Rể Quý Rể Hiền

Chương 3063




Chương 3063

Diệp Thiên Long nghe đến đó, ánh mắt lạnh lùng, nhìn về phía ông cụ Diệp.

Chuyện này thực sự có liên quan đến ông cụ Diệp?

“Cậu đang uy hiếp tôi sao?” Hai mắt của ông cụ Diệp hơi nheo lại.

Cao Phong đối mặt nhìn ông cụ Diệp không chút sợ hãi, thật lâu sau, mới nhàn nhạt nói: “Ít nhất là bây giờ tôi còn có thể có chút lý trí.”

Câu nói hàm xúc sự đe dọa này càng thêm dữ dội lên đến đỉnh điểm.

Ý nói bóng gió là tốt nhất là nhà họ Diệp nên nhân cơ hội khi anh còn lý trí giao Kim Tuyết Mai ra.

Nếu không, hãy chuẩn bị cho đón lấy hậu quả.

“Chỉ dựa vào cậu sao?”

Ông cụ Diệp hừ lạnh một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường.

“Chỉ dựa vào tôi.” Cao Phong thản nhiên gật đầu.

“Cậu có thế lực gì, cũng với lực lượng gì mà đến đây nhà họ Diệp chúng tôi?” Ông cụ Diệp vẫn đặc biệt khinh thường như trước.

Ông ta đã gặp nhiều người trẻ tuổi nóng tính rồi.

Nhưng thông thường, kết quả cuối cùng đều không phải là quá tốt.

“Có lẽ, tôi có một chút lực lượng như vậy.”

Cao Phong khẽ thở dài, sau đó chậm rãi nâng cánh tay lên, lại vung tay lên một cái.

“Cộp cộp cộp cộp cộp cộp!”

“Cộp cộp!”

Với cái vung tay của Cao Phong, từ xa đột nhiên vang lên từng đợt tiếng bước chân lộn xộn.

Tiếng bước chân vang lên như trống trận, lại cũng giống như hàng nghìn con ngựa đang mãnh liệt phi nhanh tới, trong chốc lát mãi không ngớt.

Không khoa trương chút nào khi nói rằng ngay lúc này, đám người trong nhà họ Diệp chỉ cảm thấy ngay cả mặt đất dưới chân cũng không ngừng run rẩy.

Ngay sau đó, cách sau lưng Cao Phong không xa, hết người này đến người khác bắt đầu xông tới.

Những con phố con hẻm, khoảng đất trống sau lưng, đầu đường cuối ngõ, từng nhóm từng nhóm đi đến, xuất hiện.

Hàng trăm, hàng nghìn, hàng chục nghìn, mấy chục chục nghìn người!!

Phóng tầm mắt nhìn xung quanh, khắp nơi đen nghìn nghịt, chỉ có thể nhìn thấy vô số đầu người đang đi về phía bên này.

Có nam nữ trung niên trong bộ Âu phục và giày da, có nhân viên mặc đồng phục đặc biệt, có những binh sĩ Phong Hạo được trang bị đầy đủ…

Nói tóm lại, mỗi người bọn họ đều là những người có tiếng và địa vị không thấp kém.

Vào giờ phút này, tất cả đều là ánh mắt kiên định, nhịp bước vững vàng mà đi về phía bên này.

Sau đó, bọn họ từ từ tập hợp lại phía sau lưng Cao Phong.

Cao Phong đã phát triển Việt Nam lâu như vậy, tất cả các thế lực đều dốc hết lực lượng, lúc này bọn họ lại lần nữa hội tụ đến cùng một chỗ.

Liên minh của khối tập đoàn Đế Phong, có bức tường thành là Đế Phong, vừa mạnh mẽ vừa giàu có như một quốc gia.

Hiệp hội đồ cổ thành phố Biển Đông, bất kỳ hội viên nào cũng là những người giàu có với tài sản ròng hơn hai trăm tỷ.

Hàng nghìn võ sĩ ưu tú ở thành phố Biển Đông đại diện cho các phái võ thuật tiêu biểu của Việt Nam.

Khối tập đoàn Phong Hạo hiện nay có mười hai nghìn binh sĩ, mỗi người đều mang theo vũ khí với băng đạn phù hợp.

Giới kinh doanh, thế giới ngầm, giới võ thuật.. vân vân!

Việc các nhóm tập hợp lại giống như cá diếc sang sông, là không thể ngăn cản.

Vẻ mặt khinh thường của ông cụ Diệp cuối cùng cũng xuất hiện một ít thay đổi.

“Nhà giàu nhất thủ đô à! Đó là nhà giàu nhất thủ đô!”

“Có tới chín trên mười người đứng đầu trong danh sách những người giàu có!”

“Bên kia là thương nhân của một trong bốn gia tộc nhỏ… còn có nhà họ Lâm, tất cả bốn gia tộc nhỏ đều đến!”

“Chậc! Kia, kia không phải là ông cụ nhà họ Phạm hay sao? Tất cả mọi người nhà họ Phạm cũng đã tới rồi sao?”

Đám người trong nhà họ Diệp càng nhìn càng kinh hồn bạt vía.