Rể Quý Rể Hiền

Chương 4021




Chương 4021

Tám triệu đô la.

Đổi thành tiền nước Việt sẽ là một trăm bảy mươi lăm tỷ.

Cao Phong chỉ đơn thuần giúp công ty mình đăng ký nhãn hiệu ở Việt Nam, mở miệng đã đòi một trăm bảy mươi lăm tỷ.

Vậy sau này lại nhờ Cao Phong giúp đỡ, anh có thể tiếp tục mở miệng công phu sư tử ngoạm hay không?

Một trăm bảy mươi lăm tỷ.

Cho dù ông ta mở thị trường, chỉ sợ ít nhất cũng cần một năm mới có thể lấy lại được.

Richard im lặng một lúc lâu, trong lòng suy nghĩ một lúc, nghiến răng nói: “Cậu Cao, có thể, không thành vấn đề, cậu cho tôi tài khoản đi.”

Cao Phong gật đầu nói: “Lát nữa tôi sẽ gửi tài khoản cho ông, sau đó ông gửi qua trước ba triệu đô la.”

“Nhưng khoản tiền này ông không thể lấy danh nghĩa của tôi gửi, cũng không thể lấy danh nghĩa công ty ông.”

“Tốt nhất là tìm một công ty không có giấy phép kinh doanh hoặc chưa xác định, lấy danh nghĩa này chuyển tiền.”

“Tóm lại là, khoản tiền này không thể bị đối phương biết được là ai gửi cho mình.”

Nghe Cao Phong nói như vậy, Richard lại càng lộ ra vẻ mặt mơ hồ.

Cao Phong đây là muốn làm gì?

“Ông Richard, nếu ông tin tôi, thì đừng hỏi quá nhiều.”

“Chỉ cần làm tốt chuyện này, tôi tuyệt đối sẽ không để ông chịu thiệt.”

Cao Phong thấy Richard im lặng, lúc này nói ra hứa hẹn của mình.

Richard suy nghĩ chừng gần nửa phút, vẫn nghiến răng gật đầu.

“Được! Cậu Cao, tôi tin cậu.”

“Cậu gửi tài khoản cho tôi đi, tôi sẽ mau chóng sắp xếp chuyện này.”

“Chậm nhất sáng ngày mai, khoản tiền đầu tiên sẽ được gửi đi.”

“Còn khoản tiền sau đó chắc chắn tôi cũng sẽ chuẩn bị tốt, đợi khi nào cậu cần sẽ gửi đi.”

Cao Phong nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Cảm ơn! Nhớ kỹ nhất định phải giữ bí mật.”

Hai người lại nói mấy câu, lúc này mới cúp điện thoại.

Cao Phong để điện thoại xuống, trong đầu vẫn nhanh chóng suy nghĩ.

Sau đó lấy điện thoại ra gửi mấy tin nhắn đi, lúc này mới chậm rãi nằm trên giường.

Trước mắt, thực ra là anh đang đợi.

Chờ đợi Richard có khiến mình thất vọng hay không.

Chỉ cần Richard chân chính giúp mình làm việc, vậy nói lên ông ta không có liên hệ gì với quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.

Như vậy Cao Phong có thể tiếp tục tiến hành kế hoạch kế tiếp.

“Cốc cốc cốc!”

Có người gõ cửa phòng, Cao Phong đột nhiên quay đầu lại nhìn, còn thuận tay điều chỉnh đèn tối đi.

“Cốc cốc cốc!”

Tiếng gõ cửa lại vang lên.

“Ai vậy?”

Cao Phong dùng tiếng Anh hỏi.

Hiện giờ anh vẫn dùng thân phận giả là người phương Tây, cho nên không thể để lộ sơ hở.

“Chào ngài, tôi là nhân viên lễ tân của khách sạn.”

Bên ngoài truyền tới giọng nữ dịu dàng, nhưng Cao Phong vẫn không thả lỏng cảnh giác.

“Có chuyện gì sao?”

Cao Phong im lặng một lát mới hỏi, sau đó xuống giường đi tới cửa.

Tuy trong lòng anh rất cảnh giác, nhưng trên mặt chắc chắn không biểu hiện ra.

Càng là như vậy, lại càng khiến người ta nhìn ra được khác thường.

“Có chút chuyện.”

Giọng nữ dịu dàng ở bên ngoài đáp.

Cao Phong im lặng một lát, thuận tay cầm khẩu trang đeo lên mặt, sau đó để súng lục ở sau lưng, lúc này mới chậm rãi mở cửa phòng.

“Hửm?”