Rể Quý Rể Hiền

Chương 4311




Chương 4311

Ngay sau đó, một thanh niên vẻ mặt hung tàn nhanh chóng đi xuống.

Trên người là trang phục tác chiến màu đen, chân mang giày lính tác chiến, thoạt nhìn hung mãnh không gì sánh được.

“Lão đại!”

Tên thanh niên vừa mở cửa xe kia cùng với gần trăm ngàn chiến sĩ chung quanh đồng loạt cúi người khom lưng, lớn tiếng chào thanh niên này.

Khí thế tận trời, khiến người ta có cảm giác áp lực thật lớn.

Thoạt nhìn thanh niên này như không có gì đặc biệt, nhưng nhìn kỹ lại, cặp mắt kia của anh ta lại thâm thúy không gì sánh được.

Tròng mắt của anh ta càng lớn hơn người bình thường một vòng, dường như muốn chiếm toàn bộ viền mắt.

Khiến người ta có cảm giác âm trầm kinh khủng.

“Mày chính là Cao Phong?”

Sau khi người thanh niên này xuống xe, ánh mắt trực tiếp nhìn về phía Cao Phong.

Trong ánh mắt kia mang theo vẻ dò xét, mang theo vẻ ngạo nghễ, còn có cảm giác khinh thường sâu đậm.

Khinh thường của anh ta cũng không phải cố sức tạo ra, mà càng giống như đang làm một chuyện rất bình thường.

Phảng phất như trong mắt anh ta, Cao Phong vốn nên là một con giun dế mà thôi.

“Tôi không quen biết anh.”

Cao Phong nhíu mày nhìn người thanh niên này, anh vắt óc cũng không nhớ ra được rốt cuộc người này là ai.

Anh thực sự không thể nghĩ ra được bản thân mình đã kết thù với kẻ như vậy từ lúc nào.

“Nhưng tôi nhận ra anh.”

Gương mặt thanh niên này không chút biểu cảm, trong giọng nói cũng mang theo một chút lạnh lẽo.

Thanh niên vừa nói ra lời này, trong lòng Cao Phong đã sửng sốt.

“Tôi họ Đặng.”

Không đợi Cao Phong hỏi thăm, thanh niên này đã tự giới thiệu.

Đặng!

Cao Phong hơi híp mắt lại, thanh niên này chỉ nói mình họ Đặng.

Vậy xem ra họ Đặng này còn có ý nghĩa đặc biệt nào đó?

Một giây sau, trong lòng Cao Phong bỗng xuất hiện bốn chữ.

Thủ đô, nhà họ Đặng!

Trong thời gian Cao Phong phát triển, anh đã từng quen biết không biết bao nhiêu người.

Họ Đặng cũng có rất nhiều.

Nhưng duy nhất chỉ có một nhà kết xuống huyết hải thâm cừu với Cao Phong, chính là nhà họ Đặng ở thủ đô.

Trước đây nhà họ Đặng vì ân oán của người đời trước mà nửa đêm tập kích núi Bồng Thiên, dẫn Kim Tuyết Mai tới thủ đô thẩm vấn.

Sau đó Cao Phong lại dẫn người vào kinh, tàn sát sạch nhà họ Đặng không còn một ai.

Cao Phong vốn tưởng rằng chuyện này đã triệt để tiêu tan thành mây khói.

Ai có thể nghĩ tới, nhà họ Đặng còn có người đang phát triển ở nước ngoài?

Tuy thanh niên này cũng không nói thẳng thù hận với Cao Phong ra.

Nhưng lúc này Cao Phong đã có thể xác định, chắc chắn thanh niên họ Đặng trước mặt là hậu nhân nhà họ Đặng!

“Thế nào? Có phải mày đã nghĩ ra rồi không?”

“Không sai! Chủ nhà họ Đặng ở thủ đô chính là ông nội tao.”

Thanh niên cười nhạt một tiếng, lời nói ra đã triệt để chứng minh suy đoán trong lòng Cao Phong.

“Đuỵt mịa!”

Long Tuấn Hạo thét lên một tiếng kinh hãi.

Liễu Tông Trạch càng cảm thấy đầu ông ông, cả người rơi vào ngơ ngác.

Nhà họ Đặng ở thủ đô!

Vậy mà thanh niên này lại là đời sau của người nhà họ Đặng ở thủ đô?

Này… sao có thể như vậy?