Rể Quý Rể Hiền

Chương 2407




Chương 2407

“Chuyện Ngọc Tâm tìm đối tượng yêu đương thì mọi người cũng đừng quan tâm, con bé có bạn trai rồi.” Mặt Vương Ngọc Hoa kiêu ngạo nói.

“Ai vậy? Một năm kiếm bao nhiêu tiền thế?” Tên thanh niên đang cầm chìa khóa xe trong tay hỏi với vẻ mặt nhàn nhạt khinh thường.

“Đúng vậy, mở công ty gì, làm gì?”

“Sẽ không phải cũng là con mọt sách chứ? Có câu nói, thư sinh trói gà không chặt mà!”

Nhắc tới bạn trai của Trần Ngọc Tâm, mọi người đều bắt đầu năm mồm bảy miệng thảo luận.

Dẫu sao, Trần Ngọc Tâm cũng coi như là một cô gái xinh đẹp nổi tiếng xa gần ở khu này, được rất nhiều người để ý đến.

Giờ biết Trần Ngọc Tâm có bạn trai, trong lòng mỗi người đều vô cùng khó chịu.

Nước sông không chảy ruộng ngoài, nếu như bị người khác đoạt đi, vậy chẳng phải là bọn họ chịu thua thiệt sao?

“Cậu ta chính là ông chủ lớn của khu thương nghiệp Kiên Thành, Cao Vũ.” Vương Ngọc Hoa cười ha ha một tiếng, trả lời với vẻ mặt kiêu ngạo.

Mọi người nghe vậy, họ đều sửng sốt một chút.

“Bà khoác lác quá rồi!”

Sau đó, mọi người cười ầm lên, rõ ràng họ cũng không tin tưởng lời nói của Vương Ngọc Hoa.

Ông chủ khu thương nghiệp Kiên Thành là người có thân phận thế nào chứ?

Đó là người có tài sản trên trăm tỷ, nói không chừng một đôi tất của người ta cũng bằng thu nhập một năm của những người ở khu này.

Loại người đó, nghĩ cũng không dám nghĩ có thể làm quen được.

Cho nên không ai tin tưởng lời này của Vương Ngọc Hoa .

“Haiz, tôi nói thì không ai tin, Ngọc Tâm, con nói đi, Cao Vũ kia có phải thích con không?” Vương Ngọc Hoa thấy mọi người không tin lời bà, lúc này bà ta cũng có chút tức giận.

“Mẹ, mẹ đừng nói bậy bạ, chẳng qua Cao Vũ chỉ là bạn của con thôi.” Trần Ngọc Tâm đang mải giặt quần áo, lúc rảnh tay cô ấy ngẩng đầu giải thích một câu.

“Nghe thấy chưa, là bạn, các người nói xem, giữa nam nữ làm gì có quan hệ bạn bè gì?” Vương Ngọc Hoa không thèm để ý chút nào, bà ta lại nói với mọi người một lần nữa .

Nhưng mà, mọi người vẫn không tin bà ta.

“Tuy nói Ngọc Tâm là sinh viên, nhưng muốn được ông chủ của khu thương nghiệp Kiên Thành để ý tới thì hai mẹ con bà đi nằm mơ đi.”

“Nhất định là nằm mơ, người nào không biết Vương Ngọc Hoa bà thích khoe khoang còn tưởng bà nói thật đấy, không có chuyện đấy mà bà cũng có thể nói thành thật sao.”

Mọi người đều nhỏ giọng thảo luận, tựa như không sợ Vương Ngọc Hoa nghe thấy.

Vương Ngọc Hoa cũng rất tức giận, lúc này bà ta liền đứng lên, chuẩn bị để cho Trần Ngọc Tâm gọi cho Cao Phong, để Cao Phong đích thân tới một chuyến.

Mà ngay tại lúc này, bỗng nhiên ở ngoài cửa thôn truyền tới một tiếng còi ô tô.

“Ầm!”

Ánh sáng từ trên thân xe chiếu tới, trong nháy mắt cũng chiếu vào trong mắt của mọi người.

Chỉ thấy một chiếc Rolls Royce có toàn thân màu đen nhánh đang chậm rãi đi vào trong thôn theo đường hẹp ở đầu thôn.

Nước sơn đen tuyền đến phát sáng, tựa như được mạ một tầng thủy tinh vậy, nhìn ánh sáng chói mắt bắn ra bốn phía kìa.

Người đứng ở đầu xe, lại hết sức nổi bật, phát sáng dưới ánh mặt trời.

“Con trai nhà Đại Phú, đây là xe gì? Sao lại có hai chữ R chứ ?”

“Đúng vậy, không phải nói cái loại có bốn vòng mới là xe tốt sao? Xe này không đáng tiền chứ?”

“Tôi đoán nhiều nhất thì xe đó cũng chỉ chừng hơn ba tỷ là cùng!”

Mấy người thôn dân là nhìn một cái, sau đó họ liền thu hồi ánh mắt.

Tuy nói bọn họ không có bao nhiêu tiền, nhưng xe dưới ba tỷ rưỡi thì họ vẫn gặp được không ít.

“Trời ơi, đó là chiếc Rolls Royce phiên bản giới hạn đó!”

Người thanh niên kia thét một tiếng kinh hãi, chìa khóa xe trong tay cậu ta cũng rớt xuống đất trong nháy mắt.

“Gì? Thầy đã tới đây sao? Thầy của cậu đã tới sao?” Có người thấy khó hiểu liền hỏi.

“Không phải, đây là Rolls Royce! Rolls Royce đấy có hiểu không? Xe siêu sang trong các loại xe đó.”

“Và dòng Phantom là dòng đắt nhất trong số Rolls-Royce!” Người thanh niên tròn mắt nói với vẻ mặt thẫn thờ.