Rể Quý Rể Hiền

Chương 2872




Chương 2872

Hơn nữa trước và sau khi đến tay cũng không xảy ra trận chiến nào, vì vậy cũng không lấy ra sử dụng bao giờ.

Chung quy lại thì vũ khí bí mật đương nhiên phải để đến khoảnh khắc mấu chốt mới có thể lấy ra để sử dụng.

Hôm nay là lần đầu tiên lô vũ khí mạnh này được lộ ra dưới ánh mặt trời.

Không ngờ rằng ngay khi vừa xuất hiện, đã mang đến cho Cao Anh Hạo một “niềm vui” lớn đến vậy!

“Cao Kình Thiên, mày hãm hại tao! Con mẹ nó, mày dám hãm hại tao!”

Cao Anh Hạo tức đến run cả người, dùng hàm răng suýt nữa thì không còn nguyên nghiến răng nghiến lợi.

“Hãm hại mày đấy thì làm sao?” Trái tim đang treo lơ lửng của Cao Phong cuối cùng cũng có thể thả lỏng, gương mặt hiện lên vẻ khiêu khích.

“Tao đã tiêu tốn biết bao nhiêu là tiền, mượn không ít sức người sức của từ nước ngoài mua về được một lô vũ khí mạnh mới tinh!”

“Vậy mà chúng mày lại đào hố chôn tao, con mẹ nhà chúng mày!” Cao Anh Hào trợn lớn mắt đến cực điểm, những tơ máu đỏ trong chớp mắt đã phủ kín cả lòng trắng.

Anh ta vẫn luôn cho rằng bản thân đã mua được lô vũ khí hạng nặng mới toanh, ai mà ngờ được lô vũ khí này lại có vấn đề!

Long Tuấn Hạo bước tới, nghiêm nghị nói:” Tao nói cho mày biết, mày có thể ăn tạp nhưng đừng có mà nói linh tinh! Con mẹ nó, tốt nhất mày cũng đừng có nói nhảm! Ai nói với mày lô vũ khí kia mới tinh?”

“Chẳng qua là tao cho người phun vào đấy ít nước tiểu, sau đó đem trộn với dầu chống gỉ, quét cho chúng mày một lớp dầu mà thôi!”

“Nếu mày không tin thì ngửi thử xem, bên trên nói không chừng vẫn có mùi nước tiểu đấy.”

Giọng của Long Hạo Tuấn trầm xuống, tất cả những người ở phía sau đều cười phá lên.

“Ha ha ha! Thằng ngu này!”

“Ha ha ha! Tự tạo nghiệt không thể sống! Sao lại không đánh tao nữa rồi?”

“Độc! Chiêu này quá độc! Chết tiệt, có điều tôi rất thích, ha ha!”

Mấy chục nghìn binh sĩ Phong Hạo đều ngửa mặt lên trời cười lớn.

Ngay đến cả Cao Phong và Lâm Vạn Quân cũng không nhịn được mà phì cười.

Chiêu này có thể nói là rất đặc sắc, vô cùng lợi hại!

Ngày hôm nay có thể giải quyết được thế trận khó khăn này, hai người Long Tuấn Hạo chắc chắn góp công sức vô cùng lớn!

Trên mặt Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch tràn đầy vẻ tự hào, trong lòng cũng vô cùng thoải mái.

Ở nước ngoài, những tập đoàn, công ty lớn sản xuất vũ khí mạnh có rất nhiều.

Tuy nhiên, hầu hết những người thực sự dám làm kinh doanh loại hình này đều ở Tam Giác vàng.

Ở khu vực Tam Giác Vàng này, vũ khí mạnh, cùng với cần sa là hai ngành kinh doanh đang hot nhất.

Mà hiện nay Khối tập đoàn Phong Hạo ở khu vực Tam Giác Vàng, cho dù không được gọi là bá chủ thì cũng vẫn là một trong những tổ chức xuất sắc nhất.

Cho nên cho dù ai đang làm ăn ở đó, đương nhiên không thể thoát khỏi cái gật đầu của Khối tập đoàn Phong Hạo.

Long Tuấn Hạo bọn họ muốn đâm sau lưng Cao Anh Hạo một phát, chỉ là một việc quá dễ dàng.

“Mày…chúng mày! Lũ khốn kiếp!”

Cao Anh Hạo nghe từng đợt cười ồ lên, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.

Cơn nóng giận dồn nén, tức đến phun ra máu tươi.

“Cao Anh Hạo, mày còn có thủ đoạn gì, cứ việc sử dụng đi.”

Cao Phong vừa chậm rãi nói, vừa nhẹ nhàng xắn cổ tay áo lên.

Trông vô cùng thư thái, nhẹ nhàng.

Thế cuộc lúc này đã bị Cao Phong nắm chắc trong tay rồi.

Cao Anh Hạo đã cạn kiệt cách đối phó, át chủ bài cũng đã tung ra, chờ đợi anh ta bây giờ chỉ còn một nợ máu!

“Mày!” Cao Anh Hạo nghiến chặt răng.

Lô vũ khí mạnh này thật sự đã là con át chủ bài chưa lật cuối cùng của anh ta.

Mà chuyện đến lúc này, vũ khí mạnh không còn nữa, binh sĩ nhà họ Cao cũng đã bị thiệt hại đến gần hai nghìn người.

Những người còn lại kia, trong tay mỗi người chỉ có một con dao găm, sao có thể đọ lại sức với hàng chục nghìn binh sĩ Phong Hạo trên tay đều là vũ khí mạnh chứ?

“Nếu như con át chủ bài của mày đã lật hết, vậy thì đến lượt tao rồi.”