Rể Quý Rể Hiền

Chương 2865




Chương 2865

“Hiện tại, tất cả bọn mày đều giao hết vũ khí ra đây cho tao! Ở đấy chờ đợi ông đây xử xét đi!”

Cao Anh Hạo lạnh giọng quát một tiếng, đưa tay chỉ thẳng vào đám người Long Tuấn Hạo.

“Đợi đã!”

Vào đúng lúc này, Vũ Hoàng Lê lại đột nhiên hô lên một tiếng.

“Ông muốn làm cái gì?” Cao Anh Hạo khẽ nhíu mày.

Vũ Hoàng Lê hít sâu một hơi, sau đó mở miệng hỏi:” Cậu nói rằng con trai tôi Vũ Hoàng Minh đang ở trong tay cậu, thằng bé đang ở đâu?”

Một câu này vừa được nói ra, đám người Cao Phong đều đực mặt ra.

Vũ Hoàng Minh?

Tại sao Vũ Hoàng Lê lại nhắc đến Vũ Hoàng Minh vào lúc này?

Vũ Hoàng Minh thật sự chưa hề chết!

Vào lúc này, Cao Phong đột nhiên hiểu ra lý do tại sao Vũ Hoàng Lê lại làm những điều này.

Suy cho cùng vẫn là bởi vì Cao Anh Hạo đã chuẩn xác bắt được điểm yếu của Vũ Hoàng Lê!

Bây giờ nghĩ kỹ lại, ngày hôm đó vào thời điểm mà Vũ Hoàng Lê một mình đến tìm anh nói chuyện đã có gì đó không bình thường.

Có điều, Cao Phong từ trước đến giờ chưa bao giờ nghi ngờ ông cả.

“Ha ha, thủ đoạn hay đấy.” Cao Phong chầm chậm lắc đầu.

Lương Minh Hiệp vẫn chưa chết, Vũ Hoàng Minh cũng vẫn chưa chết, mà tất cả đều chỉ là cục diện do Cao Anh Hạo bày ra.

Hóa ra Cao Anh Hạo đã sớm lên kế hoạch giết chết Cao Phong.

Bày ra biết bao nhiêu kế hoạch như vậy, mang đến cho Cao Phong vô số kẻ thù, sau đó anh ta âm thầm lôi kéo nhà họ Cao, chỉ vì để có một ngày Cao Anh Hạo anh ta có thể bước lên nắm quyền nhà họ Cao!

“Ông nói nhảm ít thôi! Làm xong việc này tôi sẽ để cho hai người gặp mặt nhau.” Cao Anh Hạo lạnh giọng hừ một tiếng.

“Không được, tôi nhất định phải nhìn thấy con trai của tôi.” Vũ Hoàng Lê nghiến chặt răng, giọng điệu vô cùng kiên định.

Ánh mắt của Cao Anh Hạo nhìn chằm chằm về phía Vũ Hoàng Lê, sau đó lạnh giọng cười một tiếng.

“Vậy ông trước tiên nói cho tôi biết, tôi bảo ông đi ám sát Cao Kình Thiên, tại sao ông lại không đi?”

“Còn nữa, tối hôm qua tôi hỏi ông Cao Phong đã chết hay chưa, ông tại sao lại nói với tôi là anh ta chết rồi?”

Cao Anh Hạo lạnh giọng hừ một tiếng, anh ra khẳng định Cao Phong đã chết như vậy là bởi vì không chỉ có mỗi tin tức mà Cao Mỹ Lệ báo lại cho anh ta.

Những lãnh đạo của thành phố Đà Nẵng cũng có quan hệ không tồi với anh ta cũng nói với anh ta rằng ở thành phố Hà Nội đã xảy ra rối loạn, hơn nữa còn nói nếu có bất cứ tình huống bất thường nào cũng sẽ nói cho anh ta biết đầu tiên.

Ngoại trừ hai phương diện này ra, anh ta cũng đã từng tự mình dò hỏi Vũ Hoàng Lê.

Những thông tin mà Vũ Hoàng Lê nói cho anh ta biết cũng giống như vậy, Cao Phong đã chết rồi, thành phố Hà Nội như rắn mất đầu.

Ba thông tin này đều dẫn đến một ý, tất cả đều chứng thực rằng Cao Phong đã thực sự chết rồi.

Vì vậy, Cao Anh Hạo mới khẳng định chuyện này như vậy, mới tổ chức một bữa tiệc rượu cuồng loạn.

Vậy mà hiện tại, Cao Phong một đường quét sạch, trực tiếp cướp đoạt đảo của nhà họ Cao, điều này khiến cho Cao Anh Hạo cực kỳ phẫn nộ.

Nghe được câu hỏi này của Cao Anh Hạo, đám người Lâm Vạn Quân, Long Tuấn Hạo đều sửng sốt.

Vũ Hoàng Lê đã sớm liên lạc với Cao Anh Hạo, thế nhưng lại không mật báo cho anh ta?

Vậy rốt cuộc ông ta đang nghĩ cái gì, lúc này ông rốt cuộc là có phản bội Cao Phong hay không?

Trong lòng Long Tuấn Hạo thoáng lên một chút do dự, vốn dĩ muốn tìm cơ hội giết chết Vũ Hoàng Lê, nhưng lúc này vẫn cảm thấy nên để từ từ quan sát thêm đã.

“Tôi không có kinh nghiệm gì trong việc sử dụng vũ khí, vì vậy không thể làm được việc này.”

“Hơn nữa tối hôm đó, chúng tôi đều không đi qua đó, sau này mới nghe nói rằng cậu Cao thực sự đã chết rồi.” Vũ Hoàng Lê trầm mặc một lát, rồi giải thích một câu.

Cao Anh Hạo cười khẩy, hỏi:” Vậy lúc Cao Kình Thiên đưa bọn ông rời đi, tại sao ông không nhắn tin thông báo cho tôi?”

“Lúc tất cả chúng tôi rời đi, tất cả đều bị tịch thu điện thoại, để phòng ngừa bị lộ tin tức, tôi không có cơ hội làm điều đó.”

Vũ Hoàng Lê nói liền một mạch, giống như thể đã sớm nghĩ kỹ làm sao để trốn tránh những vấn đề này.

Đám người Lâm Vạn Quân lại một lần nữa cau mày, trong lòng cảm thấy được có điều gì đó không thích hợp lắm.