Rể Quý Trời Cho

Chương 1064: Thật ra ta chính là tần trường sinh




Lục Diên Thọ cũng chú ý tới bóng đen đó, lúc này ngẩng đầu nhìn lên, hai con mắt gắt gao khóa chặt vào bóng đen đó.

Sau khi bóng đen vọt tới trước mặt Lục Diên Thọ, thì trực tiếp vươn tay, bóp vào cổ ông ta.

Trong lòng Lâm Thanh Diện có hơi kinh hãi, anh có thể cảm nhận được khí thế tỏa ra từ người bóng đen, thực lực của kẻ đó lại đạt Hóa Cảnh đỉnh phong.

Mà thể nội của bóng đen này phát ra lực lượng chập chờn, giống hệt với Huyền Công mà anh tu luyện!

Nhưng có chút quỷ dị chính là anh lại không thể cảm nhận bất kỳ hơi thở của sự sống này trên người bóng đen này. Kẻ này cho người ta cảm giác giống như một tử thi, có chút kinh khủng.

Lục Diên Thọ nhìn bóng đen kia ra tay với mình, sau đó vung tay lên một cái, một luồng lực lớn xuất hiện, trực tiếp khống chế bóng đen đó ngay tại chỗ.

Lúc này đám người mới nhìn rõ dáng vẻ của bóng đen kia, thật ra là một người, nhưng bộ da của người này hoàn toàn là màu xanh đen, khô quắt, cả gương mặt không có bất kỳ máu thịt gì, hai con mắt là một màu đỏ tươi quỷ dị, nhìn giống như cương thi trong phim ảnh.

Cái "người" này giống như dã thú, cổ họng thỉnh thoảng phát ra từng tiếng rống trầm thật, trong miệng cũng mọc răng nanh màu dden, nhìn qua như cực kỳ muốn cắn một cái vào cổ Lục Diên Thọ một cái.

Có điều thực lực của Lục Diên Thọ đã vượt xa so với Hóa Cảnh đỉnh phong rồi, cho nên cái "người" này không có cách nào làm tổn thương Lục Diên Thọ được.

Kẻ đó đứng trước mặt Lục Diên Thọ, cơ thể ngay cả động cũng không động được.

"Sư phụ, đây là thứ gì, sao nhìn lại khủng khiếp như vậy? Người này cũng không phải người sống đúng không ạ?" Giang Tiểu Nhu nhìn chằm chằm vào bóng đen đó, hỏi một câu.

Ánh mắt Lục Diên Thọ trở nên có chút phức tạp, mở miệng nói: "Không sai, người này đã chết trên trăm năm, khi còn sống gã có thực lực mạnh mẽ, sau khí chết bị sát khí trong mộ ăn mòn, cho nên mới sinh ra biến hóa như thế."

"Gã là bảo vệ cho cái xác trên giường đá này, nếu như ta động vào thi thể, gã sẽ công kích ta."

Đám người nghe xong, trong lòng đều giật mình, không ngờ kẻ nhìn như cương thi này lại chết hơn một trăm năm rồi.

Với cả điều mà bọn họ không tưởng tượng được là gã đã chết trên trăm năm, mà còn canh giữ thực thể trên giường, chỉ riêng lòng trung thành này cũng khiến người ta cảm động.

Lục Diên Thọ nhìn chằm chằm tên đó, trong mắt tràn đầy xúc động, dường như cũng đang tán thưởng lòng trung thành của gã.

Có điều Lâm Thanh Diện lại bắt được trong mắt của Lục Diên Thọ một tia tiếc hận sâu sắc, không biết tại sao ông ta lại xuất hiện tâm trạng như vậy.

Từ sau khi tiến vào trong một huyệt, Lâm Thanh Diện liền cảm giác được Lục Diên Thọ có chút không bình thường, cũng không biết là vì lúc đầu loại trừ sát khi trong cơ thể mình, hay là vì nguyên nhân gì khác.

Lục Diên Thọ nhìn chằm chằm người kia hồi lâu, sau đó vung tay lên, cơ thể của người kia liền bị đánh nay ra ngoài, văng xuống đất.

Gã còn muốn tiếp tục công kích Lục Diên Thọ, dường như Lục Diên Thọ cực kỳ không muốn, như mà cuối cùng vẫn phóng ra một luồng năng lượng, trực tiếp bay thẳng vào mi tâm người kia.

Trong nháy mắt, người kia liền không có bất kỳ động tĩnh gì, cơ thể cũng mềm nhũn, con mắt đỏ rực cũng nhanh chóng tan đi, biến thành không còn chút sự sống nào.

Sau khi giải quyết xong người kia, Lục Diên Thọ hít sâu một hơi, sau đó nhìn về phía Lâm Thanh Diện, mở miệng nói: "Được rồi, tôi đã tìm được biện pháp giải độc, có điều cần các người phối hợp."

Tất cả đều cho Lục Diên Thọ một ánh mắt khẳng định, Lục Diên Thọ có cần, đương nhiên bọn họ sẽ không có bất kỳ từ chối nào.

"Lâm Thanh Diện, con qua đây."

Lục Diên Thọ lên tiếng.

Lâm Thanh Diện liền đi về phía Lục Diên Thọ, không biết ông ta muốn để mình làm gì.

Lục Diên Thọ lập tức chuyển cái xác kia đặt xuống dưới đất, sau đó nói với Lâm Thanh Diện: "Con nằm lên đó."

Lâm Thanh Diện cảm thấy kỳ quái, nghĩ thầm rõ ràng là thể nội của Lục Diên Thọ có sát khí cần hóa giải, vì sao lại bắt mình nằm lên đây?

Có điều anh cũng không hỏi nhiều, sư phự bảo vậy là có lý của ông, cho nên anh liền nằm đang hoàng trên giường đá.

Sau đó Lục Diên Thọ nhìn về phía mấy người Vương Kiếm, nói với bọn họ: "Các người tới đây, ngồi quanh giường đá thành một hình tròn.

Vương Kiếm và những người khác lập tức đi qua, vây quanh giường đá ngồi xuống.

Đám người đều thấy kỳ quái, theo lý mà nói, Lục Diên Thọ muốn hóa giải sát khí trong cơ thể ông ta, thì hẳn nên tìm một nơi nào đó uống đan dược là được rồi.

Nhưng mà bây giờ ông ta lại để một đám người làm như vậy, dường như đang tiến hành nghi thức nào đó, khiến cho mọi người có chút không nghĩ ra.

Lục Diên Thọ nhìn thấy vẻ nghi ngờ trêm mặt mọi người, ông ta liền cười, dường như đã đoán ra được suy nghĩ trong lòng bọn họ.

Lúc này, ông ta quay người lục trong cái xác của Tần Trường Sinh, nhanh chóng lấy ra một cái bình ngọc.

Giang Tiểu Nhu lúc này cũng phát hiện ra chỗ kỳ lạ của sư phụ, nhỏ giọng nói với Bạch Chỉ: "Chị có phát hiện ra không, sư phụ dường như rất quen thuộc với nơi này, vậy mà lại biết trên cái xác kia có đồ vật gì."

Bạch Chỉ cũng chú ý tới điểm này, có điều cô không muốn bàn tán sau lưng sư phụ, liền lên tiếng: "Sư phụ sâu hiểm khó dò, sao chúng ta có thể phỏng đoán được, chỉ cần theo lời sư phụ làm là được rồi."

Giang Tiểu Nhu gật nhẹ đầu, không nói gì thêm.

Lục Diên Thọ lấy ra bình ngọc xong, lấy từ bên trong ra một viên đan dược màu vàng, sau đó nói với đám người: "Các người có biết đây là đan dược gì không?"

Tất cả mọi người đều lắc đầu.

"Đan này tên là Chuyển hồn đan, là một viên đan dược cấp bậc hoàn mỹ, cấp hoàn hảo mày ta nói không giống như cấp bậc hoàn mỹ trong nhận biết của các người, cấp hoàn mỹ này là tiêu chuẩn của Thương Nguyên Giới.

"Chuyển hồn đan này, có thể khiến cho thần hồn rời thân thể tồn tại được trong một nơi của thế giới mà không bị tiêu tán, mà nó chính là đan dược tốt nhất dùng để đoạt xác."

"Uống viên đan dược này vào, xác suất đoạt xá thành công sẽ gia tăng cực lớn."

Lục Diên Thọ giới thiệu với đám người một chút về đan dược trong tay ông ta.

Tất cả đều một vẻ mờ mịt nhìn Lục Diên Thọ, có chút không hiểu ông ta đang nói gì.

Hôm nay không phải tới giúp Lục Diên Thọ hóa giải sát khí trong cơ thể à? Tại sao lại liên quan đến đoạt xá rồi chứ?

Lục Diên Thọ thấy vẻ mặt hoang mang của mọi người, lộ ra tia hài lòng, hỏi tiếp: "Các người có phải cảm thấy hôm nay ta có chút kỳ quái, ta có thể nắm rõ như lòng bàn tay mọi thứ trong huyệt một này, hơn nữa còn sinh ra cảm giác với cái cương thi đối đầu lúc nãy không?"

Tất cả đều gật đầu, không ngờ Lục Diên Thọ lại chủ động nói chuyện này với bọn họ.

Bọn họ đều coi đây là sự uyên thâm của Lục Diên Thọ, nên cũng không suy nghĩ nhiều.

"Cho tới bây giờ, ta cũng không cần thiết phải giấu diếm các người.

"Hiện tại, ta chỉ thiếu một bước cuối cùng, cũng là lúc nói tất cả cho các người biết."

"Thật ra ta chính là Tần Trường Sinh."