Rể Quý Trời Cho

Chương 1070: Một lượng lớn đan dược cấp bậc hoàn mỹ




Trong đại sảnh mộ Tần Vương.

Lâm Thanh Diện kể lại chuyện mình đã giết Tần Trường Sinh trong thế giới tinh thần của mình cho mọi người nghe.

Mọi người đều vô cùng kinh ngạc, không ngờ Lâm Thanh Diện lại nắm giữ át chủ bài có thể giết chết Tần Trường Sinh, chuyện này đã nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Tất nhiên, Lâm Thanh Diện không nói cho bọn họ biết át chủ bài của mình là kiếm Trảm Tiên, ngay cả sư phụ mình cũng bị Tần Trường Sinh đoạt xá, nên Lâm Thanh Diện khó mà tin tưởng ai nữa.

Dù biết có lẽ mấy sư huynh đệ của mình không thể xuất hiện thêm một Tần Trường Sinh nữa, nhưng anh vẫn nên cẩn trọng.

Sau khi hiểu rõ tình hình hiện tại, mấy người Vương Kiếm đều cảm khái, có thể nói hôm nay bọn họ đã trải qua khá nhiều biến cố.

Từ lúc sư phụ mình tuyên bố ông ta là Tần Trường Sinh, đến khi ông ta tiến hành đoạt xá Lâm Thanh Diện, rồi hút tinh thần lực của họ, cuối cùng lại bị Lâm Thanh Diện dùng át chủ bài mạnh mẽ của mình để phản kích, quả thật là chuyện quá khó tin đối với họ.

Nhưng dù là thế nào thì tính mạng của họ cũng xem được bảo toàn, giờ Tần Trường Sinh đã bị Lâm Thanh Diện giết chết, nên trong khoảng thời gian ngắn, có lẽ bọn họ sẽ không còn rắc rối nào nữa.

Lâm Thanh Diện dựa vào thực lực của mình, cùng với việc hấp thụ thần hồn chi lực của Tần Trường Sinh, nên đã hóa giải tác dụng của đan dược.

Nhưng mấy người Vương Kiếm thì phải đợi thêm một lúc nữa.

Nhân lúc này, Lâm Thanh Diện đi tới trước người Lục Diên Thọ, sau khi nhìn chằm chằm dáng vẻ của ông thì cúi người vươn tay sờ vào trong áo của ông.

Thoáng chốc, Lâm Thanh Diện đã lấy ra một cuốn sách quý ở bên trong, trên đó viết hai chữ “Huyền Công”.

Lâm Thanh Diện liền mở ra xem, nhận ra nội dung Huyền Công này khác hoàn toàn với cuốn mà mình học lúc trước, sau một hồi nghiên cứu tỉ mỉ, anh mới nhận ra có lẽ cuốn Huyền Công này là phần kế tiếp của cuốn mà mình đã tu luyện kia.

Trước đây khi Lâm Thanh Diện đột phá lên Hóa Cảnh đỉnh phong, anh đã nhận ra một điều, có lẽ Huyền Công mà anh tu luyện, cùng lắm chỉ có thể chèo chống anh đột phá đến Thần Cảnh, lúc đó anh nghĩ Thần Cảnh là nấc cuối cùng của võ đạo, nên không để tâm cho lắm.

Nhưng sau có người luôn tu luyện đến cảnh giới đứng sau Thần Tiên, lúc đó Lâm Thanh Diện mới bắt hoàn chỉnh.

Bây giờ nhìn thấy cuốn Huyền Công tiếp theo này, trong lòng Lâm Thanh Diện đã chắc chắn một điều, quả nhiên trên Thần Cảnh vẫn còn cảnh giới cao thâm hơn.

Nhưng giờ Lâm Thanh Diện còn chưa đạt tới Thần Cảnh, nên có nghĩ nhiều cũng vô ích, cuốn Huyền Công tiếp theo này đã giải quyết vấn đề tu luyện của anh sau khi đạt tới Thần Cảnh.

Sau khi cất cuốn sách quý Huyền Công này, khi anh không còn phát hiện ra món đồ giá trị nào nữa, mới châm lửa, đốt thi thể này.

Hành động này của anh xem như cắt đứt quan hệ với Lục Diên Thọ, từ nay về sau, anh không bao giờ gọi ai là sư phụ nữa.

Đốt thi thể Lục Diên Thọ xong, Lâm Thanh Diện liền đi tới trước mấy chiếc rương để trong đại sảnh, rồi mở từng cái một, xem thử bên trong đựng món trong đều là đan dược.

Trên rương có viết rõ tên và công dụng các loại đan dược, Lâm Thanh Diện nhìn kỹ từng rương, vẻ mặt không che giấu nổi sự kinh ngạc.

“Tất... tất cả đều là đan dược cấp bậc hoàn mỹ?!!” Trong lòng Lâm Thanh Diện cả kinh.

Nơi này có tới mấy chiếc rương, Tần Trường chứa nhiều đan dược cấp bậc hoàn mỹ như thế để làm gì?

Anh lại nhìn kỹ mấy chiếc rương đó, rồi loại đan dược này.

“Trúc Cơ Đan, Bồi Nguyên Đan, Dưỡng Khí Đan, Phá Chướng Đan...”

“Nếu mình đoán không lầm, có lẽ mấy loại đan dược đều dùng để củng cố thực lực và tiến hành đột phá.”

Anh đọc kỹ lời giới thiệu liên quan đến mấy loại đan được ở trên rương, rồi nhận ra mấy đan dược này thật sự dùng để hỗ trợ củng cố thực lực, tiến hành đột phá.”

Nếu mấy loại đan dược này chỉ thế, nhưng ở đây có tới mấy rương đan dược cấp bậc hoàn mỹ, khiến anh không thể không nghi ngờ, rốt cuộc Tần Trường Sinh giấu nhiều đan dược cấp bậc hoàn mỹ như thế để làm gì?

Đồng thời lúc trước Tần Trường Sinh cũng nói với mình rằng, chắc chắn người Thương Nguyên Giới sẽ xâm chiếm Trái Đất, nên Lâm Thanh Diện liền đoán ra e là ông ta muốn dùng mấy loại đan dược này, khi người Thương Nguyên Giới tới, bọn họ sẽ có đủ năng lực để chống chọi.

Trong lòng Lâm Thanh Diện cảm khái, Tần Trường Sinh chuẩn bị nhiều như vậy, có lẽ ông ta không thể ngờ rằng, mấy đan dược này sẽ rơi vào tay mình.

Toàn bộ đan dược trong rương đều thuộc cấp bậc hoàn mỹ, Lâm Thanh Diện đoán cho dù mình chỉ lấy một phần nhỏ trong số này để nâng cao thực lực, có lẽ cũng có thể dựa vào hiệu lực của đan dược, đột phá thẳng đến Thần Cảnh trong thời gian ngắn.

Anh cũng không phấn khích cho lắm, tới trước chiếc rương cuối cùng.

Chiếc rương này không đựng đan dược, mà là mấy cuốn sách quý, một ngọc bội phát ra ánh sáng màu đỏ như máu.

Anh cầm tấm bản đồ lên xem, nhận ra mấy vị trí được đánh dấu trên bản đồ, đều là những nơi hẻo lánh và khá bí ẩn trên Trái Đất, anh cũng không biết mấy chỗ này có điểm nào đặc biệt, khiến Tần Trường Sinh phải cố ý đánh dấu trên bản đồ.

Rồi anh lại cầm mấy cuốn sách quý đó lên xem, không ngờ lại phát hiện viết, phía trên còn kể cuộc đời của ông ta, bao gồm những chuyện trước khi ông ta tới Trái Đất.

Trong này còn bao gồm một số tâm đắc lúc Tần Trường Sinh tự tu luyện, Lâm Thanh Diện còn phát hiện rất nhiều chiêu thức tấn công và thần hồn công kích chi pháp tinh xảo ở bên đó.

Giờ anh không có nhiều thời gian để nghiên cứu kỹ tự truyện của Tần Trường Sinh, anh đặt mấy máu lên.

Cảm giác lạnh lẽo từ miếng ngọc bội khiến Lâm Thanh Diện suýt ném nó xuống đất.

Lâm Thanh Diện không biết rõ rốt cuộc miếng ngọc bội đỏ như máu này dùng để làm gì, nhưng khiến Tần Trường Sinh cất giấu như vậy, chắc chắn là không tầm thường, nên anh bọc nó lại, rồi cất vào trong túi áo.

Chẳng mấy chốc, mấy người Vương Kiếm đã khôi phục lại sức lực, bắt đầu đứng dậy.

Lâm Thanh lộ vẻ mặt ngạc nhiên, rõ ràng không ngờ Tần Trường Sinh sẽ giấu nhiều đan dược cấp bậc hoàn mỹ như vậy ở nơi này.

“Lâm Thanh Diện, Tần Trường Sinh là do cậu giết, chúng tôi đều do cậu cứu mạng, nên tất cả đồ vật ở đây đều phải thuộc về cậu, chúng tôi sẽ không cướp mấy đan dược này đâu, cậu mang hết đi đi.” Vương Kiếm nghiêm túc nói với Lâm Thanh Diện.

Mấy người sống sót là nhờ vào Lâm Thanh Diện, nên bọn họ đâu thể cướp mấy thứ này với anh được.

Lâm Thanh Diện cười đáp: “Nhiều đan dược như thế, một mình tôi không thể dùng hết, hơn nữa lúc nãy tôi đã quyết định một chuyện, cần phải có sự hợp tác của các sư huynh đệ, mà mấy loại đan dược này sẽ làm nền tảng cho chúng ta.”

“Ồ? Chuyện gì thế?” Vương Kiếm hỏi.

“Tôi muốn thành lập kiên định.