Lâm Thanh Diện thấy Tân Chính vừa đến đã mang theo mùi thuốc súng nồng đậm như thể, trong lòng coi như đã hiểu vì sao Chu Tước lại khuyên anh đợi Quý Trường Thanh về rồi hãy nói chuyện này.
Anh cũng không tức giận vì lời nói của Thân Chính, mà bình tĩnh cất lời: “Tiên bối ngồi xuống trước đã, sau đó tôi sẽ giải thích rõ ràng”
Tần Chính hừ lạnh một tiếng, ngôi xuống trước bàn.
Lúc này, ánh mắt nhìn về phía Lâm Thanh Diện của những người ủng hộ Tân Chính cũng trở nên không tốt.
“Hội nghị cấp bậc thế này, bình thường chỉ điện chủ mới có tư cách triệu tập, ranh con, đừng nói cậu tưởng rằng địa vị của mình ở Chúng Thần Điện tương đương với điện chủ rôi nhé?”
“Đúng là ngông cuồng, mới gia nhập Chúng Thân Điện chưa bao lâu đã dám sử dụng quyền của điện chủ, Chu Tước, cô cũng thế, lại còn giúp cậu ta triệu tập mọi người, chẳng lẽ cô không biết rõ địa vị của cậu ta sao?”
Chu Tước tỏ vẻ khó xử, vừa định giải thích thì Lâm Thanh Diện vỗ tay, cất cao giọng nói: “Tôi biết có lẽ mọi người sẽ thấy khó hiểu vì việc tôi triệu tập cuộc họp hôm nay, nhưng sở đỉ tôi triệu tập cuộc họp này là vì muốn nói với mọi người, ông Quý đã truyên vị trí điện chủ lại cho tôi rôi”
Câu nói này của Lâm Thanh Diện giống như sấm sét nổ vang bên tai mọi người vậy, tất cả mọi người ở đây đều mở to mắt, tưởng mình nghe lâm rồi.
“Ranh con! Cậu có biết nói ra những lời đại nghịch bất đạo, rõ ràng là đang lừa gạt mọi người thế này sẽ có hậu quả gì không!”
“Thật tức chết đi được mà, hôm nay thẳng nhóc này gọi chúng ta đến đây là để đùa giỡn chúng ta à, cho dù điện chủ có nhìn trúng thiên phú của thằng nhóc này cũng không thể truyền vị trí điện chủ cho cậu ta vào lúc này được!”
“Tôi thấy chắc cậu ta đang tự tìm đường chết thì có, theo quy tắc của Chúng Thân Điện, người giả mạo điện chủ giết chết cũng không quá đáng!”
Có không ít người đập bàn đứng lên, trừng Lâm Thanh Diện, lên án hành vi của anh.
Tần Chính cũng nheo mắt lại, trên người phát ra khí thế sắc bén, nhìn ra được ông ta cũng bị lời nói của Lâm Thanh Diện chọc giận.
“Ranh con, cậu nói lời này rốt cuộc là có dụng ý gì? Nếu hôm nay cậu không thể cho mọi người một lời giải thích, làm trưởng lão, e rằng tôi không thể dễ dàng bỏ qua cho cậu đâu” Tần Chính lạnh lùng nói.
Lâm Thanh Diện thấy phản ứng của mọi người cũng lắc đầu, cất lời: “Những gì tôi nói đều là sự thật, nếu mọi người không tin thì có thể xem thử thứ này."
Nói xong, anh bèn lấy Điện Chủ lệnh ra.
Mọi người nhìn thấy Điện Chủ lệnh trong tay Lâm Thanh Diện, sắc mặt thay đổi, vẻ mặt cũng trở nên phức tạp.
“Đó là Điện Chủ lệnh! Chẳng lẽ thằng nhóc này nói thật ư?”
“Nhưng như thế không hợp lý, sao điện chủ có thể tùy ý giao Điện Chủ lệnh cho một thằng nhóc hai mươi mấy tuổi như thế được?”
“Mọi người nói xem, Điện Chủ lệnh này có khi nào là cậu ta trộm được không?”
Thấy mọi người vẫn tỏ vẻ không tin, Lâm Thanh Diện lại lấy ra một bức thư viết tay, mở ra trước mặt mọi người.
“Nếu mọi người vẫn không tin thì có thể xem bức thư viết tay này, đây là ông Quý tự viết”
Tần Chính ở một bên lập tức giành lấy thư viết tay trong tay Lâm Thanh Diện, xem kỹ một lượt.
Đây thật sự là chữ viết của Quý Trường Thanh, hơn nữa với công lực nhiêu năm của Quý Trường Thanh, cho dù người khác muốn giả chữ viết của ông ta cũng khó.
Thứ này là vì Quý Trường Thanh đoán trước một vài chuyện có thể sẽ xảy ra, cố ý giao cho Lâm Thanh Diện.
Tần Chính đọc xong, những người khác ở đây cũng bắt đầu đọc bức thư viết tay kia, sau khi đọc xong, trên mặt đều lộ vẻ khiếp sợ.
Ba anh em Thanh Long đều khó tin nhìn chăm chằm Lâm Thanh Diện, bọn họ luôn khá có thiện cảm với Lâm Thanh Diện.
Nhưng Lâm Thanh Diện đột nhiên nói mình tiếp nhận vị trí điện chủ, thật sự khiến người ta quá ngạc nhiên.
“Em gái, xem ra ánh mắt của em đúng lắm, chưa được bao lâu mà thằng nhóc này đã từ người được đề cử trở thành điện chủ rồi, nếu em có thể gả cho cậu †a, sau này sẽ thật sự xem như bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng luôn” Thanh Long nhỏ giọng nói một câu với Chu Tước.
Chu Tước lập tức trừng hắn ta một cái: “Sao hả? Chẳng lẽ anh nói em là gà rừng à?”
Thanh Long thoáng sửng sốt, lập tức hỏi: “Nếu là trước kia, em sẽ lập tức phản bác suy đoán của anh, sao bây giờ nghe ý của em lại giống như thừa nhận vậy?”
Hai người Bạch Hổ và Huyền Vũ cũng cười xấu xa nhìn Chu Tước, giống như trưởng bối cuối cùng cũng đợi được ngày con cháu nhà mình tìm thấy đối tượng.
Mặt Chu Tước lập tức trở nên đỏ ửng, trừng ba người bọn họ một cái, căn răng nói: “Nếu các anh còn nói nhảm nữa thì em sẽ không khách sáo đâu”
Nói xong, cô ta giơ nắm đấm nhỏ của mình lên trước mặt ba người.
Ba người Thanh Long thấy thế vội vàng im miệng lại.
Sau khi xác nhận một lúc lâu, cuối cùng mọi người cũng tin sự thật Lâm Thanh Diện đã tiếp nhận vị trí điện chủ của Chúng Thần Điện, nhưng bầu không khí trong phòng họp cũng theo đó trở nên nặng nề, mọi người đều nhìn Lâm Thanh Diện với ánh mắt phức tạp.
Tần Chính ngồi tại chỗ im lặng rất lâu, ông ta thật sự không hiểu vì sao Quý Trường Thanh lại vội vã truyền vị trí điện chủ lại cho một thằng nhóc rõ ràng không có kinh nghiệm này.
Chẳng lẽ vì đánh mất suy nghĩ muốn trở thành điện chủ đời tiếp theo của mình ư?
Nhưng dù suy xét từ phương diện nào, mình mới là người nên làm điện chủ chứ, thằng nhóc này có năng lực gì mà mới hai mươi mấy tuổi đã trở thành điện chủ của Chúng Thần Điện?
Nếu Lâm Thanh Diện có thể cho ra một lý do khiến ông ta tâm phục khẩu phục, ông ta cũng sẽ không so đo chuyện này, nhưng trong tin tức ông ta biết, rõ ràng Lâm Thanh Diện vẫn không đủ tư cách trở thành điện chủ của Chúng Thân Điện.
“Không biết các tiền bối còn có ý kiến gì với chuyện này không?” Lâm Thanh Diện nhìn chằm chằm mọi người, cất tiếng hỏi.
Tần Chính liếc anh, lạnh lùng nói: “Cho dù thật sự là Quý Trường Thanh cho cậu trở thành điện chủ đời tiếp theo, tôi cũng không cho rằng cậu có tư cách trở thành điện chủ”
“Chúng Thần Điện khác với cơ cấu bình thường, cậu còn nhỏ cũng không sao, nhưng nếu cậu muốn làm điện chủ nhất định phải lấy ra thực lực xứng với vị trí này, cậu cảm thấy thực lực của mình đạt đến đó rồi sao?”
Những người ủng hộ Tân Chính lập tức phụ họa theo.
“Nói rất đúng! Chỉ với chút thực lực đó của cậu, muốn làm điện chủ e rằng còn kém xa lắm, tôi cũng không đồng ý để cậu làm điện chủ đời tiếp theo!”
“Ở Chúng Thần Điện, nắm đấm mới là đạo lý cứng rắn nhất, quyết định này dù là điện chủ tự mình đưa ra, cậu không có thực lực khiến chúng tôi tin phục thì đừng họng cứ thế thuận lợi lên làm điện chủ!”
“Ranh con, cậu vẫn nên biết điêu thoái thác chuyện này đi, nếu không e rằng sau này cậu ở Chúng Thần Điện sẽ như nằm trong nước sôi lửa bỏng đấy”
“Cậu thật sự có tiềm lực làm điện chủ, nhưng rõ ràng là không phải bây giờ, muốn làm được vị trí này, cậu vẫn nên luyện tập thêm mấy chục năm nữa!”
Nghe thấy mọi người mồm năm miệng mười, sắc mặt Lâm Thanh Diện vẫn rất lạnh nhạt, sau đó cố ý nhìn vào Tân Chính.
“Nếu các người đều nghi ngờ thực lực của tôi, vậy không bằng chúng ta ra ngoài đọ sức một phen”
“Tôi có thể nhận lời khiêu chiến của bất cứ một ai trong các người!”