Rể Quý Rể Hiền

Chương 4363




Chương 4363

Tham vọng lòng lang dạ sói của những tên xâm lược đó càng không thèm che giấu mà thể hiện ra.

Mà hôm nay, Cao Phong đã cường thế đánh bại ba vùng bên cạnh biên giới.

Ngay cả Tây Vực khó chiến nhất cũng bị Cao Phong chinh phục hoàn toàn.

Duy nhất còn lại lãnh thổ phương Bắc là trước đây Cao Phong chưa đặt chân đến.

Nhưng ngay trước đó, có tin từ Bắc Cảnh rằng bọn xâm lược đã rút đi rất xa, rất xa.

Có lẽ bọn họ cũng đã nghe phong thanh tin tức gì đó.

Bọn họ đây là bị Cao Phong hù doạ không thể không lui binh!

Cho đến thời điểm này, Cao Phong thực sự vang dang biên cảnh, và không ai có thể sánh được với anh.

“Tôi không muốn trở thành anh hùng cái gì, tôi chỉ muốn tìm vợ của tôi.”

Cao Phong đợi trợ lý Trương nói xong, anh khẽ xua tay, nhàn nhạt đáp.

“Tôi biết rõ, tôi…”

Trợ lý Trương muốn nói gì đó, nhưng bị Cao Phong phất tay cắt ngang.

“Đừng nhắc đến những chuyện đó nữa.”

“Tôi không quan tâm tôi có nhận được sự giúp đỡ từ Việt Nam hay không, tôi không quan tâm đến những cái hư danh đó.”

“Ai bảo tôi là người Việt Nam chứ? Dù sao, tôi cũng đã sống ở Việt Nam hơn 20 năm.”

Khi Cao Phong nói tới đây, anh hơi dừng lại.

Anh muốn nói rằng dòng máu Việt Nam đang chảy trong cơ thể anh.

Nhưng khi lời nói đến môi, anh lại nuốt xuống.

Nói về điều này, anh thực sự không phải người Việt Nam.

Anh chỉ là một đứa trẻ mà ông cụ Cao nhặt về từ Tây Vực.

“Tôi sẽ không nói về những điều đó! Tôi chỉ muốn tìm vợ tôi.”

“Anh nghĩ xem, khi nào thì tôi tìm được vợ mình?”

Cao Phong nhẹ giọng nói, giọng điệu chất vấn, thật ra là đang nhắc nhở Trương trợ lý.

Trợ lý Trương nghe xong liền sửng sốt, luôn cảm thấy lời nói của Cao Phong có ý tứ gì đó đặc biệt.

“Cao Phong, anh nói đây là có ý gì? Tôi làm sao biết được?”

Trợ lý Trương không phải kẻ ngốc, anh ta trừng mắt hỏi.

“Không có ý gì cả. Việt Nam cũng có đại sứ quán ở nước ngoài, đúng không? Nó cũng có rất nhiều quyền lực.”

“Vậy tôi muốn hỏi trợ lý Trương xem có kênh thông tin nào không.”

Cao Phong sờ chóp mũi, rốt cuộc vẫn là không có vạch hẳn mọi chuyện ra.

Tiên lễ hậu binh, đây là tác phong trước sau như một của Cao Phong.

“Cái này, tôi nghĩ anh rất có thể sẽ tìm được.”

Trợ lý Trương dừng lại một chút, rồi nhẹ giọng trả lời.

“Được!”

“Nếu đến trưa mai, tôi vẫn không có được tin tức của cô ấy.”

“Tôi sẽ làm ra chuyện gì, tôi cũng không biết nữa.”

Giọng điệu Cao Phong lãnh đạm, ẩn chứa quyết tâm tột cùng.

Nếu chuyện này thực sự liên quan đến trợ lý Trương, vậy thì Cao Phong nói như vậy, anh ta nhất định sẽ bày mưu tính kế, đúng không?

“Đừng hấp tấp, tôi sẽ liên lạc với các thế lực ở nước ngoài, xem có thể giúp gì cho anh không.”

Trợ lý Trương gật đầu giống như người vô sự, sau đó đối với Cao Phong nói.

Cao Phong hơi đáp lại, nói vài câu với trợ lý Trương rồi cúp điện thoại.

Chuyện này đến tột cùng có liên quan gì đến trợ lý Trương hay với Việt Nam hay không, điều đó còn phụ thuộc vào việc Cao Phong có thể gặp Kim Tuyết Mai trước buổi trưa ngày mai không.

Một đêm, cộng thêm một buổi sá

Chương 4363

Tham vọng lòng lang dạ sói của những tên xâm lược đó càng không thèm che giấu mà thể hiện ra.

Mà hôm nay, Cao Phong đã cường thế đánh bại ba vùng bên cạnh biên giới.

Ngay cả Tây Vực khó chiến nhất cũng bị Cao Phong chinh phục hoàn toàn.

Duy nhất còn lại lãnh thổ phương Bắc là trước đây Cao Phong chưa đặt chân đến.

Nhưng ngay trước đó, có tin từ Bắc Cảnh rằng bọn xâm lược đã rút đi rất xa, rất xa.

Có lẽ bọn họ cũng đã nghe phong thanh tin tức gì đó.

Bọn họ đây là bị Cao Phong hù doạ không thể không lui binh!

Cho đến thời điểm này, Cao Phong thực sự vang dang biên cảnh, và không ai có thể sánh được với anh.

“Tôi không muốn trở thành anh hùng cái gì, tôi chỉ muốn tìm vợ của tôi.”

Cao Phong đợi trợ lý Trương nói xong, anh khẽ xua tay, nhàn nhạt đáp.

“Tôi biết rõ, tôi…”

Trợ lý Trương muốn nói gì đó, nhưng bị Cao Phong phất tay cắt ngang.

“Đừng nhắc đến những chuyện đó nữa.”

“Tôi không quan tâm tôi có nhận được sự giúp đỡ từ Việt Nam hay không, tôi không quan tâm đến những cái hư danh đó.”

“Ai bảo tôi là người Việt Nam chứ? Dù sao, tôi cũng đã sống ở Việt Nam hơn 20 năm.”

Khi Cao Phong nói tới đây, anh hơi dừng lại.

Anh muốn nói rằng dòng máu Việt Nam đang chảy trong cơ thể anh.

Nhưng khi lời nói đến môi, anh lại nuốt xuống.

Nói về điều này, anh thực sự không phải người Việt Nam.

Anh chỉ là một đứa trẻ mà ông cụ Cao nhặt về từ Tây Vực.

“Tôi sẽ không nói về những điều đó! Tôi chỉ muốn tìm vợ tôi.”

“Anh nghĩ xem, khi nào thì tôi tìm được vợ mình?”

Cao Phong nhẹ giọng nói, giọng điệu chất vấn, thật ra là đang nhắc nhở Trương trợ lý.

Trợ lý Trương nghe xong liền sửng sốt, luôn cảm thấy lời nói của Cao Phong có ý tứ gì đó đặc biệt.

“Cao Phong, anh nói đây là có ý gì? Tôi làm sao biết được?”

Trợ lý Trương không phải kẻ ngốc, anh ta trừng mắt hỏi.

“Không có ý gì cả. Việt Nam cũng có đại sứ quán ở nước ngoài, đúng không? Nó cũng có rất nhiều quyền lực.”

“Vậy tôi muốn hỏi trợ lý Trương xem có kênh thông tin nào không.”

Cao Phong sờ chóp mũi, rốt cuộc vẫn là không có vạch hẳn mọi chuyện ra.

Tiên lễ hậu binh, đây là tác phong trước sau như một của Cao Phong.

“Cái này, tôi nghĩ anh rất có thể sẽ tìm được.”

Trợ lý Trương dừng lại một chút, rồi nhẹ giọng trả lời.

“Được!”

“Nếu đến trưa mai, tôi vẫn không có được tin tức của cô ấy.”

“Tôi sẽ làm ra chuyện gì, tôi cũng không biết nữa.”

Giọng điệu Cao Phong lãnh đạm, ẩn chứa quyết tâm tột cùng.

Nếu chuyện này thực sự liên quan đến trợ lý Trương, vậy thì Cao Phong nói như vậy, anh ta nhất định sẽ bày mưu tính kế, đúng không?

“Đừng hấp tấp, tôi sẽ liên lạc với các thế lực ở nước ngoài, xem có thể giúp gì cho anh không.”

Trợ lý Trương gật đầu giống như người vô sự, sau đó đối với Cao Phong nói.

Cao Phong hơi đáp lại, nói vài câu với trợ lý Trương rồi cúp điện thoại.

Chuyện này đến tột cùng có liên quan gì đến trợ lý Trương hay với Việt Nam hay không, điều đó còn phụ thuộc vào việc Cao Phong có thể gặp Kim Tuyết Mai trước buổi trưa ngày mai không.

Một đêm, cộng thêm một buổi sáng nữa, là đủ để trợ lý Trương thu xếp, phải không?

Đây cũng là thời gian cuối cùng mà Cao Phong cho anh ta.

Lần tiếp theo Cao Phong gọi điện sẽ trực tiếp chất vấn anh ta.

Một đêm lặng lẽ trôi qua.

Ngày hôm sau, mặt trời chói chang.

Bảy giờ sáng, mặt trời đã buông xuống trên mảnh đất Tây Vực.

Mặt trời mọc như bừng lên sức sống mới.

ng nữa, là đủ để trợ lý Trương thu xếp, phải không?

Đây cũng là thời gian cuối cùng mà Cao Phong cho anh ta.

Lần tiếp theo Cao Phong gọi điện sẽ trực tiếp chất vấn anh ta.

Một đêm lặng lẽ trôi qua.

Ngày hôm sau, mặt trời chói chang.

Bảy giờ sáng, mặt trời đã buông xuống trên mảnh đất Tây Vực.

Mặt trời mọc như bừng lên sức sống mới.