Rể Quý Rể Hiền

Chương 907




Chương 907

“Được! Em quyết định là được rồi, anh phải mau chóng trở về rồi.” Cao Phong suy nghĩ một chút trả lời.

Truy rằng Kim Tuyết Mai là một người rất thiện lương, nhưng không phải là kẻ ngốc, nên làm những chuyện gì, trong long cô khẳng định cũng có tính toán.

Tiếp sau đó, hai người đều tự cắt điện thoại.

Cao Phong tiếp tục đứng lại ở cửa sổ vài giây, sau đó xóa bỏ toàn bộ lịch sử cuộc gọi giữa anh và Kim Tuyết Mai, rồi lúc này mới đi ra ngoài. Vũ Hoàng Lê thấy Cao Phong đi ra, vội vàng đi tới sau đó đưa theo Cao Phong, cùng nhau đi ra bên ngoài.

“Anh Cao Phong, thành phố Hải Phòng này kỳ thật cũng không giống một nơi hẻo lánh như anh đang nhìn thấy, khu này là một nơi được khai phá ra, chỉ có thể xem như một góc nhỏ của thành phố Hải Phòng mà thôi.”

“Thật ra nếu đi vào sâu bên trong một chút, tới gần vùng đất trung tâm, thì vẫn là một nơi rất phồn hoa, ở thành phố Hà Nội có gì thì ở đây cũng đều có “

“Nhưng tôi thấy anh hôm nay có vẻ muốn nhanh chóng trở về, vậy chúng ta đành tìm tạm một nơi nào gần đây để ngồi đi Vũ Hoàng Lê vừa sóng vai đi bên cạnh Cao Phong, một bên cùng Cao Phong nói chuyện.

Cao Phong thì thế nào cũng được, chỉ nhẹ nhàng gật đầu, hết thảy toàn bộ đều nghe theo sắp xếp của Vũ Hoàng Lê.

Trước khi không thể hoàn toàn hiểu được suy nghĩ của Vũ Hoàng Lê, Cao Phong vẫn sẽ không tín nhiệm anh ta một trăm phần trăm.

Đến ngay cả nói chuyện cũng sẽ không nói quá nhiều, quá sâu, câu nói lời nhiều dễ hỏng việc, đây chính là kinh nghiệm mà những người đi trước đã đúc kết ra.

Cũng không phải là do Cao Phong đa nghi, mà là do sau khi anh đã trải qua nhiều chuyện như vậy, Cao Phong đã biết rõ được đạo lý tấm lòng đề phòng người khác không thể không có.

Đi vào trong xe, Vũ Hoàng Lê quay người mở hòm giữ đồ, lấy từ trong đó ra một cái hộp nhỏ.

“Anh Cao Phong, hiện tại anh ” Vũ Hoàng Lê do dự một chút, vẫn là không hỏi Cao Phong, tình cảnh hiện tại của anh.

“Chiếc điện thoại này, là một người khách hàng tặng cho tôi, anh cầm dùng trước đi, cũng tiện liên lạc với nhau hơn.” Vũ Hoàng Lê đem cái kia di động kia đưa qua cho anh.

Cao Phong không đi nhận, không có công không thể nhận lộc, anh cũng không muốn nợ Vũ Hoàng Lê quá nhiều.

“Anh Cao, cuộc đời giống như sóng, lúc lên lúc xuống, cũng như cuộc đời có lúc cao và lúc thấp.

“Lúc ở chỗ thấp, cần phải lợi dụng tất cả những tài nguyên có thể lợi dụng, mới có thể có cơ hội đứng ở chỗ cao”

“Khi mà bản thân ở chỗ cao, đừng quên những sự giúp đỡ trước đó, như vậy là được rồi” Vũ Hoàng Lê ý vị thấm sâu nói.

Cao Phong trầm ngâm vài giây, sau đó gật gật đầu, nhận điện thoại.

“Ý của tổng giám đốc Vũ tôi hiểu rồi, lúc không có tiền nên làm tốt công việc! Lúc có tiền rồi nên làm người tốt Đúng không?” Vũ Hoàng Lê đầu tiên là sửng sốt, sau đó haha cười lớn, nói: “Đúng đúng đúng, anh Cao đúng là rất thông minh!”

Sau đó, xe tiến về phía trước, đi về hướng gần nơi vui chơi giải trí.

Tại một ngôi làng nhỏ cách Khu phát triển Hải Phòng khoảng 20 km.

Sau khi Kim Tuyết Mai kết thúc cuộc gọi, liên quay vào phòng.

Trong phòng ngồi vài người phụ nữ tuổi xấp xỉ Kiều Thu Vân, còn có vài người đàn ông trung tuổi.

Những người này đều là họ hàng xa của Kiều Thu Vân Kim Tuyết Mai hình như đã nghe Kiều Thu Vân nói là chị em của bà ngoại Kim Tuyết Mai gả đến bên này sau đó liền ở đây luôn.

Mà những người này đều là thế hệ sau của những chị em của bà ngoại Kim Tuyết Mai.

Mối quan hệ khá phức tạp, Kim Tuyết Mai liền nhất quyết đều gọi là dì họ và cậu họ Lúc Kim Tuyết Mai còn đi học, đã cùng Kiệu Thu Vân đến qua mấy lần.

Sau này sau khi cụ già ở trong nhà qua đời, thì mối quan hệ này nhạt dần, cũng không có liên lạc nữa.

“Tuyết Mai a, là vị kia trong nhà gọi điện thoại đến sao? Tình cảm của các cháu rất tốt nha!” Một di trung tuổi cười nói.

“Đúng vậy, đúng vậy, tình cảm thực sự rất tốt.”

“Sao không cùng đến gặp mặt thể, lâu rồi không liên lạc, cũng không biết là cháu đã kết hôn.

“Mau mang đến đây xem nào, chúng ta chắc chắn sẽ không thiếu hồng bao đầu”

Mấy người đều rất nhiệt tình nói, nhìn bộ dáng giống như thân thiết.

Kim Tuyết Mai cười giải thích: “Anh ấy hôm nay bận chút việc, cho nên không đến, thời gian sau này còn nhiều mà.”

“Nói cũng phải, chồng của Tuyết Mai khẳng định là sếp lớn, công việc bận rộn cũng đúng.”

“Ai đúng rồi, các cháu qua đây đi! Dì đã thu dọn phòng cho các cháu xong rồi.” Một di trung tuổi nói.