Rể Quý Rể Hiền

Chương 3250




Chương 3250

“Như thế nào?” Cao Vũ cầm lấy một danh sách hỏi.

“Anh Cao, tôi sẽ chịu trách nhiệm về thông báo ở thành phố Hà Nội và anh Minh sẽ chịu trách nhiệm liên lạc với họ ở thành phố Đà Nẵng.”

“Ông Liễu sẽ liên hệ với những người ở thị trấn biển đông. Danh sách dự kiến được sắp xếp cho những người này, lát nữa chúng tôi sẽ gọi điện thông báo cho bọn họ.”

“Anh Cao nhìn xem…có thiếu cái gì không?”

Long Tuấn Họa cầm vài tờ giấy A4 đặt trước mặt Cao Vũ.

Cao Vũ nhìn sơ qua một chút sau đó nói: “không cần phiền phức như vậy, ở thành phố Hà Nội sẽ thông báo cho Tổng giám đốc Long, ở thành phố Đà Nẵng trực tiếp tìm vài người có tiếng còn ở thị trấn biển Đông chỉ cần gọi cho Hoàng Phủ Đao Hàn.”

“Sau đó gửi cho họ danh sách rồi để cho họ thông báo là được.”

“Về phía ông Lâm và bố mẹ Tuyết Mai tôi sẽ tự mình gọi”

Khi Cao Vũ nói như vậy, mọi người đều gật đầu đáp ứng.

Bằng cách này mọi người có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

Sau khi giải thích với mọi người, Cao Vũ bước ra khỏi phòng chuẩn bị gọi điện cho Lâm Vạn Quân.

Sau khi cuộc gọi được kết nối cả hai tự nhiên chào hỏi nhau.

Sau đó, Cao Vũ nói với Lâm Vạn Quân là phải ở thủ đô tổ chức đám cưới.

“Cậu Cao, tôi nghĩ có thể.”

“Nếu như đi qua thành phố Đà Nẵng thì Tuyết Mai lại đang có thai sợ rằng sẽ không tiện.”

Sau khi nghe Cao Vũ nói, Lâm Vạn Quân lập tức đồng ý.

Quan trọng nhất, đây là một nghi lễ rất quan trọng.

Cuộc hôn nhân giữa Nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng và nhà họ Diệp ở thủ đô chắc chắn là ưu tiên hàng đầu.

Đây là một sự kết hợp hợp của các lực lượng mạnh làm khiếp sợ tất cả mọi lực lượng lớn nhỏ.

Chỉ cần cuộc hôn nhân giữa hai người thành công, bất kể là ai ở Việt Nam suy nghĩ muốn đối phó với Cao Vũ và Kim Tuyết Mai đều phải suy nghĩ mình có thể chống lại lực lượng của Cao Vũ hay không.

“Vậy nên chú Lâm, cháu muốn chú đi cùng bà nội đến tham gia đám cưới.”

Nói xong, Cao Vũ dừng một chút rồi mới tiếp tục: “Nếu… bà ấy muốn tới thì cũng qua đi.”

Lâm Vạn Quân biết rằng người Cao Vũ nói đến là Lâm Thục Lan.

“Cậu Cao, bà ấy bây giờ vẫn chưa có dấu hiệu bình phục cho nên là tôi nghĩ không cần đi qua đi lại.”

“Về phần bà Lâm, bà ấy chưa từng rời khỏi hải phận của nhà họ Cao. Có lẽ… một lát nữa tôi sẽ hỏi bà ấy.” Lâm Vạn Quân do dự hai giây, sau đó khẽ nói.

Cao Vũ nghe xong khẽ gật đầu.

Tình trạng hiện tại của bà Lâm nếu như hoạt động quá mức mệt mỏi thật sự là không được.

Điều quan trọng nhất đối với bà ấy lúc này là cần được nghỉ ngơi.

“Vậy chú Lâm, chú nhất định phải đến cháu luôn coi chú như người lớn trong nhà.”

“Ông nội của cháu đã đi rồi cháu luôn xem chú như ông ấy.”

“Cho nên hôm tổ chức đám cưới chú nhất định phải đến.”

Cao Vũ gật đầu nói với giọng mạnh mẽ.

Tuy nhiên, Lâm Vạn Quân lắc đầu nở một nụ cười gượng gạo.

“Cậu Cao, hải phận của nhà họ Cao còn rất nhiều chuyện phải xử lý.”

“Nếu tôi rời đi để lại mọi thứ cho họ, tôi sẽ không yên tâm.”

“Cho nên tôi cảm thấy rất khó xử.”

“Chờ cậu và Tuyết Mai trở về chúng ta gặp cũng không muộn.”

Lâm Vạn Quân như có chuyện gì khó xử, đối với Cao Vũ uyển chuyện từ chối.

Cao Vũ không khỏi hơi nhíu mày, Lâm Vạn Quân tính không tới tham gia đám cưới của anh hay sao?

“Chú Lâm, có phải là chú có chuyện gì đúng không?”

“Chú cứ nói đi, bất cứ chuyện gì chú nhất định phải nói cho cháu biết.”

“Cả đời này chú không có con cái lại dùng toàn bộ sức lực cống hiến cho nhà họ Cao.”

“Cháu Cao Vũ, chính là hậu bối của chú.”

“Cho nên cho dù có khó khăn cháu cũng không muốn chú giấu diếm.”

“Cháu nhất định sẽ cố gắng hết sức để giúp chú giải quyết.”

Lời nói của Cao Vũ vô cùng chân thành, từng câu từng chữ đều xuất phát từ trái tim.