Rể Quý Rể Hiền

Chương 2964




Chương 2964

“Nhất định là chú đang có chuyện gì đó giấu diếm cháu.” Giọng điệu khi nói chuyện của Cao Phong vô cùng kiên định.

Lâm Vạn Quân cười ha ha hai tiếng, sảng khoái nói: “Cậu Phong, cậu không cần nghĩ nhiều như vậy đâu, cứ xong hết những việc trước mắt đi đã.”

“Có một số việc, thật ra không nên biết thì hơn.”

“Giống như cậu, có rất nhiều chuyện, không phải là cậu cũng đang giấu diếm mợ chủ kmt sao?”

Lúc Lâm Vạn Quân nói những lời này, giọng điệu của ông vô cùng thành khẩn.

Cao Phong suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn gật đầu, không tiếp tục nói về đề tài này nữa.

“Nhưng mà cháu vẫn chưa hiểu lắm, tại sao ông nội cháu lại nói trước khi cháu mười tám tuổi thì không nên tiếp cận cháu? Gần cháu chính là hại cháu?”

“Vậy sau khi cháu mười tám tuổi thì sao? Gần cháu sẽ không hại cháu nữa sao?”

“Trước khi cháu đủ mười tám tuổi, vì sao chú và ông nội có thể ở gần cháu vậy? Còn có cả Tử Hàn nữa, không phải là đều rất ổn sao?”

Cao Phong lấy một điếu thuốc nữa ra đưa cho Lâm Vạn Quân, cuối cùng vẫn không nhịn được mà hỏi.

“Có lẽ, số mệnh sẽ thay đổi theo tuổi tác, cũng sẽ dần dần phát sinh một số thay đổi thôi.” Lâm Vạn Quân có chút mờ mịt nói.

“Được, cháu không hỏi nữa. Chú Quân, cháu thấy chú càng nói càng khó hiểu.” Cao Phong bỗng nhiên cảm thấy hơi đau đầu.

Liên quan tới bí mật từ chính bản thân mình, anh chỉ cảm thấy chúng như những cái hang không đáy, càng đào sâu xuống thì lại càng cảm thấy phức tạp.

“Đúng vậy, câu Phong, cậu còn phải học Tuấn Hạo về thái độ đối xử nhiều. Vô tâm vô tình, không quá để ý đến bất kì điều gì cả.”

“Cứ làm tốt hết những việc trước mắt đã là đủ rồi.” Lâm Vạn Quân vừa cười vừa nói.

“Đúng vậy!” Cao Phong gật đầu.

“Bây giờ cháu đang nghĩ, ngày mai phải hoàn thành xong xuôi nghi lễ để nhậm chức gia chủ.”

“Sau đó, đón Tuyết Mai về đây, chăm sóc cho cô ấy đến khi cục cưng của bọn cháu được sinh ra.”

Ánh mắt Cao Phong tràn đầy vẻ mơ ước.

Trân trọng những gì mình đang có, sống cho hiện tại, đây cũng là một thái độ yêu quý cuộc sống của chính mình.

“Tốt, tốt!” Lâm Vạn Quân vội vàng gật đầu.

Sau đó, hai người lại nói chuyện một lát, rồi Lâm Vạn Quân rời khỏi căn phòng.

Còn Cao Phong cũng không muốn suy nghĩ quá nhiều nữa, chẳng mấy chốc anh đã rơi vào mộng đẹp.

Cả một đêm dài trôi qua trong tĩnh lặng.

Ngày tiếp theo, mặt trời vừa mới mọc, toàn bộ hải phận của nhà họ Cao đã vô cùng náo nhiệt.

Tất cả mọi người của nhà họ Cao đều có mặt đông đủ, tập trung ở hòn đảo trung tâm của nhà họ Cao.

Dù sao thì hôm nay cũng là thời gian nhà họ Cao lựa chọn và bổ nhiệm gia chủ mới. Chuyện này, không có một ai dám thờ ơ không quan tâm.

Gia chủ, chính là người đứng lên quản lý cả dòng họ Cao, là chủ nhân của vùng hải phận nhà họ Cao này.

Bất luận là người nào của nhà họ Cao cũng phải dựa vào Cao Phong để kiếm cơm cả.

Tất cả mọi người cho dù đang bận làm gì đi chăng nữa, thì nhân viên trên bốn hòn đảo vệ tinh lớn cũng ngồi ca nô, tàu thủy, nhao nhao đổ về hòn đảo chính này.

Lấy sức ảnh hưởng to lớn ở thời điểm hiện tại của Cao Phong, thì cho dù trên bốn hòn đảo lớn này không có lực lượng vũ trang gì, nhưng cũng không có người nào không biết tự lượng sức mình mà tới làm chuyện lỗ mãng.

Nghi thức đăng quang làm gia chủ kế nhiệm chính thức cần phải chuẩn bị những đồ vật gì, thì cũng đã được mang tới hết từ ngày hôm qua.

Cho nên những người của nhà họ Cao hôm nay, bao gồm cả đám người Tuấn Hạo chỉ cần đứng đón tiếp tân khách, và giữ gìn an ninh trật tự là được rồi.

Đồng hồ vừa điểm tám giờ, trên hòn đảo chính trong quần đảo của nhà họ Cao bắt đầu đốt pháo hoa.

Khói bốc lên cuồn cuộn, pháo hoa nổ tung ra cả trăm màu sắc, thậm chí người ta còn ngửi được mùi hăng hắc của thuốc pháo.

Ở nơi như Việt Nam này, mọi người ai nấy đều có sự gửi gắm thông qua những lượt pháo nổ.

Cho nên, nhóm người của Lâm Vạn Quân chuẩn bị những thứ này, Cao Phong cũng không có ý ngăn cản gì cả.

Mà chẳng mấy chốc đã có mấy chiếc thuyền đang hướng về phía khu vực đảo trung tâm trong quần đảo của nhà họ Cao.