Rể Quý Rể Hiền

Chương 4574




Chương 4574

“Bốp!” Một âm thanh giòn giã vang lên, tay của Cao Vũ kẹp lấy cổ tay của người đàn ông trung tuổi kia một cách chính xác.

Giây phút đó, thời gian như ngừng trôi. Cổ tay người đàn ông trung tuổi đó bị kẹp chặt, ông ta muốn rút ra ngoài nhưng rồi lại phát hiện ra rằng bàn tay của Cao Vũ giống như một chiếc kìm kẹp chặt lấy cổ tay của ông ta khiến ông ta không thể động đậy.

Động tác của Cao Vũ trông vô cùng tuỳ ý nhưng thực ra sức lực trên bàn tay anh khiến người đàn ông trung tuổi đó cảm thấy vô cùng kinh sợ.

“Ông nội ông nội, cháu chỉ đùa với ông thôi mà…” Người đàn ông trung tuổi đó trở nên hoảng hốt trong nháy mắt, trên khuôn mặt của ông ta tràn ngập vẻ cầu xin, miệng thì liên tục xin Cao Vũ tha thứ.

“Tôi chỉ cho một cơ hội duy nhất mà thôi.” Cao Vũ nói xong thì tay kia cũng tung ra một quyền.

“Bịch!” Nắm đấm của anh đập xuống một cách mạnh mẽ, nện thẳng vào cổ họng của người đàn ông trung tuổi đó.

“Răng rắc!”

Xương sụn ở yết hầu của người đàn ông trung tuổi đó như vỡ tan ra, vang lên một âm thanh giòn giã.

Người đàn ông trung tuổi đó trợn trừng hai mắt như thể muốn lôi hai con ngươi ra ngoài. Ông ta muốn phát ra tiếng kêu đau đớn nhưng lại không thể nói ra được bất cứ câu nào nữa.

Đột nhiên Cao Vũ lại vươn tay đoạt lấy mảnh sứ vỡ trong tay người đàn ông trung tuổi đó rồi xẹt ngang qua một cái.

“Phốc!”

Tiếng mảnh sứ vỡ đâm sâu vào cơ thể vang lên một cách đột ngột, một vết thương chí mạng cắm sâu vào cổ họng người đàn ông trung tuổi đó khiến ông ta trợn trừng hai mắt, máu tươi trong cổ họng thì không ngừng tuôn ra. Sau đó ông ta ngã thẳng trên mặt đất.

“Bịch!”

“Keng.” Sau khi xong chuyện, Cao Vũ ném mảnh sứ vỡ đi gây ra một âm thanh vang vọng khắp nhà giam.

Sau khi những âm thanh ấy vang lên thì khắp khu nhà giam rơi vào trạng thái yên lặng như tờ. Lấy bạo lực để kiểm soát bạo lực, giết gà dọa khỉ, kĩ thuật ra tay của Cao Vũ khiến tất cả đám người đó kinh ngạc trong nháy mắt.

Những người trong phòng giam tận mắt nhìn thấy người đàn ông trung tuổi đó bị Cao Vũ giết chết trong nháy mắt, còn những phạm nhân ở các phòng giam khác thì cũng chỉ nghe thấy những tiếng động liên tiếp phát ra chứ cũng hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra cả.

“Với tôi, bất kể đối phương là ai thì cũng đều chỉ có một cơ hội. Được phép sống hay bị giết chết thì còn tùy thuộc vào thái độ của mấy người.” Cao Vũ chậm rãi nói từng lời nhưng lời nói của anh thì mang theo ẩn ý vô cùng sâu sắc.

Nghe thấy Cao Vũ nói như thế thì những phạm nhân ở các phòng giam bên cạnh đều trợn trừng hai mắt.

Chết rồi hả?

Người đàn ông trung tuổi đã chết kia chính là người cầm đầu ở khu này.

Thế nên đây chính là sự tự tin của Cao Vũ, đây chính là sức mạnh của Cao Vũ ư? Hiện giờ có vô số người đang thầm run sợ trong lòng rồi.

Nhất là những người ở cùng phòng giam với anh, họ mới chính là những người đang cảm thấy kinh hoàng hơn bất cứ ai.

Bấy giờ thi thể của người đàn ông trung tuổi kia vẫn còn nằm ngay đơ trên mặt đất, máu tươi chảy thành dòng.

Dù là những tội phạm khét tiếng nhưng những phạm nhân đó cũng không nén được sự sợ hãi khi nhìn thấy cảnh này. Bởi vì khoảng cách giữa họ với cái chết thật sự rất gần.

Bây giờ có mấy người đang thầm cảm thấy may mắn vì vừa rồi họ cũng động lòng trước điều kiện mà Toss đưa ra nhưng may là họ đã kìm lòng lại. Thế nên bây giờ họ cảm thấy bản thân thực sự quá may mắn.

“Cậu còn thủ đoạn gì nữa không?” Cao Vũ chậm rãi xoay người lại rồi nhìn Toss mà hỏi.

Toss trừng mắt nhìn Cao Vũ rồi cất cái dùi cui điện trong tay mình đi.

“Mày đoán thử xem tao còn thủ đoạn gì!” Toss từ từ lấy ra một khẩu súng lục rồi nhắm thẳng vào trán Cao Vũ. Bấy giờ trong mắt cậu ta tràn ngập vẻ dí dỏm và hài hước.

Để xem mày còn vênh váo đến mức nào, đối mặt với một vũ khí nóng một cách bất ngờ như thế này thì để tao xem mày sẽ chống đỡ kiểu gì? Hay là mày cho rằng mày lì lợm đến nỗi mà dao chẻ, súng bắn và cả vũ khí nóng cũng không giết được mày hả Cao Vũ?

“Tôi đoán là cậu không dám nổ súng đâu.”

Thế nhưng khi đối mặt với Toss và khẩu súng trong tay cậu ta thì Cao Vũ lại không hề tránh né, ngược lại anh còn tiến lên một bước để thu gần khoảng cách với họng súng của Toss hơn.

“Mày!” Toss trợn to hai mắt, trong đáy mắt là lửa trận ngập trời.

Ngón tay cậu ta cũng đã để nên cò súng, tiếp theo chỉ cần bóp cò nữa là xong. Nhưng cuối cùng cậu ta vẫn kìm lòng lại.