Rể Quý Trời Cho

Chương 1309




CHƯƠNG 1309: TRỜI CÓ HIỆN TƯỢNG KHÁC LẠ

Nói lời tạm biệt với chú Mã, chú Mã vốn nghĩ sẽ cứ ở nơi này đợi ba ngày, cho đến khi Lâm Thanh Diện xuất hiện mới rời đi cùng Lâm Thanh Diện.

Nhưng Lâm Thanh Diện kiên trì bảo chú Mã về trước, vì thế ông cũng không kiên trì nữa.

Lần đầu tới sa mạc, lúc bắt đầu Lâm Thanh Diện vẫn chưa quen lắm, bây giờ, được chú Mã hộ tống tới đây, Lâm Thanh Diện tin rằng dựa vào thực lực của mình con đường trở về của anh chắc không quá khó.

Lâm Thanh Diện chỉ đeo một chiếc balo và một chiếc kính râm, ngẩng đầu lên nhìn mặt trời đang mọc ở đằng xa, đi về phía đó.

Dựa theo bản đồ mà người phụ trách đã đưa anh trước đó, phía trước chắc chính là con đường tới bí cảnh rồi.

Lâm Thanh Diện biết rất rõ mình không đi sai, đôi nam nữ kia ở ngay trước mặt, là một cao thủ Hóa Cảnh, lần này bọn họ tới đây chắc chắn cũng vì chuyện bí cảnh.

Tuy phía trước là mặt đất bằng phẳng, nhưng mặt trời không ngừng lên cao, nhiệt độ cũng dần dần tăng cao.

May mà Lâm Thanh Diện đã chuẩn bị nước, nhưng lúc này, đôi nam nữ phía đối diện lại thê thảm hơn nhiều.

Môi bọn họ khô cong, bước đi cũng không nhanh như lúc mới bắt đầu nữa.

“Anh, chúng ta còn bao lâu nữa mới tới thế” Cô gái hỏi.

Nam thanh niên kia rút ra một thứ trông giống như bản đồ, rồi nói: “Theo như trên này nói chắc là ở đây rồi, nhưng con đường này nhìn có vẻ như không có điểm dừng vậy”

“Anh, hay là chúng ta trở về đi, em thật sự sợ mình sẽ chết ở sa mạc” Cô gái nói.

“Không, em họ à, em nghe anh, chúng ta đã tới đây rồi, đừng quên mục đích của chúng ta, nghe nói nếu có thể phục được quả thánh đó thì thực lực có thể trực tiếp tăng lên. Hơn nữa, chúng ta đã đến đây rồi, hôm nay là ngày bí cảnh mở ra, nếu bỏ lỡ cơ hội này, chúng ta phải đợi hơn mười năm nữa đó” Nam thanh niên nói.

Cô gái nhíu mày, nhưng cũng không từ chối.

Cũng phải, người tu hành, thực lực vi tôn, một thứ có thể khiến thực lực trực tiếp tăng cao, người bình thường sao có thể từ chối được.

Lâm Thanh Diện đi theo phía sau, cuộc nói chuyện của bọn họ truyền vào tai Lâm Thanh Diện, nhưng Lâm Thanh Diện cũng lười lải nhải với bọn họ.

“Anh xem tên này xem, anh ta đi theo phía sau chúng ta, xem ra cũng muốn đi tới bí cảnh”

Cô gái chỉ vào Lâm Thanh Diện ở phía sau.

Nam thanh niên gật đầu, ánh mắt tàn độc: “Tên này, trước đó còn dám ra tay với chúng ta, em họ, nếu anh ta thật sự cùng chúng ta đi vào bí cảnh, chúng ta buộc phải nghĩ cách, không thể để tên này cướp quả thánh đi được”

“Vâng, chắc chắn rồi, em cũng thấy tên này rất đáng ghét”

Cô gái nói, nhưng sau đó, cô ta nhìn sa mạc mênh mông vô biên trước mắt, lập tức cảm thấy, cũng không biết rốt cuộc bí cảnh này ở đâu, nên tìm thế nào.

Lúc này Lâm Thanh Diện cũng có chút nghỉ hoặc, tấm bản đồ người phụ trách đưa cho anh viết rất rõ ràng, bí cảnh chính là ở nơi này.

Nhưng nơi này nhìn không thấy điểm đầu, bốn phương tám hướng ngoại trừ sa mạc thì còn có vài tảng đá cao chót vót, Lâm Thanh Diện nhất thời do dự, chẳng lẽ, định vị trên bản đồ sai rồi sao?

Nhưng rất nhanh, một cơn cuồng phong ập tới, Lâm Thanh Diện đánh bay suy nghĩ này.

Trận cuồng phong này lướt qua Lâm Thanh Diện và đôi nam nữ ở phía trước, thổi bay đống cát vàng dưới mặt đất.

“Anh họ, anh nhìn xem!”

Cô gái chỉ xuống dưới đất, Lâm Thanh Diện cũng nhìn qua phía đó.

Trên mặt đất, sau khi cát vàng bị thổi đi, không ngờ lại lộ ra xương trắng chồng chất.

Cảnh tưởng đó rất đáng sợ, cô gái dứt khoát trốn vào trong lòng nam thanh niên.

Lâm Thanh Diện nhíu mày, thầm tính toán trong lòng, có hơn bốn mươi bộ xương.

Cũng có nghĩa là, có ít nhất bốn mươi người từng chết ở đây.

“Đây chính là lối vào của bí cảnh sao?” Nam thanh niên lẩm bẩm.

Lâm Thanh Diện cũng đồng ý với suy nghĩ của anh ta, chỗ xương trắng này chắc là của những người muốn xông vào bí cảnh, kết quả không biết tại sao lại chết ở đây.

Chỉ là, lối vào của bí cảnh này, rốt cuộc là nằm ở đâu?

Đúng lúc này, sau cơn cuồng phong, sắc trời thay đổi, trời vốn đang trong xanh thì lúc này lại xuất hiện màu tím nhàn nhạt, mặt trời cũng không còn chói chang như trước nữa.

Lâm Thanh Diện tháo kính râm xuống nhìn hiện tượng khác lạ trên trời, cái gọi là người vàng có bệnh, trời vàng có nạn, màu tím nhàn nhạt như vậy có nghĩa là gì đây?

“Gay rồi, không phải là bão cát chứ” Nam thanh niên nói.

Sắc mặt cô gái lập tức xuất hiện vẻ lo lắng: “Anh, chúng ta trở về đi, quả thánh gì đó, chúng ta không cần nữa”

Nam thanh niên cũng đang do dự, nếu mà có một trận bão cát nữa, anh ta thực sự không thể chống đỡ nổi.

Nhưng Lâm Thanh Diện lại không nghĩ như vậy, anh thầm niệm rồi nhạy bén cảm giác được, lúc này lực gió càng lúc càng nhỏ đi, mức độ như vậy, hoàn toàn không thể tạo lên một cơn bão cát quá lớn.

Vậy hiện tượng khác thường này là như thế nào? Lâm Thanh Diện lờ mờ cảm thấy, chuyện này nhất định có liên quan đến bí cảnh.

Hẹn ước mười năm, bí cảnh chỉ mở trong ngày hôm nay, mà trùng hợp lúc này, Lâm Thanh Diện vẫn luôn nhìn lên trời phát hiện ở phía chân trời xa xa lại xuất hiện một cảnh tượng khác với hoang mạc.

Đôi nam nữ kia cũng phát hiện ra cảnh thần kỳ này, lần lượt ngẩng đầu lên nhìn.

Ảo ảnh hão huyền!

Lâm Thanh Diện lập tức phản ứng lại, không ngờ anh lại có thể nhìn thấy kỳ cảnh này trong sa mạc.

Chỉ là, cảnh tượng phản chiếu trên bầu trời ngày hôm nay lại là một bức tượng Phật, tượng Phật khổng lồ mang theo sự trang nghiêm vốn có.

“Không lẽ, bí cảnh này nằm trong ảo ảnh hão huyền?”

Lâm Thanh Diện thầm nghĩ trong lòng, nhưng ngay sau đó, chuyện kỳ lạ hơn đã xảy ra.

Lúc này, mặt trời dần dần di chuyển về phía Tây, sức gió giảm đi, đám mây bị mặt trời che đi trước đó cũng tản đi kha khá.

Lâm Thanh Diện lại thấy chói mắt, mà trùng hợp vào lúc này, một tia sáng chiếu vào bức tượng Phật trong ảo ảnh trên trời, ngay sau đó, hình ảnh phản chiếu của bức tượng Phật chiếu lên trên tảng đá khổng lồ phía trước Lâm Thanh Diện và đôi nam nữ kia.

Nhìn qua đó, bức tượng Phật này được tạc vào đá, giống như có sẵn trên đá, linh hoạt sống động.

“Thần kỳ quá đi, anh đoán, chắc là bí cảnh nằm trên tảng đá này!” Nam thanh niên kích động nói.

“Vậy phải làm sao?” Cô gái hỏi.

“Đơn giản, tách bức tường đá này ra là được!”

Nói xong, nam thanh niên kích động biến ra một con dao lớn trong tay, chặt về phía bức tường đá.

“Từ đã!”

Lâm Thanh Diện kêu lên một tiếng, cản đối phương lại.

“Làm sao, anh lại có chuyện gì?” Nam thanh niên mất kiên nhẫn nói.

Lâm Thanh Diện nghiêm túc nói: “Nếu hai người không muốn trở thành xương trắng dưới đất thì đừng làm như vậy!”

“Anh đang dọa tôi sao?” Nam thanh niên bực tức nói: “Không thì anh nói nghe xem, phải làm sao để đi vào được tảng đá này?

Lâm Thanh Diện chỉ xuống mặt đất: “Hai người nhìn xem, xung quanh chỗ xương trắng này có các loại binh khí, nếu tôi đoán không nhầm, trong số bọn họ chắc chắn có người giống anh, muốn làm điều giống như anh làm với tảng đá này, kết quả, anh cũng thấy rồi đó”

Sau khi đôi nam nữ kia nghe thấy vậy cũng quyết định tạm thời không mạo hiểm nữa.

“Nếu anh đã tham sống sợ chết như vậy, vậy anh nói xem, chúng ta nên vào thế nào?” Cô gái nói.

Lâm Thanh Diện cười lạnh, người phụ nữ xảo quyệt này, còn nói anh tham sống sợ chết?

Lâm Thanh Diện ngước mắt lên nhìn: “Chẳng lẽ hai người không cảm thấy bức tượng phật này thiếu gì đó sao?”

“Thiếu gì? Cánh tay phải có chân đó, nói cho anh nghe, anh đừng có ở đây ra vẻ huyền bí, nếu anh không nghĩ ra cách gì hay, tôi sẽ tách bức tường đá hoàng thổ này ra!”

Lâm Thanh Diện không để ý đến đối phương mà nhìn lên bức tượng Phật trên tảng đá và mặt trời ở bên cạnh.

Anh cảm nhận được, mặt trời lúc này đang dần dần di chuyển về phía tượng Phật.

“Tôi hiểu rồi!”

Lâm Thanh Diện kích động nói: “Không cần tách tảng đá ra, bí cảnh sẽ tự mở ra!”

“Xùy, chém gió!”

“Đúng vậy, có mở thì đã mở từ lâu rồi, tôi thấy anh rõ ràng là đang giả vờ giả vịt, rõ ràng đến anh cũng không biết!”

Hai người nói

Lâm Thanh Diện không để ý bọn họ, anh đã chuẩn bị xong rồi, một khi anh vào bí cảnh, chuyện đầu tiên anh làm chính là đoạt lấy quả thánh, còn về hai người này, nếu hai người họ không ngăn cản thì tốt, nếu ngăn cản, anh sẽ lập tức giết chết!

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, mọi thứ đều giống hệt với những gì Lâm Thanh Diện phán đoán.

Một tia sáng di chuyển lên trên tượng Phật, hơn nữa độ cao và góc độ đều rất vừa vặn.

Lại qua một phút nữa, tia sáng này chiếu đúng vào giữa hai hàng lông mày của tượng Phật, chấm một chấm đỏ lên đó.

Ánh mắt Lâm Thanh Diện đầy mong chờ, trước đó anh nói cảm thấy bức tượng Phật này thiếu gì đó, vừa hay chính là cái chấm đỏ này.

Mà tia sáng này lại vừa vặn bổ sung đầy đủ.

Ầm..

Một tiếng động lớn vang lên, không ngờ tảng đá lo lớn này lại chìm xuống.

Lâm Thanh Diện và đôi nam nữ kia đều lùi lại

Cát bụi tan đi, trước mặt bọn họ là một hồ nước khổng lồ.

Phía trước hồ nước này có một tấm đá: Long Đàm!