Rể Quý Rể Hiền

Chương 2212




Chương 2212

Phải biết rằng khi Cao Phong vừa mới đến, những người thuê nhà này hận đến mức không thể ăn tươi nuốt sống Cao Phong.

Cao Phong nói cái gì bọn cũng nhất quyết không nghe.

Bây giờ, cũng không đến mức Cao Phong nói gì là họ nghe nấy, nhưng lời nói của Cao Phong ít nhiều cũng đã có trọng lượng.

“Cậu Vũ có một loại năng lực, đó là khiến người khác cảm thấy rằng mọi thứ cậu ấy làm đều đúng.”

“Vì vậy, ngoại trừ những người có ý đồ khác ra thì sẽ không ai có ý nghĩ phản bác. Sau đó đã tạo ra tình huống này, tất cả mọi người đều bị cậu Vũ làm cho thay đổi cục diện.”

Lý Khải Kiệt châm lửa hút một điếu xì gà thủ công của Cuba, trong lòng vô cùng cảm khái, tự mình cảm thấy mình đã kết bạn với đúng người.

Tập đoàn Hà Đô đã đầu tư vào vô số dự án, chỉ có dự án này là sinh lời cao nhất.

Thậm chí Lý Khải Kiệt còn đang nghĩ rằng, mục tiêu cuối cùng của Cao Phong không phải chỉ là Việt Nam mà là toàn thế giới.

Mọi người liên tục gật đầu, cảm thấy lời phân tích của Lý Khải Kiệt rất có lý.

Đột nhiên, có một người đàn ông trung niên bước ra từ đám người đã nhận tiền thuê.

Người đàn ông trung niên nở nụ cười ngượng ngùng, khuôn mặt phiếm đỏ, tựa hồ đang vô cùng xấu hổ.

“Cậu Vũ, cậu suy nghĩ một chút, tôi nghĩ những chuyện trước đây thật sự không liên quan gì đến cậu.”

“Bởi vì, trước đây khi đám người Trương Bác Viễn chèn ép chúng tôi, lúc đấy cậu vẫn chưa tiếp quản Khu phố thương mại Kiên Thành này, vì vậy mà cậu phải chịu tai bay vạ gió.”

“Tôi muốn… Tôi muốn tiếp tục thuê…”

Người đàn ông trung niên nói lê thê hồi lâu, cuối cùng cũng đi vào vấn đề chính.

Mà sau người đàn ông trung niên thì càng thêm nhiều người gió chiều nào xoay chiều đấy, dần dần đứng lên theo.

“Đúng đúng, tôi nghĩ cậu Vũ với tư cách là ông chủ mới của Khu phố thương mại Kiên Thành, chắc chắn sẽ dẫn dắt chúng ta đến vinh quang.”

“Không những không tăng tiền thuê mà còn giảm tiền thuê cho chúng ta, thật sự là một ông chủ tốt, tôi cũng muốn tiếp tục thuê…”

“Cậu Vũ, tiền này chúng tôi trả lại rồi tiếp tục thuê, được không?”

Trong khoảnh khắc, không dưới ba mươi người cùng ra mặt, dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn Cao Phong.

Tuy nhiên, khuôn mặt Cao Phong lại không có chút biểu cảm, thậm chí không thèm nhìn bọn họ lấy một cái.

“Cậu Vũ… Vừa rồi chúng tôi có chút bốc đồng!”

“Mọi người cũng không phải thánh nhân nên không khỏi có lúc mắc phải sai xót, có thể cho chúng tôi thêm một cơ hội nữa được không?”

“Chỉ cần cậu vẫn cho chúng tôi tiếp tục thuê mặt bằng thì có giảm mười phần trăm hay không cũng không sao cả!”

Càng nhiều người thuê mặt bằng ra mặt, thậm chí trong số đó còn có một số nhà do nhà họ Phạm sắp xếp.

Đối mặt với tình hình lúc này, mọi bảo lãnh mà nhà họ Phạm đưa ra đều vô dụng rồi.

Nhà họ Phạm dù có quyền lực có cao đến đâu thì cũng không có trong tay một Khu phố thương mại Kiên Thành nào khác!

Ở cái Thủ đô này, một khi họ đã rút tiền thuê mặt bằng thì họ còn có thể đi đâu?

“Con người ấy à, sợ nhất đứng sai bên, bây giờ thì tốt rồi.” Thương Hồng Thành cười chế nhạo một tiếng.

Một khi đứng nhầm bên, chờ đợi bọn họ phía sau chính là một kết quả mà cả đời này họ chỉ có thể hối tiếc.

“Cậu Vũ, cho chúng tôi một cơ hội!”

“Cậu Vũ…”

Từng người từng người đã nhận tiền thuê nhà lên tiếng cầu khẩn.

Mà lúc này, trong lòng những người không từ bỏ quyền thuê bỗng sản sinh ra loại cảm giác ưu việt.

Không từ bỏ quyền thuê nhà, đó thực sự là một quyết định khôn ngoan.

“Cậu Vũ! Tôi sai rồi!”

Tên thanh niên đầu tiên lên nhận tiền lúc trước vui sướng bao nhiêu thì giờ đây khuôn mặt đầy vẻ cầu khẩn, van xin bấy nhiêu.

Người vui vẻ đầu tiên cũng là người đầu tiên bị liệt vào danh sách đen.

Mấy trăm người thuê mặt bằng nhìn Cao Phong không chớp mắt, chờ đợi một cái gật đầu của anh.

Những người khác cũng hướng về Cao Phong, muốn xem xem Cao Phong sẽ quyết định ra sao.