán sáu trăm triệu tiền bồi thường, anh có thể lấy ra số tiền này sao?” Trinh Dung hùng hổ nói câu này với Lâm Thanh Diện.
Lúc này Hướng Vấn Thiên muốn nói chuyện giúp Lâm Thanh Diện, nhưng lại bị anh ngăn lại.
Trinh Dung thấy Lâm Thanh Diện cũng không lập tức trả lời cô ta, thế là quay đầu nhìn Trâu Vũ Thành, cười nhạo: “Thấy không, người này vốn chính là người nghèo rớt mồng tơi, anh ta ngay cả sáu trăm triệu cũng không bỏ ra nổi, cậu còn muốn thiết kế áo cưới cho anh ta, đến lúc đó chỉ sợ ngay cả thù lao của cậu cũng không trả nổi, tôi thấy cậu cũng đừng lãng phí thời gian ở đây nữa.”
Hai mắt Lâm Thanh Diện nhìn về phía Trâu Vũ Thành, bây giờ anh cần thái độ của Trâu Vũ Thành, nếu như thích hợp, tiền vốn không phải là vấn đề.
Trâu Vũ Thành liếc nhìn Lâm Thanh Diện, lên tiếng: “Từ trước đến nay tôi thiết kế đều không hỏi chuyện tiền nong trước, như vậy sẽ ảnh hưởng đến mạch suy nghĩ của tôi, nếu bọn họ đã là người Chủ tịch Hướng đề cử, vậy tôi tin tưởng rằng mặt thù lao sẽ được đảm bảo, hơn nữa vợ của ngài đây vô cùng xinh đẹp, nếu như có thể thiết kế một bộ áo cưới cho cô ấy, mà nếu thành công, danh tiếng cô ấy mang đến cho tôi sẽ vượt xa giá trị của thù lao, vì vậy cho dù không cần trả thù lao, tôi cũng sẵn lòng thiết kế áo cưới cho bọn họ.”
Trinh Dung nhếch miệng, lên tiếng: “Thật giả dối, tôi không tin không trả tiền, cậu sẽ thiết kế miễn phí cho người khác.”
Lúc này Lâm Thanh Diện quay đầu nhìn Hướng Vấn Thiên, liếc mắt ra hiệu với ông ta.
Hướng Vấn Thiên hiểu lý, lập tức đi đến trước mặt Trinh Dung nói: “Cô có thể đi rồi, về phần sáu trăm triệu tiền bồi thường của cô, tôi sẽ nhanh chóng cho người gửi đến tài khoản của cô. Nói thật, với tư cách là một nhà thiết kế cao cấp, cô lại có thể nói ra lời như vậy, quả thật khiến người ta rất thất vọng.”
Sắc mặt Trinh Dung lại trở nên khó coi, nhưng mà nghĩ đến mình chỉ đến đây một lát đã có thể kiếm được sáu trăm triệu, đây đã là một vụ mua bán vô cùng có lời rồi, vì vậy cũng không nói gì thêm.
Ngay tại khi cô ta định dẫn trợ lý của mình rời khỏi nơi này, Lâm Thanh Diện đi đến trước mặt Trâu Vũ Thành cười nói: “Lời anh vừa nói khiến tôi vô cùng yêu thích, có thể thấy được, chắc chắn ngày sau anh sẽ có vị trí nhất định trong giới thiết kế, tôi bằng lòng trả ba mươi tỷ để anh thiết kế áo cưới cho vợ tôi. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là anh nhất định phải thiết kế ra áo cưới thích hợp nhất với vợ tôi, trong ngày hôn lễ của chúng tôi, tôi muốn cô ấy trở thành người khiến toàn thế giới chú ý.”
Sau khi Trâu Vũ Thành nghe thấy lời Lâm Thanh Diện nói thì lập tức sững sờ, anh ta vốn đã chuẩn bị sẵn sàng việc sẽ không lấy được nhiều thù lao, nhưng sau khi nghe thấy Lâm Thanh Diện đưa ra giá cả, anh ta còn tưởng rằng mình nghe nhầm rồi.
Không chỉ Lâm Thanh Diện vô cùng khiếp sợ, Trinh Dung vốn đang đi ra ngoài nghe thấy lời Lâm Thanh Diện nói cũng chợt dừng lại, quay đầu liếc nhìn Lâm Thanh Diện, cười xùy: “Anh cũng thật dám khoác lác, dạng người như anh có thể lấy ra ba mươi tỷ thiết kế một bộ áo cưới sao?”
Hướng Vấn Thiên hừ lạnh một tiếng, nói: “Mau đi đi, nơi này đã không liên quan đến cô rồi.”
Trinh Dung cũng không ở lại, dứt khoát bước ra bên ngoài.
Ra đến ngoài cửa, Trinh Dung thoáng nhìn Hướng Vấn Thiên, lên tiếng hỏi: “Chủ tịch Hướng, vì sao ông lại giới thiệu hai người nghèo này cho tôi? Chỉ bởi vì vợ của người đó xinh đẹp sao? Anh ta lại còn nói muốn bỏ ra ba mươi tỷ thiết kế áo cưới, thật buồn cười.”
Hướng Vấn Thiên nhìn cô ta như nhìn một tên ngốc, lên tiếng nói: “Nếu như cô còn nói năng lỗ mãng, tôi sẽ gọi bảo vệ đến đưa cô ra ngoài. Anh ta cũng không nói lung tung, đối với anh ta mà nói, ba mươi tỷ cũng chỉ là tiền tiêu vặt bình thường mà thôi.”
Trinh Dung lập tức trừng to hai mắt, không thể tin nổi nói: “Điều này sao có thể!”
“Sao lại không thể chứ?” Hướng Vấn Thiên lộ vẻ khinh thường: “Anh ta là ông chủ của tôi, cô nói xem đối với anh ta thì ba mươi tỷ có là bao nhiêu chứ?”