Rể Quý Rể Hiền

Chương 3238




Chương 3238

Cao Phong đưa người ra Hà Nội và càn quét sạch sẽ thủ đô chỉ trong một ngày, hoàn thành chiến công to lớn này một cách mỹ mãn.

Những rào cản cản trở sự thăng tiến của nhà họ Cao cũng bị Cao Phong đập vỡ thành từng mảnh. Từ giờ trở đi không ai có thể ngăn cản sự phát triển của nhà họ Cao được nữa.

Cũng chính từ hôm nay trở đi, tương lai của nhà họ Cao ở Đà Nẵng sẽ bước sang một trang mới tươi sáng hơn, nhất định sẽ nhanh chóng vươn lên.

Đây là công sức của Cao Phong.

Trong nháy mắt, họ đã chinh phục được vô số người.

Và những ông chủ lớn ở Đà Nẵng cũng trung thành hơn với Cao Phong.

Thật nực cười!

Ngay cả thủ đô cũng bị Cao Phong đánh bại.

Đà Nẵng còn đứng sau thủ đô thì tính làm gì?

Ngay cả nhà họ Diệp ở thủ đô cũng bày tỏ sự khuất phục trước Cao Phong.

Trong khoảng thời gian ba ngày ngắn ngủi này, có một số thế lực khác đã tấp nập tới thăm nhà họ Cao. Nhưng rất nhiều người lại không dám tiến vào ngân hàng Xây Dựng Việt Nam của nhà họ Cao.

Nếu đủ can đảm, điều chờ đợi họ là một viên đạn có thể giết người trong tích tắc.

Đây cũng là điều mà Cao Phong đã giải thích cho Lâm Vạn Quân.

Lúc đầu anh ta yêu cầu những thế lực ở Đà Nẵng đầu hàng, những thế lực này đã không vượt qua.

Bây giờ thấy Cao Phong đang thăng hạng thì muốn tới dựa hơi anh, điều này thật nực cười.

Vì vấn đề này, Lâm Vạn Quân còn đi hỏi Cao Phong.

Lâm Vạn Quân nhớ rất rõ, ngày đó Cao Phong đã nói trong tương lai Đà Nẵng sẽ lại đầu hàng, ngoại trừ một số người quan trọng có thể thu phục, còn lại những người khác sẽ bị đuổi đi.

Nghe thấy quyết định của Cao Phong, Lâm Vạn Quân nhất thời không phản ứng.

Mặc dù hầu hết các lực lượng đó đều không có khả năng, nhưng méo mó có còn hơn không.

Đùi muỗi dù nhỏ đến đâu cũng vẫn là thịt cả.

Hàng trăm thế lực ở Đà Nẵng đã đầu hàng, chắc chắn không bằng hai trăm thế lực đứng lên hăng sức hơn.

Tuy nhiên, lúc đó Cao Phong nhìn về phía xa xăm và cười nhạt:

“Nếu như tôi thực sự thống nhất được Đà Nẵng, như vậy khắp nơi đâu đâu cũng là người của chúng ta, vậy thì chúng ta đánh ai đây?”

“Trong giới kinh doanh này ai cũng đều là người của chúng ta, và tất cả các lĩnh vực đều do chúng ta kiểm soát. Chúng ta đi chiếm lãnh thổ của ai và ăn thịt của ai đây?”

“Ngay cả khi đi cướp, không phải là chúng ta tự cướp của chúng ta hay sao?”

“Cho nên, để lại một con đường sống cho thế lực nhỏ của bọn họ, cũng có thể mang đến một chút áp lực cho người của chúng ta.”

“Nếu con linh dương không bị bầy sói đuổi theo, đến cuối cùng nó sẽ mất đi sức khỏe dồi dào và khả năng nhảy tuyệt vời của mình. Một khi gặp khó khăn, nó sẽ ngay lập tức gục ngã.”

Lâm Vạn Quân nhớ rất rõ lời nhận xét của Cao Phong. Sau khi hiểu ra bỗng nhiên ông ta thấy rất đúng.

Vì vậy, các thế lực lớn nhỏ không mời mà đến đang muốn đầu hàng trước ngân hàng Xây Dựng Việt Nam kia căn bản đều bị Lâm Vạn Quân gạch ra khỏi danh sách.

Lúc này, tại trung tâm của ngân hàng Xây Dựng Việt Nam.

Sau khi biết Cao Phong xuất viện, cả nhà họ Cao ai nấy đều tràn ngập tiếng cười, bầu không khí vô cùng sôi nổi.

Còn Lâm Vạn Quân bây giờ có vẻ hơi lạc lõng giữa bầu không khí vui vẻ này.

Sau khi đã xử lý xong mọi việc còn vướng mắc, ông ta một mình đến lễ đường nhà họ Cao.

Thắp xong ba nén hương rồi cắm vào bát hương, Lâm Vạn Quân mới chậm rãi lui về phía sau mấy bước.

“Ông Cao, tôi Vạn Quân tới thăm ông đây!”

Lâm Vạn Quân quỳ gối tỏ vẻ đau khổ khóc nức nở.

Nhìn bức ảnh đen trắng của ông Cao, Lâm Vạn Quân không kìm được nước mắt.

Những gì xảy ra hồi đó, giống như một cái đinh nằm trong xương tủy, liên tục tra tấn Lâm Vạn Quân.

Nó khiến ông ta chợt thức giấc vào ban đêm và khiến cho ông ta sống không bằng chết.

Cả đời này ông ta không có con cái. Ngoại trừ Cao Phong, ông ta không có gì phải lo lắng.

Có lẽ động lực duy nhất có thể giúp ông ta sống đến giờ này chính là Cao Phong.

“Tôi chỉ hận tôi năm đó quá vô dụng, đã không bảo vệ được ông.”

“Thậm chí, tôi còn bị chúng đe dọa, không có cơ hội nhìn mặt ông lần cuối.”