Rể Quý Rể Hiền

Chương 771: Đợi anh




Chàng trai vừa cẩn thận nói từng lời, vừa quan sát biểu cảm của Dương Tuấn Minh.

Cậu sợ bản thân có lỡ lời gì đó là sẽ bị Dương Tuấn Minh mảng cho một trận.

Nhưng, Dương Tuấn Minh nghe thấy lời này lại bày ra dáng vẻ vô cùng bình tĩnh.

"Tôi nghe nói người quy hoạch phía sau Seaside Garden có vài mối liên hệ với Tập đoàn Hà Đô?"

Dương Tuấn Minh thấp giọng hỏi.

Tập đoàn đa quốc gia lớn như Tập đoàn Hà Đô thì chỉ cần là người lăn lộn trên thương trường thì không thế nào chưa từng nghe nói đến.

"Hình như là có chuyện như vậy.

Nhưng bản thân người quy hoạch này cũng là có thực lực vô cùng lớn mạnh."

Chàng trai vội vàng trả lời.

Dương Tuấn Minh nghe vậy, trong lòng càng bực bội.

Đừng nói đến Tập đoàn Hà Đô, chỉ nói đến người quy hoạch đứng sau Seaside Garden thì cũng đã là người mà bọn họ không thể tùy tiện chọc vào được rồi.

Nhưng đến thời điểm hiện tại, anh ta không muốn đợi nữa, hiện giờ phải khiến cho Cao Vũ phải chịu sự trừng phạt.

Nhưng lúc này lại bị môt khu đô thị ngăn lại.

Như vậy thì làm sao mà Dương Tuấn Minh có thể cam tâm được? Trong lòng anh ta lúc này đã bực bội đến độ giống như có một ngọn lửa, có cảm giác nếu như anh †a không nhổ nó ra thì không thể thoải mái được.

"Không được.

Tôi không nhịn nổi nữa."

"Không phải Cao Vũ trốn trong khu đô thị đó không chịu ra sao? Vậy thì chúng ta đi đối phó với người bên cạnh anh ta."

"Ông chủ của Phòng tập thể hình Thần Phong là bạn của anh ta phải không? Tìm vài người đến Phòng tập thể hình Thần Phong gây chuyện."

"Con mẹ nó, nếu như có thể dụ được Cao Vũ ra là tốt nhất "

"Nếu như không dụ được ra thi cảnh cáo ông chủ của Phòng tập thể hình Thân Phong, sau này cách Cao Vũ xa ra một chút."

Dương Tuấn Minh nghĩ một lát rồi lần nữa hạ lệnh.

Thế lực có quan hệ tốt với Cao Vũ là Bất động sản Thịnh Thăng và Phòng tập thể hình Thân Phong.

Kiểu công ty lớn có giá trị đến hai nghìn tỷ như Bất động sản Thịnh Thăng thì chắc chắn là Dương Tuấn Minh không dám gióng trống khua chiêng đi đối phó.

Nhưng một phòng tập nhỏ nhỏ thì không phải anh ta có thể tùy ý gây khó dễ sao? "Anh Minh, thật sự làm như vậy sao ạ?"

Chàng trai có chút do dự.

"Phí lời.2081802_2_25,60

Tất nhiên là làm như thế.

Bây giờ cậu đi làm luôn đi"

"Dẫn theo người, mang đủ người qua đó.

Người bên trên để đấy tôi đi chào hỏi, các cậu chỉ cần mạnh tay mà làm"

"Con mẹ nó, tôi phải khiến cho tất cả mọi người biết được qua lại thân thiết với Cao Vũ sẽ có kết cục thế nào."

"Tôi phải khiến cho tất cả mọi người biết, đối đầu với Dương Tuấn Minh tôi sẽ có kết cục thế nào."

Dương Tuấn Minh một hơi uống cạn ly rượu vang.

Màu rượu vang đỏ thẫm dính lại trên răng, trông vô cùng u ám khát máu.



"Vâng, anh Minh..."

Chàng trai không dám nói nhiều thêm lời nào nữa, vội vàng cúi người lui ra ngoài.

Sau khi Cao Phong trở về nơi ở, anh lập tức mở ngay máy tính xách tay lên, bắt đầu phân tích tình hình ở Thị trấn Biển Đông và quân đội của bản thân hiện giờ ở Thị trấn Biển Đông.

Tốc độ phát triển và mở rộng của Tập đoàn Vũ Nặc nhanh đến mức mà đến cả Cao Phong cũng không ngờ đến.

Không thể không nói đến sự thông minh của Vũ Hoàng Lê, tỉnh báo của Khúc Đại Minh, lại cộng thêm Thế lực Xám của Dư Văn Cường.

Tập hợp sức mạnh của ba bên này kết hợp với nhau đã mang đến cho Tập đoàn Vũ Nặc một nền tảng khởi đầu vững chắc.

Lúc này, đám người Cao Kim Thành đã làm theo lời căn dặn của Cao Phong.

Mỗi người tự phân nhau mai danh ẩn tích, rồi lại đối cả tên tuổi, bắt đầu thâm nhập đến các nơi trong khu vực phía Nam của Thủ đô.

Cao Phong từng nói với bọn họ, lần này ở Thị trấn Biển Đông, để đạt được mục đích, bọn họ có thế không từ thủ đoạn.

Chỉ cần không làm những việc tán tận lương tâm và gây ảnh hưởng đến người vô tội thì những chuyện khác, bọn họ cứ mặc sức mạnh tay mà làm.

Cho nên, đương nhiên mấy người Vũ Hoàng Lê và Cao Kim Thành làm việc sẽ không còn bị khoanh tay bó gối nữa.

Trong tỉnh hình như vậy, đương nhiên tốc độ mở rộng sẽ tăng lên mạnh mẽ.

Mà khu vực phía Nam của Thủ đô chỉ là bước đầu tiên.Chỉ có đứng vững ổn định hoàn toàn ở khu vực phía Nam của Thủ đô này thì mới có thể nghĩ cách mở rộng đến địa phương khác.

Có điều, đối với Cao Phong mà nói, chỉ một khu vực phía Nam của Thủ đô cũng đã là đủ rồi.

Tạm thời anh còn chưa chuẩn bị tiếp tục mở rộng đến khu vực khác của Thủ đô.

Anh phải lợi dụng khoảng thời gian này để thu lấy khu vực phía Nam của Thủ đô.

Sau đó hợp nhất cùng với mấy người ông Quân trở về thủ đô Hà Nội.

Bởi vì với thế lực hiện giờ Cao Phong đang có mà nói, nếu anh muốn đánh bại cả Thị trấn Biển Đông thì cân quá nhiều thời gian.

Nhưng hiện giờ cục diện ở Thủ đô Hà Nội là thay đổi trong chớp mắt.

Vê căn bản là sẽ không có quá nhiều thời gian cho Cao Phong phát triển.

Điều càng quan trọng hơn là, bất kể là đến bao giờ thì Cao Phong đều sẽ không quên ở Thủ đô Hà Nội có một người phụ nữ đang trông ngóng anh trở về nhà.

Chính là người phụ nữ đó, cho dù anh có trở thành kẻ ngốc thì cũng không vứt bỏ anh.

Tối hôm qua, Cao Phong đã liên lạc lại lần nữa với Lâm Vạn Quân.

Về chuyện liên quan đến việc kết giao với Vũ Hoàng Lê, Cao Phong cũng đã nhắc với Lâm Vạn Quân.

Sau khi Lâm Vạn Quân suy nghĩ, oont ta chỉ nói với Cao Phong hai câu.

Bạn bè trở thành kẻ địch thì còn đáng sợ hơn kẻ thù.

Mà kẻ thù trở thành bạn thì còn đáng tin hơn bạn bè.

Cao Phong có thể hiểu được ý sâu xa của Lâm Vạn Quân.

Cho nên, anh càng thêm tin tưởng, đối xử chân thành với Vũ Hoàng Lê.

Thông qua lời của Lâm Vạn Quân, Cao Phong cũng đã nắm được đại khái một vài cục diện của thủ đô Hà Nội.

Dù sao hiện giờ ông Quân cũng đang ở trạng thái bị giam cầm, cho nên không cách nào tiếp xúc được với thế giới bên ngoài.

Ông ta chỉ có thế dựa vào những cơ hội vô cùng ít ỏi để liên lạc với thế giới bên ngoài trong sự phập phồng lo sợ.

Thông tin Cao Phong có được, thật sự là đã ít, nay càng ít hơn.

Có điều, Lâm Vạn Quân văn muốn cố gắng mọi cách để nói cho Cao phong hai chuyện mà anh muốn biết nhất.



Chuyện thứ nhất chính là chuyện liên quan đến Kim Tuyết Mai.

Hiện giờ Kim Tuyết Mai và Kim Vũ Kiên đã vào ở trong biệt thự ở tầng cao nhất Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.

Hơn nữa, Tập đoàn Hà Đô đã phải mấy chục nhân viên an ninh, bảo vệ cả ngày và đêm ở các con đường cân phải đi qua để đến Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.

Tuy rằng Tập đoàn Hà Đô không nói gì, nhưng cũng đã thể hiện thái độ rất rõ ràng.

Phân ân tình này, Cao phong đã ghi nhớ trong lòng.

Lý Khải Kiệt đối với Cao Phong không tệ.

Biết được tình hình hiện giờ của Kim Tuyết Mai, trong lòng Cao Phong cũng đã yên tâm đi rất nhiều.

Cao Phong hiểu rõ tính cách Cao Bằng là thế nào.

Cho nên, trước đây, chuyện mà anh lo lắng nhất chính là Cao Bằng sẽ ra tay với Kim Tuyết Mai.

Nhưng hiện giờ xem ra tạm thời Kim Tuyết Mai không có gì nguy hiểm.

Cho nên lập tức Cao Phong đã yên tâm rất nhiều rồi.

Anh cũng có thể càng chuyên tâm hơn vào việc phát triển Tập đoàn Vũ Nặc.

Chuyện thứ hai, cũng là chuyện mà Cao Phong quan tâm nhất.

Đó chính là thành viên của Khối tập đoàn Đế Phong cũng đã phát triển ra khỏi sức mạnh quân đội của bản thân.

Trong đó, thế lực của Long Tuấn Hạo là mạnh nhất, trong tay năm hàng chục nghìn quân đoàn như hổ như sói, trấn giữ một phương, nắm quyên trong tay.

Tuy nói những người của Long Tuấn Hạo muốn mang toàn bộ vê Thiên Long là có phân không thể thực hiện.

Nhưng dù không thể mang nhiều thì mang ít vân là chuyện có thể.

Những chỗ này, toàn bộ đều là sức mạnh.

Tất cả mọi chuyện đều khiến tâm trạng Cao Phong trở nên hưng phấn.

Toàn bộ sự việc đều trong dự tính của anh.

Ngày mà anh trở về thủ đô Hà Nội đã không còn xa nữa.

Với sức mạnh trong tay Cao Phong hiện giờ, việc lấy được cả Thủ đô Hà Nội, có lẽ đã không còn là chuyện gì khó nữa.

Nếu không phải đứng sau lưng Cao Bằng còn có nhà họ Cao thì hiện giờ Cao Phong đã có thể đánh trở về rồi.

Chính vì suy nghĩ cho sự tồn tại của những người như Cao Anh Hạo, cho nên Cao Phong mới tạm thời ngấm ngâm nhân nhịn.

Anh không trở về thủ đô Hà Nội thì thôi.

Nhưng một khi quay về, chắc chắn phải dùng dao sắc chém loạn để thu phục Hà Nội, tăng cường đưa người xuống phía Nam, lấy được nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng.

"Tuyết Mai, đợi anh."

"Ngày trở về nhà đã không còn xa nữa rồi."

Ngón tay Cao Phong kẹp điếu thuốc, ấn bàn phím máy tính.

Sáu giờ chiều, Phòng tập thể hình Thân Phong.

Khúc Đại Minh xử lý xong chuyện trong tay, vừa bước ra đến ngoài cửa.

"Brừm, brừm, brừm!"

"Két, két, két."

Một loạt tiếng động cơ ầm ï vang lên, trong nháy mắt, mười mấy chiếc ô tô đã được che biển số lại lao đến.