Rể Quý Trời Cho

Chương 1830




CHƯƠNG 1830: TUYỆT VỌNG.

Nhưng mà không ngờ tới đó chính là con cá màu đỏ đó nhìn thấy Lâm Thanh Diện thì dường như là rất kích động, không nói hai lời liền bơi về phía Lâm Thanh Diện.

Trong lòng của Lâm Thanh Diện lộp bộp một tiếng, anh có thể cảm nhận được bọn cá màu đỏ tuyệt đối không phải là thứ gì lương thiện.

Anh tăng nhanh tốc độ, thành công bơi lên trên mặt hồng thủy, nhưng mà không ngờ tới tốc độ của đám cá màu đỏ đó cũng nhanh đến lạ thường, hơn nữa cứ đuổi theo không bỏ, căn bản không có ý định bỏ qua cho Lâm Thanh Diện.

Cũng chỉ trong thời gian một cái nháy mắt, một con cá màu đỏ đã trực tiếp cắn vào bắp chân của Lâm Thanh Diện.

Trong nháy mắt, cảm giác đau đón lan tràn từ bắp chân đến toàn thân, Lâm Thanh Diện không khỏi nghiền chặt răng.

Hồng thủy chảy cuồn cuộn, hết đợt sóng này đến đợt sóng khác, đánh tiếp qua lại, suýt chút nữa là giang nam châu không còn.

Những con cá màu đỏ cũng không có ý định bỏ qua cho Lâm Thanh Diện, từng con từng con trực tiếp bơi xung quanh Lâm Thanh Diện, bắt đầu cắn cắn da thịt của Lâm Thanh Diện.

Cái đám cá màu đỏ này là cá nhỏ, hình như răng vô cùng sắc bén, chỉ cắn một cái liền có thể trực tiếp cắn nát da thịt của Lâm Thanh Diện.

Lâm Thanh Diện vừa bơi về phía Tam Diệp Liên nổi trên mặt nước, vừa rút con dao ở bên hông ra hung hăng đâm về phía con cá màu đỏ ở giữa hồng thủy.

Nhưng mà thật sự là có rất nhiều cá màu đỏ, hơn nữa hình như là bọn nó căn bản cũng không sợ chết, mặc kệ Lâm Thanh Diện có chém giết bao nhiêu cá đi nữa, những con cá khác vẫn bơi tới như thường lệ, gặm gắn vết thương của Lâm Thanh Diện.

Dường như là mùi máu tươi có thể kích thích đám cá màu đỏ này.

Trên người của Lâm Thanh Diện càng có nhiều vết máu hơn, những con cá màu đỏ đang vây quanh lại càng trở nên điên cuồng.

Lúc này, đám người trên đỉnh núi cũng đã phát hiện tình huống không thích hợp.

“Có chuyện gì vậy, các người có phát hiện hình như là ở bên cạnh Lâm Thanh Diện lại xuất hiện nhiều thứ màu đỏ không thể?”

“Hình như là thật đó, những thứ đó có phải là cá không vậy, tôi nhìn thấy những cái đó cứ luôn bao vây ở bên cạnh Lâm Thanh Diện, hình như là đang cắn Lâm Thanh Diện đó.”

“Có phải là các người đã nhìn lầm rồi không vậy, tại sao ở giữa trận hồng thủy lại có cái gọi là cá cơ chứ.”

“Nếu như anh không tin thì anh tự mình nhìn xuống dưới đi kia, làm sao mà chúng tôi có thể nhìn lầm được chứ, một mình tôi nhìn lầm thì còn được, những người khác không có khả năng cũng sẽ nhìn lầm.

Hơn nữa, hình như là trên người của Lâm Thanh Diện đã bị thương, các người nhanh chóng nhìn kỹ đám cá con đó đi, có vẻ như là bọn nó đang tấn công Lâm Thanh Diện, rốt cuộc là có chuyện gì vậy chứ?”

Những người khác cũng đồng loạt đưa mắt nhìn sang.

Khi bọn họ nhìn thấy đúng là ở giữa hồng thủy lại xuất hiện một vũng máu tươi của Lâm Thanh Diện, rốt cuộc cũng đã nhịn không được mà lo lắng.

Bọn họ tìm thấy một cái cây gỗ rắn chắc ở xung quanh, sau đó vươn cái gậy gỗ vào trong hồng thủy, lên tiếng hét to với Lâm Thanh Diện.

“Lên nhanh lên đi, đám cá này bị điên hết rồi, nếu như cậu tiếp tục ở dưới, chắc chắn sẽ thành thức ăn của bọn nó.”

“Chúng tôi căn bản chưa từng nhìn thấy những con cá này, cũng không biết nó có mang theo độc tính hay không, lá sen đó lúc nào lấy mà chẳng được, bây giờ cậu lên đây nhanh đi, nếu như không tranh thủ thời gian thì thật sự không kịp đâu.”

Lúc bọn họ đang nói chuyện, đột nhiên lại có một cơn sóng lớn đánh tới, đánh ngã những người này trên mặt đất.

Bọn họ nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện ở phía xa, tuyệt vọng cúi đầu.

Lâm Thanh Diện đang liều mạng giãy dụa, nhưng mà đám cá màu đỏ đó không có ý định bỏ qua cho Lâm Thanh Diện, cho dù Lâm Thanh Diện có vùng vẫy như thế nào, từ đầu đến cuối cùng không thể hất tung những con cá ở bên cạnh Lâm Thanh Diện.

“Chúng ta cùng nhau xuống dưới cứu Lâm Thanh Diện đi, nếu như không có anh ta, chúng ta cũng phải kẹt ở đây mà thôi, chết sớm hay là chết muộn cũng vậy, còn không bằng mạo hiểm cứu được Lâm Thanh Diện, vậy thì cơ hội sống sót cũng sẽ lớn hơn.”

Người kia nói xong thì trực tiếp nhảy vào trong hồng thủy.

Anh ta vừa mới nhảy xuống, những người còn lại cảm thấy cũng có đạo lý, không khỏi nhảy vào, dự định nhảy xuống hồng thủy để cứu Lâm Thanh Diện.

Nhưng mà chuyện làm cho bọn họ không thể tưởng tượng nổi lại xảy ra, những con cá màu đỏ vốn dĩ còn bao vây ở bên cạnh Lâm Thanh Diện nhìn thấy bọn họ thì cũng bới tới đây, bỗng nhiên lại đồng loạt bơi sang bốn phía, dường như là có ý định từ bỏ.

Nhưng mà Lâm Thanh Diện lại cảm nhận chuyện này không thích hợp, anh giơ ngón tay ra hiệu muốn để bọn họ rời khỏi, nhưng mà trong khoảng thời gian chớp mắt, bọn họ đã bơi đến bên cạnh Lâm Thanh Diện.

*“Toang rồi.”

Lâm Thanh Diện thầm than ở trong lòng, không đợi anh nói gì nhiều, những con cá màu đỏ bơi đến từ bốn phía, trực tiếp bao vây xung quanh bọn họ.

Lúc nãy, Lâm Thanh Diện đã đoán được chắc chắn là những con cá màu đỏ này không từ bỏ ý đồ, nó chỉ muốn hốt gọn một mẻ mà thôi.

Bây giờ suy nghĩ đã trở thành sự thật.

Những người kia quay quanh bên cạnh Lâm Thanh Diện, nhìn những con cá màu đỏ ở xung quanh, đôi mắt lâm vào một mảnh tuyệt vọng.

Cho dù bọn họ có kêu đi nữa thì cũng chắc chắn không thể sống sót, âm thanh gõ mõ đội nhiên lại hấp dẫn bọn họ.

Tầm mắt của mọi người đều nhìn về phía đỉnh núi, chỉ nhìn thấy trên đỉnh núi có một hòa thượng đang gõ mõ, những con cá màu đỏ vừa nghe thấy âm thanh gõ mõ thì bỗng nhiên đồng loạt chạy trốn tứ phía, căn bản không thèm tấn công bọn họ nữa.

Cuối cùng, đám người cũng đã được cứu.

Hòa thượng cứu đám người bọn họ lên bờ, nhưng mà Tam Diệp Liên nổi trên mặt nước cách bọn họ quá xa, cho nên Lâm Thanh Diện cũng chỉ có thể bò lên núi cùng với đám người.

Trên người của Lâm Thanh Diện bị thương không ít, nhưng mà cũng có thể có gắng chống đỡ.

Hòa thượng đó rộng lượng lấy một viên đan dược từ trong tay áo của mình, đặt ở bên miệng của Lâm Thanh Diện.

Sắc mặt của Lâm Thanh Diện dần dần trở nên hồng hào trở lại, những người khác nhìn thấy như vậy thì cũng không khỏi thở phào một hơi.

Chỉ thầy những người khác di chuyển tầm mắt nhìn về phía hòa thượng, Ô Mộc lại không thể giữ bình tĩnh mà trực tiếp đặt câu hỏi.

*Xin hỏi tại sao người lại xuất hiện trên đỉnh núi này?”

Hòa thượng trông có vẻ hiền hòa, cũng không có ý định giấu giếm bọn họ, một lát sau mới chậm rãi giải thích: “Tôi tên là Tam Lục Thiền, nhận được lệnh của sư phụ đi theo nơi hồng thủy đang chảy ra đề giải cứu chúng sinh.”

Cũng là vào lúc này, rốt cuộc Lâm Thanh Diện cũng đã tỉnh táo lại, anh trực tiếp ngồi dậy nhìn về phía hòa thượng.

“Không biết ý của người là gì, có vẻ như là người biết những con cá màu đỏ ở trong nước sẽ làm người khác bị thương?”

Lời này vừa mới nói ra, ánh mắt của những người khác cũng không khỏi nhìn về phía hòa thượng.

Hòa thượng cũng không có ý định che giấu, chỉ là nhẹ gật đầu, sắc mặt mang theo vài phần nghiêm túc, ánh mắt rơi ở trên người của những con cá màu đỏ phía dưới.

Sau khi hòa thượng không gõ mõ nữa, những câu cá màu đỏ này lại lâm vào trong trạng thái điên cuồng, không ngừng vùng vẫy trên mặt nước, có vẻ như là muốn tìm cơ hội để gặm cắn bọn người Lâm Thanh Diện.

“Không sai, đúng là sư phụ của tôi biết những con cá màu đỏ trong hồng thủy sẽ làm bị thương người khác, hơn nữa những con cá đỏ này ban đầu chỉ là những con cá trích bình thường ở trong nước, nhưng mà không ngờ tới sau khi bọn nó vào hồng thủy, bởi vỉ nguyên nhân của Tam Diệp Liên nổi trên mặt nước mà sinh ra thay đổi.”

“Có ý gì chứ?” Lâm Thanh Diện vẫn còn không hiểu.

Thuận theo ánh mắt khó hiểu của Lâm Thanh Diện, hòa thượng khẽ thở dài một hơi, sau đó kiên nhẫn tiếp tục trả lời.

“Thí chủ không biết mặc dù Tam Diệp Liên này là một món đồ tốt, nhưng mà Tam Diệp Liên nổi trên mặt nước được cộng sinh với hoa Hắc Hủ, nó có thể làm cho sinh vật biến dị, những con cá màu đỏ đó cũng là bởi vì vậy mà bị biến dị.”