Rể Quý Rể Hiền

Chương 234




Trần Quốc Sơn nói ra điều này, mọi người xung quanh đều có chút sững sờ.

Ai mà không biết, Trần Quốc Sơn giỏi nhất là quyền anh, sức một cú đấm của anh ta có thể khiến cho một người thanh niên hôn mê ngay lập tức.

Vậy mà hiện tại anh ta lại muốn đấu quyền anh với Cao Phong, còn là đánh trực diện?

Đây không phải là muốn knock out Cao Phong ngay đấm đầu tiên sao?

Nếu như Cao Phong không ngốc, thì đừng có mà nhận lời.

Tuy nhiên, Cao Phong hiển nhiên chính là thằng ngốc trong mắt bọn họ.

Chỉ thấy Cao Phong khẽ gật đầu nói: "Được thôi, tao đấu với mày thử xem."

"Để tao xem xem, cái gọi là phòng tập thể hình Phi Vân rốt cuộc có thực lực mạnh tới mức nào."

Cao Phong vừa nói vừa ung dung đi về phía trước.

Đúng lúc này, từ cửa phòng tập đột nhiên truyền đến một trận náo động, có bảy tám người nhắm thẳng đến hướng này mà bước tới.

“Tình hình thế nào?" Giọng của Khúc Đại Minh vang lên.

Hóa ra là Khúc Đại Minh đã trở về.

"Ông chủ, thằng đó là Trần Quốc Sơn đến từ phòng tập Phi Vân. Hôm nay đến chỗ của chúng ta để phá đám...."

Nhân viên vội vã bước tới, giải thích ngắn gọn sự tình cho Khúc Đại Minh.

Khúc Đại Minh khẽ cau mày, rồi đi thẳng về phía đám đông.

Nhưng khi nhìn thấy Cao Phong đang ở đây, Khúc Đại Minh lập tức sửng sốt, mở miệng định chào hỏi.

"Phong..... Ngài Cao."

Khúc Đại Minh muốn gọi tiếng anh Phong, nhưng khi vừa mở miệng, ý thức được ánh mắt lẫn lộn của đám đông, nên là nuốt lại lời vào bụng.

Cao Phong khẽ gật đầu, coi như là đáp lời chào hỏi.

"Mày chính là Khúc Đại Minh? Chủ sở hữu của phòng tập thể hình này à?"

Trần Quốc Sơn cười lạnh, vẻ mặt khinh bỉ nhìn Khúc Đại Minh.

Nghe đến đây, mọi người xung quanh lại xì xào bàn tán.

"Đây chính là Khúc Đại Minh, chủ phòng tập thể hình Phong Minh sao? Nghe nói thực lực của anh ta rất mạnh!"

"Không sai, tôi đã từng thấy anh ta ra tay, quả tạ mà phải hai huấn luyện viên hợp sức mới có thể nâng nâng lên, anh ta chỉ nhấc bằng một tay."

"Chủ có tiếng thì chỗ làm ăn được nhờ, tôi làm thẻ ở đây vì nghĩ rằng ông chủ của bọn họ rất mạnh. Khúc Đại Minh chính là nhãn hiệu của phòng tập thể hình này!"

"Bây giờ xem thử Khúc Đại Minh có thể kháng cự được một nắm đấm của Trần Quốc Sơn hay không. Nếu anh ta có thể cự được, tôi sẽ tiếp tục tham gia các lớp học ở phòng tập Phong Minh này, còn nếu không, tôi sẽ trả thẻ ngay."

Những người xung quanh bàn tán sôi nổi, một số thì coi trọng Khúc Đại Minh, một số lại cho rằng Trần Quốc Sơn mạnh mẽ hơn, vô vàng ý kiến khác nhau.

Cao Phong suy nghĩ một chút, nhưng vẫn không nói gì.

Những người đó nói không sai, Khúc Đại Minh thực đúng là nhãn hiệu hay nhất của Phòng tập thể hình Phong Minh này.

Dù gì Cao Phong đã tập luyện với Khúc Đại Minh lâu như vậy, Cao Phong nắm rõ hơn ai hết thực lực của Khúc Đại Minh mạnh như thế nào.

Không quá lời khi nói sức mạnh và thể hình của Khúc Đại Minh vượt xa các huấn luyện viên thể hình khác.

Vì vậy, miễn là Khúc Đại Minh bất bại, phòng tập thể hình Phong Minh sẽ không gặp sự cố gì quá lớn.

Hôm nay vừa hay tranh thủ thời cơ để Khúc Đại Minh thể hiện sức mạnh của mình một chút, vì vậy Cao Phong cảm thấy cơ hội giao đấu với Trần Quốc Sơn nên giao lại cho Khúc Đại Minh!

Mặc dù thực lực của Trần Quốc Sơn này rất mạnh, nhưng Khúc Đại Minh cũng không hề kém cạnh.

Cao Phong cảm thấy phần thắng của Khúc Đại Minh chắc chắn là lớn hơn một chút.

“Thằng nhóc, đợi tao giải quyết xong ông chủ phòng tập Phong Minh xong, nếu như tâm trạng tốt, tạo sẽ thưởng cho mày một đấm” Trần Quốc Sơn cười hề hề nói với Cao Phong.

Sau đó, Trần Quốc Sơn quay đầu, khinh thường nhìn Khúc Đại Minh: "Ba quyền, đánh ngã mày!"

Lời nói Trần Quốc Sơn không có ngông cuồng, mà là ngông cuồng đến cực điểm.

Nói thế nào Khúc Đại Minh cũng là chủ của phòng tập thể hình này, làm gì có chuyện một chút sức mạnh cũng không có chứ?

Trần Quốc Sơn này vậy mà dám tự tin nói sẽ đánh ngã Khúc Đại Minh trong ba cú đấm, điều này không phải là tự tin hơi thái quá rồi sao?

Khúc Đại Minh rất tiết kiệm lời khi đối mặt Cao Phong ở chỗ đông người, chỉ lạnh lùng nhìn Trần Quốc Sơn và đi thẳng về phía gã ta.

Giây tiếp theo, Khúc Đại Minh và Trần Quốc Sơn chạy bước nhỏ, bất thình lình đâm sầm vào nhau.

Tốc độ của hai người không hề chậm, đập vào nhau té lửa té điện.

"Bùm!"

Hai người vung ra đấm nhắm thẳng về đối phương mà hạ xuống.

Lúc này, hai người đang ẩn chứa một cổ sức lực sung mãn, Trần Quốc Sơn là muốn thể hiện sức mạnh của phòng tập Phi Vân.

Còn Khúc Đại Minh là để bảo vệ phòng tập Phong Minh và bảo vệ trọng trách mà Cao Phong giao cho anh.

Vì vậy, cả hai đều đang nỗ lực hết mình.

"Bup!"

Hai nắm đấm như hai cây búa sắt va chạm dữ dội vào nhau, xuất hiện một lực phản kích cực lớn.

Lúc này mới là cuộc chiến áp sát thực sự của hai người, là một trận chiến trong khi vũ khí là nắm đấm còn xác thịt là khiên.

"Bụp Bụp Bụp!"

Dưới lực phản kích cực lớn, cả hai không ngừng bị bật lui về sau.

“Xíttt!” Trần Quốc Sơn hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt có chút kinh ngạc. Những người xung quanh cũng vô cùng hoang mang, Khúc Đại Minh này dám mở phòng tập thể hình ở đây quả là có chút bản lĩnh!

Trần Quốc Sơn không khỏi rẩy rẩy cổ tay vì đau, nhưng Khúc Đại Minh lại có vẻ như không hề hấn gì.

Tuy nhiên, Cao Phong nhìn thấy cảnh này, anh lại hơi cau mày.

Mặc dù sắc mặt của Khúc Đại Minh không thay đổi, nhưng Cao Phong vẫn tinh ý phát hiện ra lòng bàn tay của Khúc Đại Minh run lên một chút nhưng không dễ bị phát giác, rõ ràng cũng đã đón nhận một cơn đau rất lớn.

Có điều Khúc Đại Minh có thể chịu đựng được, vì vậy anh ta thể hiện như không có chuyện gì xảy ra.

Nhưng những ai quan sát kỹ có thể thấy rằng Trần Quốc Sơn đã lùi 5 bước sau cuộc chạm trán vừa rồi.

Còn Khúc Đại Minh, ít nhất cũng phải lùi lại bảy bước!

Điều này khiến Cao Phong có hơi ngạc nhiên, Trần Quốc Sơn này trước đây dường như che giấu thực lực của gã.

Sức mạnh và sức chịu đựng mà gã thể hiện ra lúc này đều khiến Cao Phong có chút bất ngờ.

"Chơi lại!"

Trần Quốc Sơn rẩy rẩy lòng bàn tay, đột nhiên tiến lên, lại nện xuống một cú đấm dữ dội.

"Bốp!"

Ánh mắt Khúc Đại Minh siết lại, cũng vung nắm đấm nghênh chiến, hai người lần nữa va chạm bằng nắm đấm.

"Bụp Bụp Bụp!"

Lần này, Trần Quốc Sơn chỉ lùi về phía sau ba bước, nhưng Khúc Đại Minh đã lùi lại bảy tám bước.

Không chỉ vậy, cánh tay của Khúc Đại Minh cũng khẽ run lên, ánh mắt lộ ra vẻ nghiêm túc chưa từng thấy.

Ngoại trừ Cao Phong, đây là cao thủ đầu tiên mà Khúc Đại Minh gặp phải.

Trần Quốc Sơn này chắc chắn là một huấn luyện viên nhưng không chỉ đơn giản là huấn luyện viên thể hình.

Ít nhất gã ta cũng học một số kỹ năng tự vệ, nếu không sẽ không mạnh mẽ được như vậy.

Với hai cú đấm vung ra, giữa Khúc Đại Minh và Trần Quốc Sơn đã phân ra cao thấp.

Mọi người xung quanh không nói nên lời, dường như phòng tập Phong Minh hôm nay đã định sẵn sẽ bị Trần Quốc Sơn hất cẳng thành công.

Trước đó Trần Quốc Sơn đã nói sẽ hạ gục Khúc Đại Minh trong ba cú đấm, mọi người vẫn có chút không tin.

Nhưng bây giờ có vẻ như Trần Quốc Sơn thực sự không chém gió.

Lúc này tuy rằng Khúc Đại Minh chưa bị đánh gục nhưng sắc mặt lại vô cùng khó coi, cánh tay khẽ run, hiển nhiên là đã bị thương.

Nếu tiếp tục chiến đấu, Trần Quốc Sơn chắc chắn có thể hạ gục Khúc Đại Minh bằng cú đấm tiếp theo.

Lúc này, Trần Quốc Sơn cười khinh thường, cao cao tại thượng như một vị thần nhìn Khúc Đại Minh.

Có vẻ như phòng tập thể hình Phong Minh bao gồm cả Khúc Đại Minh, đối với gã chỉ là một thứ rác rưởi.

Tuy nhiên, tất cả các nhân viên trong phòng tập Phong Minh, chỉ có thể giận chứ không thể nói.

Bây giờ ngay cả Khúc Đại Minh cũng có phần thua kém Trần Quốc Sơn, làm sao bọn họ dám nói điều gì hơn?

Nhiều nhân viên đã lắc đầu thở dài, xem ra phòng tập thể hình này không mở cửa được nữa rồi!