Rể Quý Rể Hiền

Chương 4198




Chương 4198

Nếu như Kim Tuyết Mai còn ở trong tay anh ta, anh ta còn có thể mạnh dạn đánh cược một lần.

Nhưng bây giờ, tất cả lợi thế đều đã mất, còn biết được thân phận thật sự của Cao Phong, anh còn có thể chọn con đường nào nữa?

“Nói đi.”

Cao Phong một lần nữa tự đốt điếu thuốc cho mình, thản nhiên nói.

Trước khi anh đến Tây Vực, ông Trần đã dặn dò Cao Phong, không nên để người khác biết thân phận thật của mình.

Cao Phong biết ông ấy dặn dò như vậy là có lý do, cho nên anh cũng không hỏi nhiều.

Nếu không, thân phận này của anh chắc chắn sẽ mang đến không ít rắc rối. Khoan nói tới những cái khác, chỉ cần John ở Nam Cương biết Cao Phong lẻ loi một mình tới Tây Vực, khẳng định sẽ động tay động chân một ít.

Vì thế, lúc ấy Cao Phong đã đồng ý với ông Trần, sẽ chú ý không để bại lộ thân phận.

Nhưng bây giờ, cho dù có bại lộ cũng chẳng ảnh hường gì?

Dù sao, tên Gorden này sớm muốn gì cũng chết, sẽ không có cơ hội để nói chuyện này ra.

“Kim Tuyết Mai, không ở trong tay tôi.”

“Tôi không giấu cô ấy đi, tôi cũng không đưa cô ấy cho người khác.”

“Tôi thật sự không biết cô ta đang ở đâu.”

Gorden nghiến răng, lần này rốt cục cũng đã nói ra lời nói thật.

Nhưng, Cao Phong đâu dễ dàng mà tin tưởng.

“Anh vẫn nghĩ là tôi không dám giết chết anh.”

“Trận chiến ở Nam Cương, tôi giết một lần hai chục nghìn người, anh nghĩ tôi có dám giết anh không?”

Cao Phong hừ một tiếng, cười lạnh nhìn về phía Gorden.

“Mặc kệ cậu có tin hay không, lời tôi nói đều là thật!”

“Lần này tôi nói toàn bộ đều là sự thật, Kim Tuyết Mai không có ở chổ tôi, tôi cũng không biết cô ta đang ở đâu.”

Gorden cắn răng, vẫn là chỉ nói được một câu như vậy.

“Mẹ nó!”

Cao Phong đột nhiên nắm chặt bàn tay, lao lên đạp mạnh vào người Gorden.

“Đến lúc này mà anh còn muốn trêu chọc tôi?”

“Tôi thấy anh thật sự là đã chán sống rồi!”

Cao Phong tức giận, vừa chữi mắng, vừa điên cuồng đạp mạnh xuống người Gorden.

“Tôi nói tất cả đều là sự thật, cậu để tôi nói xong đã, để tôi nói xong đã!” Gorden đưa tay ôm đầu, không ngừng la hét cầu xin.

“Nói.”

Cao Phong chậm rãi thu tay về, nhìn Gorden hỏi.

Gorden hít thở mấy lần, sau đó nhỏ giọng nói: “Mấy ngày trước, người của tôi lén lút đưa ba người họ trở về.”

“Để che mắt người khác nên đã chia ra nhiều nhóm người, giả làm tiểu đội ra ngoài thực hiện nhiệm vụ.”

“Ngày đó, hai người kia được bọn tôi đưa về đến nơi an toàn, nhưng nhóm đưa Kim Tuyết Mai về lại mãi không thấy trở lại.”

Cao Phong đầu kêu vang một tiếng, hỏi: “Tại sao lại chưa trở lại?”

“Lúc đó tôi cũng không biết nên đã cho một nhóm người đi theo con đường đã bàn trước để tìm bọn họ.”

“Thế nhưng đợi chúng tôi đến nơi rồi thì chỉ nhìn thấy toàn là xác chết.”

“Đội viên của chúng tôi tổng cộng sáu mươi người đều bị giết hết, toàn bộ đều bị đạn bắn vào mi tâm.”

“Nhưng lại không thấy bóng dáng của Kim Tuyết Mai đâu.”

“Vì thế tôi cũng không biết bây giờ cô ta đang ở đâu, cô ta bị người khác bắt cóc mất rồi.”

Lúc này Gorden đã hoàn toàn chịu thua, vì thế nói thẳng ra tất cả mọi chuyện.

Mà sau khi Cao Phong nghe xong thì giống như bị choáng váng, cứ thế sững sờ ngay tại chỗ.

Kim Tuyết Mai thế mà từ đầu đến cuối không hề ở trong nơi đóng quân của Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu?

Trước đó anh còn suy đoán rằng trên đường Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu áp tải Kim Tuyết Mai đã giao cô cho người khác.