“Mẹ nó, tên đàn ông ăn bám này, cậu dám làm chuyện thế này với tôi, cậu chờ đó cho tôi, cậu sắp chết đến nơi rồi!”
Trước khi bị kéo ra ngoài, Diệp Phàm vẫn còn gào thét điên cuồng.
Lâm Thanh Diện hoàn toàn không muốn để ý đến ông ta, tâm tư của anh đã hoàn toàn đặt ở trên những dược liệu này.
Bởi vì những dược liệu này, rất nhiều loại võn đã nguy cấp, nếu không nhanh chóng cứu chữa bọn chúng, có lẽ sẽ không đủ sức xoay chuyển.
“Lập tức tăng cường bố trí chất dinh dưỡng!” Lâm Thanh Diện nói: “Còn nữa, nhanh chóng tìm một chút nước đến, từ giờ trở đi, mỗi một giờ đồng hồ đều phải tưới nước một lần!”
“Đã hiểu!”
Thư ký nhanh trong trả lời, sau đó dưới sự chỉ đạo của Lâm Thanh Diện, bọn họ tiến hành các biện pháp khẩn cấp.
Cũng là do Lâm Thanh Diện bố trí thỏa đáng, thời gian dân trôi qua, những dược liệu này dân dân không còn dâu hiệu khô héo, mơ hồ hiện ra một chút sức sống.
Tận mắt nhìn đến một màn này, đôi mắt xinh đẹp của thư ký trừng lớn.
Chẳng trách Lâm Thanh Diện lại coi những dược liệu này quan trọng như vậy.
Những dược liệu này cho thấy năng lực tái sinh mạnh mẽ như thể, vậy tác dụng chữa bệnh của bọn chúng có lẽ cũng là hiếm thấy trên thế gian.
Mà nhìn cảnh này, cuối cùng trái tim Lâm Thanh Diện cũng thả lỏng.
Những dược liệu này vô cùng hiếm thấy, đối với môi trường sinh trưởng đương nhiên cũng vô cùng hà khác.
Nhất là bọn chúng bị mình cấy ghép từ nhiều nơi khác nhau tới đây, cho dù anh đã chọn nơi này cũng vô cùng phì nhiêu, nhưng nếu chăm sóc những dược liệu này không tốt thì mình cũng phí công nhọc sức.
Nhìn những dược liệu trước mắt có dấu hiệu cải tử hồi sinh, trái tim đang căng thẳng của thư ký rốt cuộc cũng để xuống, quay người nói với Lâm Thanh Diện.
“Anh Lâm, Diệp Phàm do một tay tôi bôi dưỡng, tôi thật không ngờ ông ta sẽ nói với ngài như vậy, tất cả những thứ này đều là vấn đề của tôi, xin ngài trừng phạt tôi!”
Lâm Thanh Diện lườm anh ta một cái.
Năng lực làm việc của người thư ký này, mình vẫn luôn hết sức hài lòng, hơn nữa những dược liệu này cũng chưa thật sự có tổn thất gì, vậy nên cũng không có ý muốn trách phạt.
“Lần sau không được như vậy nữa” Lâm Thanh Diện trâm tư nói: “Những dược liệu này vô cùng quan trọng với tôi!”
“Đã hiểu, tuyệt đối sẽ không có lân sau” Thư ký vội vàng nói.
Lúc này, gia đình Hứa Lệ Lệ đang tổ chức tiệc trong phòng riêng của một khách sạn. Hóa ra trước đó, sau khi rời khỏi buổi giao lưu, Hứa Lệ Lệ đã nhanh chóng quấn lấy Vương Dã Nhạc.
Tên nhóc Vương Dã Nhạc này, vốn cũng rất giỏi chuyện này. Trước đó còn có nhiệm vụ, đương nhiên không cho phép anh ta giao thiệp với Hứa Lệ Lệ.
Bây giờ viện trưởng Trân thua dưới chân mình, lại có người đẹp ôm ấp yêu thương, cái này coi như là chiến lợi phẩm.
Vậy nên anh ta cũng ỡm ờ, đông ý với lời mời của Hứa Lệ Lệ, đi đến bữa tiệc của nhà bọn họ.
Ngũ quan của Hứa Lệ Lệ cũng coi như thượng thừa, cộng thêm việc bản thân chịu ảnh hưởng lớn từ phương tây, ăn mặc cũng rất hở hang, đây thật sự là món ăn của Vương Dã Nhạ!
c Người phụ nữ như vậy đưa tới cửa, anh ta có lý do gì để không nhận đây?
Hứa Vệ Quốc, ba của Hứa Lệ Lệ lúc này trong lòng đương nhiên là vô cùng đäc ý, trên mặt tràn đầy sự hưng phấn.
Lúc trước ông ta đã từng nói chuyện phiếm với Vương Dã Nhạc, ông ta đương nhiên biết về nhà họ Vương ở Tây Bãc, đây chính đại gia tộc thanh danh hiển hách khắp cả nước, ông ta không thể không tán thưởng nhìn về phía Hứa Lệ Lệ.
Lần này con gái thật sự làm quá tốt! Thật sự có cách để trong một khoảng thời gian ngăn, có thể có mối quan hệ thân mật với cậu cả nhà họ Vương như vậy.
Băng cách này, mình sẽ không cần phải đặt trọng tâm ở nước ngoài, hoàn toàn có thể mượn thế lực nhà họ Vương, một lần nữa phát triển trong nước, để đám bạn bè người thân nhìn thấy ông ta trâu bò!
“Nhà họ Vương của cháu nếu có thể kết thông gia với nhà chúng tôi thì thật sự là phúc phần tổ tiên nhà chúng tôi tích được!” Hứa Vệ Quốc nói, chủ động kính rượu Vương Dã Nhạc.
“Bác trai, khách khí rồi. Đều là người một nhà cả!” Vương Dã Nhạc nghe Hứa Vệ Quốc nói như vậy, trong lòng chỉ cảm thấy buồn cười, đối với Hứa Lệ Lệ, anh ta chỉ là chơi đùa tùy tiện mà thôi.
Loại thế lực mà đến ngay cả nhà họ Hứa cũng vứt bỏ, thế mà lại vọng tưởng kết thông gia với nhà họ Vương của bọn họ, thật sự là si tâm vọng tưởng.
Mặc dù trong lòng Vương Dã Nhạc rất coi thường Hứa Lệ Lệ, nhưng anh ta không biểu lộ ra chút nào, Dù sao thì cho dù không nhìn vào sắc đẹp của Hứa Lệ Lệ, nếu có thể có một chút thế lực ở đây, đó cũng là một lựa chọn vô cùng tốt Hoặc là dứt khoát nói, Vương Dã Nhạc cảm thấy, gia đình Hứa Vệ Quốc và Hứa Lệ Lệ hoàn toàn có tư cách để làm chó của anh ta.
Hứa Thiên Địa, anh trai của Hứa Lệ Lệ kích động đến mức mặt đỏ bừng, không ngừng mời rượu Vương Dã Nhạc “Em rể, đến đây, em uống nhiều một chút. Đừng khách khí, hãy coi đây là nhà của mình!”
Phải biết, tuổi của Vương Dã Nhạc còn lớn hơn so với Hứa Thiên Địa năm sáu tuổi, bây giờ Hứa Thiên Đại lại không biết ngượng gọi Vương Dã Nhạc là em rể, đây thật sự là không biết xấu hổ.
Huống chỉ, đây là lần đầu tiên Vương Dã Nhạc đến nhà Hứa Lệ Lệ.
Mà giờ khäc này người đặc ý nhất, không ai khác ngoài Hứa Lệ Lệ.
Lần này trong buổi gặp gỡ có thể câu được con cá lớn Vương Dã Nhạc này, trong lòng cô ta vô cùng hưng phấn và hạnh phúc.
May mãn là trước đó, mình không có ý định tìm một người đàn ông khác, đây thật sự là quá sáng suốt.
“Ba, nếu đây đã là buổi họp mặt gia đình, chúng ta có phải nên mời gia đình của Lâm Thanh Diện tới sao?”
Hứa Lệ Lệ nhãc nhở.
Trong lòng cô ta biết rõ, khoan hãy nói đến bối cảnh và thực lực của Vương Dã nhạc, chắc chăn có thể hung hăng giâm đạp Lâm Thanh Diện dưới chân.
Chỉ dựa vào những bức hình của Lâm Thanh Diện, nếu như hôm nay cô ta có thể gọi tất cả người nhà Lâm Thanh Diện đến đây, sau đó công khai với mọi người.
Vậy hôm nay thể diện của tất cả mọi người trong gia đình anh ta cũng đều bị ném sạch.
“Có lý. Chuyện tốt thế này, sao có thể không gọi người ta đến chứ?”
Hứa Vệ Quốc lập tức dặn dò Hứa Thiên Địa: “Con trai, con mau đi mời người trong nhà tới, chúng ta cùng dùng bữa tối gia đình!”
Hứa Thiên gật đầu, nhưng gọi một vòng, người nhà họ Hứa đều từ chối báo bận, không tới được.
Hứa Thiên Địa hiếu rõ, cho dù gia đình anh ta ở bên ngoài huy hoàng đến mức nào thì người nhà họ Hứa vân coi thường bọn họ: ‘Hừ, đám cà chớn các người, chờ đến khi em gái tôi gả cho nhà họ Vương. Tôi sẽ để đám mắt chó coi thường người khác các người, tất cả đều năm rạp xuống đất!”
Anh ta vừa nghĩ, vừa tiếp tục gọi điện thoại cho bác trai Hứa Quốc Hoa của mình.
Nhưng nghe máy lại là một phụ nữ.
“A, là cháu trai lớn sao. Ta là bác gái của cháu, vừa mới kết hôn với bác trai cháu, ta là Sở Nguyệt” Đối phương tự giới thiệu mình.
Hứa Thiên Địa sửng sốt một chút, sớm nghe nói vị bác trai này đã đuổi vị bác gái kia ra khỏi nhà, cấp tốc ly hôn. Chỉ không ngờ, nhanh như vậy đã sớm tái hôn rồi ư?
Hừ, kết hôn lần thứ hai mà đến cả nhà mình cũng không thông báo sao?
Hứa Thiên Địa oán hận trong lòng, giọng nói lạnh hơn: “A, bác gái, ba con mời mọi người đến nhà con dùng cơm!”
“Được, ta biết rồi. Chúng ta nhất định sẽ đến dự!”
Sở Nguyệt nói đồng ý, câu trả lời dứt khoát như vậy khiến Hứa Thiên Địa không khỏi sửng sốt một chút.
“Được, được. Vậy tôi sẽ chờ mong ngài đến dự!”
Đặt điện thoại xuống, Sở Nguyệt vắt chéo chân nhìn vê phía Hứa Quốc Hoa đang ở bên cạnh.
“Có nghe thấy không, cháu ông mời ông qua nhà bọn họ ăn cơm, ông đi chuẩn bị một chút rồi qua đi!”
Giọng điệu của Sở Nguyệt đậm chất ra lệnh, nhưng Hứa Quốc Hoa lại tỏ vẻ ngốc trệ như người rối.
“Vâng, chủ nhân”
“Đúng rồi, nhân tiện kêu con gái và con rể của ông đi cùng!” Sở Nguyệt nheo mắt lại, liếm môi một cái: “Ưm, đúng lúc, cũng là thời điểm gặp anh ta một lần…”