Rể Quý Rể Hiền

Chương 2507




Chương 2507

Kim Tuyết Mai bĩu môi, nhưng không nói câu gì, nhưng mà từ nãy luôn cố gắng nén nước mắt, bây giờ lại không chịu nổi nữa.

Cô có thể kiên cường trước bất cứ một ai nhưng khi đứng trước mặt Cao Phong thì cô không cần phải tỏ ra kiên cường nữa, cô cũng không làm được.

Rõ ràng Cao Phong là chồng của cô, nhưng lại có một người phụ nữ khác còn có tư cách ôm anh hơn chính cô!

“Cao Phong, anh đến rồi.”

Phạm Thanh Nhiên mỉm cười tươi rói, muốn kéo cánh tay Cao Phong.

“Bốp!”

Bỗng nhiên Cao Phong giơ tay lên tát cho cô ta một cái.

Tiếng bạt tai vang vọng khắp cả căn biệt thự.

“Cộp cộp cộp!”

Phạm Thanh Nhiên ôm mặt lùi lại phía sau mấy bước, đến khi đụng vào bàn mới dừng lại.

Còn Cao Phong tát cô ta xong vẫn khoanh tay đứng im tại chỗ, thân thẳng như cây thương, thể hiện rõ khí thế!

Toàn bộ biệt thự bỗng chốc yên tĩnh lại.

Ba người Kim Vũ Kiên đứng phía sau và cả Kim Tuyết Mai đứng trong phòng đều trợn tròn mắt, vẻ mặt ngây ngốc.

Chuyện này…

“Cao Phong, anh đánh em! Anh lại dám đánh em? Cha em còn chưa từng đánh em đâu đấy!” Phạm Thanh Nhiên ôm mặt lẩm bẩm.

“Tôi đánh cô vì cô đáng đánh.” Giọng Cao Phong vô cùng lạnh lùng.

“Anh đánh phụ nữ, anh chính là đồ đàn ông cặn bã!”

“Anh dựa vào đâu mà đánh em! Anh dựa vào cái gì mà có quyền đánh em hả!” Cuối cùng Phạm Thanh Nhiên mới phản ứng lại, nước mắt tuôn trào, chỉ tay vào Cao Phong mà hét lớn.

“Người phụ nữ của tôi, tôi còn không nỡ để cô ấy rơi nước mắt.”

“Người khác thì có tư cách gì hả? Ai cho cô lá gan đấy?”

Cao Phong không thèm quay đầu lại, bước lên phía trước, ôm Kim Tuyết Mai vào lòng.

“Cao Phong!” Kim Tuyết Mai không kìm lòng được nữa, nước mắt tuôn rơi lã chã.

Nhưng đây là giọt nước mắt cảm động, vui mừng mà khóc.

Phạm Thanh Nhiên khiếp sợ không thôi.

Mấy người Kim Vũ Kiên lại thấy xấu hổ.

Lời nói và hành động của Cao Phong đã đủ để chứng minh anh thật lòng với Kim Tuyết Mai.

Tình sâu nghĩa nặng, không thể chia cắt.

“Cô ấy chẳng giúp gì được cho anh! Chỉ làm vướng chân mà thôi!”

“Anh nhìn em đi, cô ấy có thể sinh con cho anh thì Phạm Thanh Nhiên em cũng làm được!” Phạm Thanh Nhiên vẫn ôm mặt, đứng tại chỗ la lối.

Cao Phong vỗ nhẹ lưng Kim Tuyết Mai, nhẹ nhàng nói: “Cô ấy tốt hay xấu thì có liên quan gì tới cô?”

“Có liên quan gì tới em ấy hả? Được! Để em cho anh xem có liên quan gì tới em?”

“Cha em giúp đỡ anh như thế mà anh lại vong ân phụ nghĩa, dám đánh em!”

“Bây giờ em sẽ gọi cho cha em ngay lập tức, loại bỏ tất cả trợ giúp cho anh, để Cao Anh Hạo chèn ép các anh một lần nữa!” Phạm Thanh Nhiên nói xong thì muốn rút điện thoại ra.

“Không được, không được phép!” Kim Tuyết Mai vội vã kêu lên.

Nghe thấy nói thế, Cao Phong đỡ Kim Tuyết Mai ngồi xuống ghế, sau đó chậm rãi xoay người lại.

Phạm Thanh Nhiên thấy Cao Phong quay người lại thì cứ tưởng Cao Phong đã bị cô uy hiếp, vội vàng nhìn về phía Cao Phong.

“Đầu tiên, tôi đánh giá cô hai câu, tình yêu mà cô luôn miệng nhắc đến hoàn toàn không phải tình yêu, chỉ là ham muốn chiếm hữu của bản thân cô đi gây chuyện mà thôi.”

Nói tới đây, Cao Phong vuốt chóp mũi một cái, đột nhiên bước lên một bước, trầm giọng quát: “Muốn dùng cách này để Cao Phong tôi từ bỏ vợ con hả, cô nằm mơ đi!”

“Phạm Thanh Nhiên cô muốn gọi điện thoại cho cha cô lúc nào thì kệ cô, cứ để ông ta thu hồi bố trí giúp đỡ tôi đi!”

“Mặc dù tôi chẳng có gì cả nhưng tôi không thiếu dũng khí “Đông Sơn tái khởi”, Phạm Thanh Nhiên cô không uy hiếp tôi được đâu, kể cả nhà họ Phạm cũng không thể uy hiếp tôi được!”

Nghe mấy lời cực kỳ bá đạo này của Cao Phong, Phạm Thanh Nhiên sững sờ, nói: “Anh, anh…”