Rể Quý Trời Cho

Chương 312: Phát cho mỗi người ba trăm triệu tiền thưởng




Những người ủ rũ ngồi bên cạnh nghe thấy Lâm Thanh Diện nói thì lập tức ngẩng đầu lên, vẻ mặt khó tin nhìn về phía Lâm Thanh Diện, bọn họ cho rằng mình nghe nhầm.

Đám người Trương Ngạn Triệu cũng mở to hai mắt, không nghĩ tới bọn họ vừa ký tên xong thì Lâm Thanh Diện lại nói như vậy.

Nhưng Trương Ngạn Triệu nhanh chóng cười lạnh, anh ta thấy Lâm Thanh Diện chỉ là làm màu mà thôi.

“Lâm Thanh Diện, anh đừng lừa gạt ở đây nữa, hiện tại công ty không còn tiền, anh còn muốn phát cho nhân viên tiền lương gấp ba lần, tôi thấy anh đang hứa suông với bọn họ thì có, thủ đoạn này của anh quá cổ lỗ sỉ rồi, chẳng lẽ anh cho rằng mọi người là đồ ngốc sao?” Trương Ngạn Triệu lạnh lùng nói.

Mấy người đã ký vào đơn từ chức ở sau lưng Trương Ngạn Triệu cũng không tin, hiện tại công ty chỉ còn mấy hạng mục đang tiến hành, vốn không có lợi nhuận, dưới tình huống này thì sao có thể phát tiền lương gấp ba lần cho nhân viên chứ.

“Cứ nghe cậu ta khoác lác đi, cậu ta thấy chúng ta đã từ chức nên muốn kích thích chúng ta, đáng tiếc cậu ta cho rằng chúng ta sẽ tin mấy lời ngu ngốc đó sao.”

“Ha ha, Địa Ốc Vân Hải bên kia mới có thể phát tiền lương gấp hai lần, chẳng lẽ cậu cho rằng mình còn lợi hại hơn Địa Ốc Vân Hải sao, còn phát tiền lương gấp ba lần, thật là buồn cười.”

“Nếu mấy người muốn nghe tên vô dụng này nói thì tôi khuyên mọi người mau từ chức đi, đi theo loại người chỉ biết hứa suông thì sớm hay muộn cũng sẽ chịu thiệt.”



Những người chưa từ chức cũng khó tin nhìn Lâm Thanh Diện, cảm thấy Lâm Thanh Diện nói sẽ phát tiền lương gấp ba lần cho bọn họ là không thực tế.

Hứa Bích Hoài cũng kéo cánh tay Lâm Thanh Diện nhỏ giọng nói: “Lâm Thanh Diện, chúng ta làm gì có nhiều tiền như thế, hơn nữa còn là gấp ba, không phải là một con số nhỏ.”

Lâm Thanh Diện nở nụ cười tươi trên mặt, mấy người Trương Ngạn Triệu đã ký đơn từ chức, cho nên anh cũng không cần phải tiếp tục che giấu, cho nên anh nói với Hứa Bích Hoài: “Em không cần quan tâm chuyện tiền bạc, nếu anh nói được thì nhất định có thể phát được.”

“Hơn nữa hôm nay cũng là một ngày đáng ăn mừng đối với công ty, cho nên tôi định hôm nay sẽ phát ba trăm triệu tiền thưởng cho mỗi người, khen ngợi sự trung thành của mọi người.” Lâm Thanh Diện lớn giọng nói.

Sau đó anh vỗ tay, bên ngoài lập tức có mấy người mang một bao tải đi vào, bọn họ đặt bao tải ở trên bàn, sau khi mở ra thì từng xấp tiền mặt lộ ra.

Mọi người nhìn thấy bao tải tiền mặt thì lập tức hít khí lạnh, không ít người muốn rớt tròng mắt.

Đám người Trương Ngạn Triệu vốn cười lạnh cũng cứng đờ, khiếp sợ nhìn một bao tải tiền mặt, bao tải tiền mặt to như thế thì ít nhất cũng phải mấy tỷ.

Trước đó Lâm Thanh Diện đã tìm thấy số tiền này trong văn phòng của Kim Văn Ngạo, nó thuộc về Địa Ốc Vân Hải, nhưng Địa Ốc Vân Hải đã trở thành công ty của Lâm Thanh Diện, cho nên số tiền này tự nhiên thuộc về Lâm Thanh Diện.

Mà sở dĩ Lâm Thanh Diện đồng ý tăng tiền lương gấp ba lần cho những người này là vì tiền của Địa Ốc Vân Hải vẫn còn khá nhiều, tuy rằng Lâm Thanh Diện nói Hướng Vấn Thiên tuyên bố Địa Ốc Vân Hải phá sản, nhưng Địa Ốc Vân Hải cũng không thiếu nợ, sổ sách tài chính vẫn còn không ít tiền.

Số tiền đó hoàn toàn có thể làm cho công ty nhà họ Hứa phát triển lên, tăng tiền lương gấp ba lần cho nhân viên chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

Lâm Thanh Diện đi đến trước bao tải, nhìn những người không từ chức một cái rồi mở miệng nói: “Hiện tại những người không từ chức có thể đến chỗ tôi nhận ba trăm triệu tiền thưởng, chuyện tôi đồng ý phát tiền lương gấp ba lần cũng nhất định sẽ thực hiện.”

Lúc nãy người đàn ông nói giúp Hứa Bích Hoài lộ ra sự kích động, Lâm Thanh Diện lấy ra một bao tải tiền mặt lớn như vậy thì sao có thể lừa gạt bọn họ, cho nên anh ta đứng lên đầu tiên đi tới trước mặt Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện cầm một xấp tiền ba trăm triệu đưa cho anh ta, cười nói: “Làm tốt lắm.”

Người đàn ông lập tức gật đầu, vẻ mặt hưng phấn cầm tiền về chỗ ngồi.

Mọi người thấy Lâm Thanh Diện thật sự phát tiền thì lập tức trở nên hưng phấn lên, một đám người đứng dậy đi về phía Lâm Thanh Diện, mỗi người nhận ba trăm triệu ở chỗ Lâm Thanh Diện.

Đám người Trương Ngạn Triệu đã từ chức nhìn đến đỏ mắt, bọn họ cũng muốn đi tới nhận ba trăm triệu tiền thưởng, nhưng hiện tại bọn họ không còn là người của công ty nữa, bọn họ đã không còn tư cách nhận số tiền đó.

“Trương Ngạn Triệu, do anh xúi giục chúng tôi từ chức, hiện tại một người được nhận ba trăm triệu tiền thưởng, sao công ty có thể sụp đổ chứ, tôi điên mới tin anh, sớm biết như thế sẽ không nghe lời anh.” Một người tức muốn hộc máu nói.

Trương Ngạn Triệu nghe người kia nói thì nhanh chóng phản bác nói: “Anh ta chỉ đang mê hoặc mấy người thôi, chắc chắn đây là số tiền cuối cùng của công ty, hiện tại anh ta nói dễ nghe mà thôi, sao mấy người không nghĩ xem hiện tại Địa Ốc Vân Hải đang nhắm vào công ty, cho dù anh ta phát ba trăm triệu tiền thưởng thì công ty cũng không thể tiếp tục tồn tại, vậy thì có ích gì chứ, không chừng mấy người tiếp tục ở lại đây thì sẽ trở thành mục tiêu của Địa Ốc Vân Hải, sau này có tìm việc cũng rất khó.”

Mọi người nghe thấy Trương Ngạn Triệu nói thì cảm thấy có lý, cho nên đè sự ghen tỵ trong lòng xuống.

Người đàn ông nói giúp Hứa Bích Hoà cười lạnh nhìn Trương Ngạn Triệu một cái, mở miệng nói: “Tôi thấy anh là không ăn được nho thì nói nho xanh.”

Trương Ngạn Triệu lập tức nổi giận, lạnh lùng nói: “Tôi chê cái gì, chẳng lẽ tôi nói không đúng, hiện tại công ty đã như vậy, hạng mục không ra gì, anh nói muốn phát tiền lương gấp ba lần, không phải là lời nói vô căn cứ sao?”

Lâm Thanh Diện cười nói: “Vừa rồi tôi nói hôm nay là ngày tốt của công ty, cũng không phải không có lý do.”

Lâm Thanh Diện nói xong thì người bên cạnh anh cầm một chồng hợp đồng đặt ở trên bàn nói: “Đây là một số hạng mục mới của công ty, hình như khoảng mười hạng mục, trong đó có hai ba hạng mục của tập đoàn Thiên Dương, có mấy hạng mục này rồi thì có lẽ không cần lo lắng chuyện tiền lương nữa.”

Lâm Thanh Diện nói xong, mấy người không từ chức nhanh chóng chạy đến xem hợp đồng, sau khi xác định những hợp đồng này là thật thì vẻ mặt vô cùng khiếp sợ và khó tin.

“Trời ơi, mấy hợp đồng này là thật, công ty còn có hy vọng.” Người đàn ông nói giúp Hứa Bích Hoài nói.

Đám người Trương Ngạn Triệu hít một hơi, không nghĩ tới Lâm Thanh Diện không chỉ lấy ra một bao tiền mặt, mà hiện tại còn lấy ra nhiều hợp đồng như thế, chuyện này không giống như bọn họ nghĩ.

“Chuyện này không thể nào, Địa Ốc Vân Hải đã nhắm vào công ty nhà họ Hứa, vốn không có công ty nào dám hợp tác với công ty nhà họ Hứa, sao anh có thể lại có nhiều hợp đồng như thế được.” Trương Ngạn Triệu nghi ngờ nói một câu.

Lâm Thanh Diện cười nói: “Ai nói với anh Địa Ốc Vân Hải nhắm vào công ty nhà họ Hứa nên không thể nhận hạng mục, hiện tại Địa Ốc Vân Hải khó bảo vệ được mình, làm gì còn có thời gian quan tâm công ty nhà họ Hứa.”

“Anh đừng nói bậy nói bạ, sao Địa Ốc Vân Hải khó bảo vệ được mình được chứ, chắc chắn anh đã bịa chuyện, hừ, anh muốn chúng tôi mắc mưu, không có cửa đâu!” Trương Ngạn Triệu vẫn không tin Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện nhún vai với anh ta, quay đầu nhìn về phía nhân viên công ty lớn giọng nói: “Mọi người, hôm nay tôi chỉ muốn tuyên bố một chuyện tốt mà thôi, không bao lâu sẽ có một số vốn lớn rót vào công ty, đến lúc đó công ty sẽ có phát triển nhảy vọt, mọi người sẽ càng phát triển trong tương lai, tiền lương gấp ba lần chỉ là một số tiền nhỏ mà thôi, chuyện tốt thật sự vẫn còn ở phía sau.”

Những người không từ chức đầy hưng phấn vỗ tay.

Trương Ngạn Triệu vốn muốn phản bác, đúng lúc này một người sau lưng anh nhìn thoáng qua điện thoại, có một tin tức được đẩy lên trang đầu, sau đó người kia kinh ngạc kêu lên:

“Vừa rồi… Vừa rồi Địa Ốc Vân Hải tuyên bố phá sản! Trời ơi, tôi đã tạo nghiệt gì đây, sao lại tin đồ ngốc là anh chứ!”