Rể Quý Rể Hiền

Chương 3708




Chương 3708

“Kiên nhẫn của tao có hạn, nhanh lên một chút.” Long Tuấn Hạo châm một điếu thuốc, tựa trên thân xe từ tốn nói. Mà Liễu Tông Trạch lần này, cũng không hề có ý ngăn cản Long Tuấn Hạo, ánh mắt cũng kiên định nhìn bên cạnh.

Hơn hai trăm ngàn quân sĩ của Phong Hạo ở sau lưng, ánh mắt lạnh lùng nhìn. Tất cả mọi người, trong lòng đều là đang kìm nén. Còn kèm theo lửa giận phẫn nộ. Bọn họ của hôm nay, tất cả của bọn họ đều là do người gọi là Cao Phong cho bọn họ cả.

Cho nên, cho dù phải đối đầu với tất cả, cũng phải đòi lại công bằng cho Cao Phong.

“Phong Hạo chúng mày đừng có ức hiếp người quá trớn!”

“Những thế lực nhỏ của Nam Cương chúng tao ở cùng một chỗ, chưa chắc đã ít hơn chúng mày đâu.”

“Tụi mày đây là muốn khiêu chiến, khiếu chiến toàn diện đúng không?”

Tên cướp Nam Cương đó cắn răng, tức giận với Long Tuấn Hạo. “Vậy mẹ mày nữa gọi người ra đây đi! Con mẹ mày nữa nữa! Tiên sư mày đừng có chỉ nói miệng!”

“Con chó này. Đám quân lính của mày, chúng ta cùng chiến!” Long Tuấn Hạo bước lên một bước, giơ tay chỉ thẳng vào đám cướp Nam Cương trước mặt lớn tiếng chửi.

“Mày! Mày!” Tên cướp trung niên Nam Cương nọ lúc này mới hiểu ra, hôm nay Long Tuấn Hạo tới căn bản không phải để đàm phán!

Chuyện này hôm nay, nếu không tìm được một phương án hợp lý nào, sợ rằng sẽ khó giải quyết êm xuôi rồi.

Liễu Tông Trạch bước lên phía trước, lạnh lùng nói:

“Tam Giác Vàng chúng tao cùng Nam Cương đúng là vốn nước sông không phạm nước giếng.”

Anh Phong của bọn tao tới chỗ này săn bắn, là bọn tao sai trước, nhưng chúng ta ngày xưa không oán, ngày nay không thù, có chuyện gì không thể thương lượng? Cho dù là bồi thường, chúng tao cũng nhận rồi.”

“Nhưng chúng mày thế mà lại dám sát hại anh Phong của tao, thực sự coi Phong Hạo bọn tao dễ bắt nạt đúng không?”

Liễu Tông Trạch ba lời hai tiếng, trực tiếp nói rõ mọi chuyện. Tất cả mọi người hiện đều đã biết, Cao Phong là bởi vì chuyện săn bắn, mới xung đột với đám người Nam Cương này.

Mà hiện tại khối tập đoàn Phong Hạo tiến công với Nam Cương, cũng là vì muốn đòi lại công bằng cho Cao Phong. Lý do đầy đủ hơn nữa, không chừng còn có liên quan với cả Việt Nam.

Mấy nghìn tên cướp Nam Cương ở bên này, mắt trừng lẫn nhau, nhất thời không nói được gì. Chuyện Đức Khánh xảy ra tranh chấp với một thế lực nào đó vào ngày hôm qua, bọn chúng chắc chắn là biết.

Nhưng cũng có vài người, lại không biết là Đức Khánh đánh nhau với người của Phong Hạo. Bây giờ xem ra, Đức Khánh giết mất ông chủ của Phong Hạo rồi sao?

Này… Rất nhiều cường đạo Nam Cương, đều là không biết rõ.

Dựa vào cách làm của bọn chúng, nếu người đứng đầu chết rồi, nhất định sẽ nội chiến rồi chọn ra người đứng đầu mới.Nhưng cái đám Phong Hạo này lại gióng trống khua chiếng tới đây, muốn báo thù cho người đứng đầu?

Hôm nay đưa hai trăm ngàn quân sĩ tới, cũng là hành động muốn báo thù của bọn họ sao? “Mười phút.”

“Tao muốn sống phải thấy người, chết phải thấy xác!”

“Mười phút nữa không gặp được anh Phong của bọn tao, thì ông đây hôm nay sẽ càn quét đến cùng, dẹp yên Nam Cương!”

Long Tuấn Hạo cầm trong tay một con dao, chỉ về phía trước. Không ai nghi ngờ về lời nói của anh ta.

Ánh mắt anh ta lạnh lùng đến cùng cực, mà trong lời nói lại lộ ra sự giận giữ, khiến người ta không lạnh mà run.

Kẻ trung niên Nam Cương kia giật giật miệng, hắn thực sự nhìn ra được, Long Tuấn Hạo thực sự không đùa!

“Một đường càn quét, dẹp yên Nam Cương!”

“Một đường càn quét, dẹp yên Nam Cương!”

Cờ chiến của Tuấn Hạo đón gió tung bay, hơ hai trăm ngàn quân sĩ hò hét. Âm thành trực tiếp chấn động tới trời cao, dường như muốn xé bầu trời cao ra tạo thành một lỗ hổng.

Tiếng reo hò đinh tai nhức óc khiến cho mấy ngàn tên cướp Nam Cương bên này hoảng hồn.

Tên trung niên nọ thở ra một hơi lạnh, quay đầu nói:

“Ngài Đức Khánh có phải đã bắt người đứng đầu của chúng lại?”

“Chúng mày có khi nào nhận được tin anh Phong của chúng nó còn sống không?”

Mấy người đứng cạnh kẻ trung niên nọ lắc lắc đầu. Chuyện này, bọn chúng căn bản không rõ.

Đức Khánh vì muốn chiếm công nên đã phong tỏa chặt chuyện này. Cho nên bọn chúng tới bây giờ, thậm chí còn không biết Cao Phong đang ở nơi nào.