Rể Quý Rể Hiền

Chương 392




"Tháng sáu năm ngoái, thời điểm hợp tác với tập đoàn Hán Du, ông lợi dụng chức vụ ăn bớt nguyên vật liệu, sản xuất hàng giả. Xí nghiệp Kim Thiên bị khách hàng trách cứ, phải bồi thường tổn thất cho khách hàng 7 tỷ 240 triệu đồng."

"Tháng bảy năm nay, ông lợi dụng thân phận cổ đông, ức hiếp thực tập sinh nữ, còn tiến hành uy hiếp gia đình người ta."

Đọc đến đây, Cao Phong khẽ cau mày nói: "Ông đúng thật là tên cặn bã!"

Kim Tuyết Mai nghe tất cả những thứ này đều không thể tưởng tượng nổi. Cả ngày cô đều ở công ty, không hề biết những chuyện này.

Cao Phong, anh ấy làm sao điều tra được?

"Nói, ông có thừa nhận hay không ?" Cao Phong cau mày nhìn Trương Dương. Đối với một tên cặn bã như ông ta, so với Trần Bắc Phát còn đáng hận hơn.

Sắc mặt Trương Dương cực kỳ tái xanh, có ý muốn bác bỏ, nhưng nhìn Trần Bắc Phát bên cạnh, vẫn là bất đắc dĩ gật đầu.

"Tôi...thừa nhận!"

Trương Dương thở dài một tiếng, cũng giống Trần Bắc Phát, tê liệt ngồi trên ghế không nói thêm lời nào.

Trong con ngươi Kim Tuyết Mai càng sinh động hơn, năm người Trần Phát Tài thần sắc kích động nhìn Cao Phong.

Chuyện ngày hôm nay, tất cả đều chỉ nhờ một người Cao Phong xoay chuyển tình thế!

Ai cũng không nghĩ tới, Cao Phong sẽ dùng cách giải quyết từ gốc từ rễ này, ép mấy người Trương Dương rời khỏi công ty.

Cứ như vậy, bọn họ ngay cả tư cách bỏ phiếu biểu quyết cũng không có. Phe Kim Hùng Sơn ban nãy bảy phiếu, giờ chỉ còn năm phiếu, đã bằng nhau với bên năm người Trần Phát Tài rồi!

Sắc mặt mấy người Kim Hùng Sơn càng khó coi hơn.

Nhìn Cao Phong một chút, người mà phá đám toàn bộ bọn họ. Cảm giác này đúng là cực kì không dễ chịu.

Bọn họ suy nghĩ vô số cách đối phó với Kim Tuyết Mai, cùng đặt ra các biện pháp giả thiết Kim Tuyết Mai sẽ dùng để đánh trả. Nhưng không nghĩ tới, Cao Phong sẽ khống chế nhược điểm mấy người Trần Bắc Phát.

Lúc này đây, bọn họ trở tay không kịp. "Khoan đã nào, đâu phải lại chỉ có một người! Để tôi xem người kế tiếp là ai."

"Tôi cũng không muốn đuổi người, nhưng số phiếu ủng hộ Kim Tuyết Mai nhà tôi còn chưa đủ nhiều!"

Cao Phong cân nhắc nở nụ cười, lần thứ hai cầm chai nước khoáng uống một hớp.

Trong năm người cổ đông bên phe Kim Hùng Sơn, một người đàn ông trung niên cao to bỗng nhiên đứng lên.

"Chủ tịch Kim, tổng giám đốc Kim, các vị cổ đông, tôi vừa nãy suy nghĩ cẩn thận một chút."

"Tổng giám đốc Kim ở nhiệm kỳ này tuy rằng quản lý rất nghiêm ngặt. Nhưng trong xí nghiệp hết thảy công nhân đều làm việc rất tích cực, quả thật năng suất có tăng cao, năng lực nghề nghiệp của họ cũng tăng lên rất nhiều."

"Tuy rằng hiện tại trong thời gian ngắn, chúng ta vẫn chưa nhìn thấy có lợi nhuận. Nhưng tôi tin tưởng giám đốc Kim làm tất cả những chuyện này giống như đang xây dựng nền tảng, chắc chắn là mai sau sẽ mang lại cho công ty chúng ta thành công rực rỡ!"

Người đàn ông trung niên cao to nói lời này, biểu cảm tập trung cực kỳ nghiêm túc, dõng dạc lên tiếng.

"Vậy nên, ý ông là sao?" Ánh mắt Cao Phong bình tĩnh.

"Tôi cảm thấy trước đây là tôi bỏ phiếu sai, vì vậy rút lại phiếu biểu quyết!" Người đàn ông trung niên cao to đứng đắn trả lời.

"Ông lặp lại lần nữa, ông phải làm gì?" Cao Phong vừa nói vừa cầm điện thoại di động, liếc nhìn màn hình.

Sắc mặt người đàn ông trung niên thay đổi kịch liệt, vội vã sửa lời: "Không! Tôi không rút phiếu! Tôi bầu một phiếu cho Tổng giám đốc Kim!"

"Bạch!"

Ánh mắt của tất cả mọi người đều đồng loại nhìn về người đàn ông này.

Vốn số phiếu là năm trên năm ngang bằng nhau, nếu như người này bỏ quyền bỏ phiếu, chính là năm so với bốn.

Mà bây giờ, ông ta đem phiếu của mình bầu cho Kim Tuyết Mai. Có nghĩa là, bên phía Kim Tuyết Mai có tổng cộng sáu phiếu!

Sáu so với bốn, Kim Tuyết Mai đã chuyển bại thành thắng!

"Ông xem ông căng thẳng cái gì, tôi cũng không có bất kì nhược điểm nào của ông." Cao Phong cười nhạt, lấy tay trên điện thoại di động xuống.

Người đàn ông trung niên nghe vậy ngẩn ra, trong lòng cũng không chắc lời này của Cao Phong là thật hay giả, vội vã cười trừ trả lời: "Đây là suy nghĩ thật lòng của tôi, tôi ủng hộ giám đốc Kim Tuyết Mai."

"Xem ra, em à, em không đi được rồi." Cao Phong cười nhạt một tiếng, hai tay đặt trên bàn hội nghị, ánh mắt bình tĩnh đối diện với mấy người Kim Hùng Sơn.

Trong lòng Kim Hùng Sơn vô cùng phẫn nộ, con mắt sắp phun ra lửa.

Kim Hồng Vũ cắn chặt hàm răng vang lên kẽo kẹt, hận không thể ăn tươi nuốt sống Cao Phong!

Ai cũng không nghĩ tới, Cao Phong vốn không được bọn họ coi trọng lại trở thành yếu tố mấu chốt quyết định thắng lợi.

Một chiêu này của Cao Phong thật sự là cực kỳ tàn nhẫn!

"Hiện tại sáu phiếu đối với bốn phiếu, là do toàn thể mọi người bỏ phiếu quyết định! Vì vậy, Kim Tuyết Mai như cũ là Tổng giám đốc xí nghiệp Kim Thiên." Trần Phát Tài chậm rãi đứng lên, nhìn khắp phòng hội nghị tuyên bố.

Không ai nói chuyện, không ai có thể bác bỏ.

"Không được."

Kim Ngọc Dung bỗng nhiên vỗ bàn một cái, giận dữ hét lên: "Cho dù có nhiều người ủng hộ cô ta, nhưng Kim Tuyết Mai làm giả bảng khai báo tài chính. Đó là sự thật!"

"Nói như vậy, cô đang chất vấn kết quả bỏ phiếu biểu quyết của các cổ đông?" Ánh mắt Trần Phát Tài híp lại.

"Tôi, tôi đương nhiên không phải chất vấn, thế nhưng chuyện làm giả bảng báo cáo tài chính, bất kỳ một công ty nào đều không thể nhân nhượng!"

"Đó chính là làm sổ sách giả! Bất kể là ai làm ra chuyện như vậy, đều không có tư cách ở lại công ty!" Kim Ngọc Dung phẫn