Rể Quý Rể Hiền

Chương 4108




Chương 4108

Lúc này môi Ruth nhấp nhẹ, sâu trong đôi mắt lóe lên sắc bén.

“Anh yêu…”

“Thủ lĩnh Gorden, nơi này làm sao bây giờ?”

Ngay lúc Ruth muốn nói chuyện, bỗng nhiên Kell tiến lên, nhìn Gorden hỏi.

Ruth liếc mắt nhìn chỗ Kell đứng một cái, lại nhìn mọi người xung quanh.

Quả nhiên Kell vừa mở miệng, đã lập tức hấp dẫn lực chú ý của mọi người.

Lúc này tất cả mọi người nhìn bên này, lực chú ý cũng đặt ở bên này.

Ruth hơi cúi đầu, cổ tay khẽ cử động, dao găm nhỏ trong tay lại biến mất không thấy.

Gorden buông tay Ruth ra, sau đó quay đầu nhìn thoáng qua.

“Phái một nghìn người, nhất định phải bảo vệ tốt nơi này.”

“Những người khác, dẫn theo Cao Phong đi cùng tôi.”

Gorden suy nghĩ hai giây, sau đó hạ lệnh.

“Dạ!”

Lúc này Kell đáp, sau đó chỉ định một nghìn người, ở lại nơi này đợi.

Tuy lúc này chiến sự ở phía trước căng thẳng, nhưng Gorden không định chiến đấu với đối phương.

Chỉ cần Cao Phong ở trong tay anh ta, đừng nói là đối phương có hai mươi nghìn người, cho dù có hai trăm nghìn người tới anh ta cũng không sợ.

Trừ khi thuộc hạ của Cao Phong có thể mặc kệ sống chết của anh.

“Ruth, em đi về trước đi, bên ngoài có nguy hiểm.”

Làm xong mọi chuyện, Gorden quay đầu, trên gương mặt xuất hiện nhu tình nhìn Ruth.

Chuyện Ruth bảo vệ anh ta lúc vừa rồi, thật sự khiến anh ta vô cùng cảm động.

“Em không đi, em muốn ở bên cạnh anh cùng đối mặt với nguy hiểm!”

Ruth vô cùng cố chấp, căn bản không muốn rời đi.

“Chuyện này, được rồi! Vậy em đứng ở phía sau, đừng tới gần phía trước quá.”

Gorden sửng sốt một lát, sau đó vẫn gật đầu.

Mà Ruth vừa định tiến lên ôm lấy cánh tay của Gorden, Gorden lập tức vẫy tay với Kell.

“Đợi lát nữa, cậu dẫn người như vầy…”

Gorden và Kell dẫn đầu đi ở đằng trước, đang nói thầm gì đó.

Ruth có chút bất đắc dĩ, vẫn không thể không theo sau.

Mà Cao Phong thì bị che trong túi đen lần nữa, bị người ta chậm rãi đẩy về trước.

“Mấy người các cậu, qua vài ngày nữa, phải trồng ít hoa ở đây, biết không?”

“Nơi này quá buồn tẻ, không có thứ gì cả.”

Đúng lúc này, bỗng nhiên Ruth dừng bước, nói với mấy thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu ở sau lưng Cao Phong.

“Ách, cô Ruth, trồng hoa gì ạ?”

Mấy người thanh niên khống chế Cao Phong không nhịn được sửng sốt một lát, sau đó nghi ngờ hỏi.

“Đương nhiên là hoa hồng, còn có hoa nhài.”

“Hai loại hoa này có ngụ ý sâu sắc, hơn nữa mùi hương dễ ngửi vô cùng thoải mái.”

Giọng nói của Ruth truyền tới tai Cao Phong.

Bỗng nhiên trong lòng Cao Phong thấp thỏm, tốc độ tim đập lại càng nhanh hơn.

Hoa hồng?

Hoa nhài?

Chuyện này…

Đây là trùng hợp, hay là Ruth đang ám chỉ gì đó?

“Chuyện này, chúng tôi đã biết, cô Ruth.”

Mấy thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu ở phía sau Cao Phong im lặng một lát, vẫn gật đầu đồng ý.

“Hoa hồng ấy à, nhiệt tình như lửa, tượng trưng cho tình yêu.”

“Mà hoa nhài ấy à, thực ra càng giống như một người phụ nữ có chồng khoảng ba mươi tuổi, thành thục, có hương vị.”

Những lời Ruth nói kế tiếp, lại càng khiến trong đầu Cao Phong nhanh chóng có ý nghĩ.

Người phụ nữ tên Ruth này, nhất định đang ám chỉ với mình gì đó!