Rể Quý Rể Hiền

Chương 2208




Chương 2208

Phạm An Quốc nhìn thấy cảnh này, bàn tay siết chặt tay cầm ghế, sắc mắt nháy mắt tối sầm.

Một chiêu rút củi đáy nồi này của Cao Phong đã cho anh ta một bất ngờ rất lớn.

Trước đó anh ta đã nghĩ tới vô số khả năng, cho dù Cao Phong làm gì đi nữa thì cũng không thể khiến hiện trường kinh hoàng yên tĩnh lại.

Chỉ cần hiện trường không yên tĩnh, không giải quyết được sự hỗn loạn, Cao Phong cũng không thể nào giải quyết được chuyện này.

Vì dưới tình huống lộn xộn rối loạn, mọi người đều gào thét gây bạo động, giọng nói của Cao Phong cũng sẽ bị át mất, ai còn nghe anh nói nữa?

Nhưng bây giờ, Cao Phong hào phóng ném hắn tỉ tỉ tiền mặt xuống hiện trường, khiến vô số người chấn động.

Vì thế mà hiện trường bây giờ đã dần yên lặng.

“Mọi người có biết tại sao tôi lại mang nhiều tiền đến đây vậy không?” Ánh mắt Cao Phong có vẻ nghĩ ngợi, nhìn tất cả mọi người mà hỏi.

“Tại sao?”

Theo bản năng, mọi người nghẫm nghĩ câu hỏi của Cao Phong.

“Câu hỏi này, mọi người cứ nghĩ trước đã, một lát nữa tôi sẽ trả lời.”

“Còn bây giờ, tôi muốn nói về yêu cầu của mọi người!” Cao Phong quăng miếng mồi ngon thu hút người nghe, khóe miệng vẽ nên một đường cong.

Dưới tính huống này, mọi người sẽ mải nghĩ về vấn đề của anh, không có thời gian nghĩ những thứ khác.

Vậy nên, người muốn dắt mũi Cao Phong, lúc này đã bị anh phản công, trở thành người bị Cao Phong dắt mũi.

“Tôi biết mọi người không có ý gây chuyện, mọi người chỉ muốn đoạn lại quyền hợp pháp của mình mà thôi.”

“Thế nên, hãy tạm gác lại sự nóng nảy của mình và lắng nghe tôi nói.”

“Nếu cách tôi xử lý không làm mọi người hài lòng, mọi người cứ việc lật xe của tôi, được không nào?” Cao Phong hỏi lần nữa.

“Được! Nghe anh nói!” Lần này, một người thuê hét lên.

“Nghe anh nói đấy! Anh hãy suy nghĩ nên trả lời như thế nào đi!”

“Chúng tôi chỉ muốn được hưởng thụ, chúng tôi phải được hưởng quyền lợi.”

Lần này, không đợi những người do nhà họ Phạm sắp xếp nói chuyện, những người thuê mặt bằng chân chính bắt đầu lên tiếng.

Không nghi ngờ gì, tình thế lúc này có thể xem như là đã bị Cao Phong dần dần khống chế.

“Bây giờ tôi nói đây, khi nãy mọi người nói về hai điều không thỏa mãn.”

“Thứ nhất, không hài lòng đối với tiền thuê và cách thức quản lý khu phố thương mại.”

“Thứ hai, tôi không có tư cách dẫn đầu mọi người, không có tư cách làm chủ nhân của khu phố thương mại Kiên Thành.”

Cao Phong nói xong câu này, sự tức giận trong lòng mọi người lại hạ xuống thêm một chút.

Lúc hòa giải, sợ nhất là đối phương không hiểu được ý của mình, như thế sẽ chỉ làm tâm lý của họ bối rối và vội vàng hơn.

Bây giờ Cao Phong lại nói trúng tim đen những điều bọn họ bất mãn, đương nhiên sẽ làm cho bọn họ muốn nghe thử tiếp theo Cao Phong sẽ nói thế nào.

“Nói chuyện đầu tiên trước, trước đó tôi cũng không hài lòng với quản lý khu phố thương mại. Vì tôi tiếp nhận khu phố thương mại Kiên Thành này chưa đến năm ngày.”

“Mọi người có thể suy nghĩ lại, sự cố của mọi người xảy ra trong vòng năm ngày này sao?”

Anh đặt câu hỏi xong, vô số người cúi đầu xuống.

Đừng nói năm ngày, có một vài chuyện đã xảy ra rất lâu rồi, nói không chừng đều là những chuyện năm trước tháng trước.

Mà bọn họ xảy ra chuyện có phải vì Cao Phong hay không, chỉ có chính bọn họ mới biết rõ.

“Anh nói bậy! Ngay vào đêm hôm qua, tiền thuê mặt bằng của chúng tôi ở đây lại cao lên, chuyện này chẳng lẽ không phải do anh?” Bỗng nhiên lại có một người thuê kêu lên.

“Đúng đúng! Đêm qua, tiền thuê lại tăng thêm mười phần trăm, hơn nữa còn là người từ ban quản lý thông báo.”

“Đây là chuyện xảy ra trong vòng năm ngày đấy? Anh giải thích thế nào?”

Chỉ một thoáng, đám người lại cảm thấy lòng đầy căm phẫn.

Cao Phong khẽ nhíu mày.

Tiền thuê lại tăng lên?

Sao anh lại không biết chuyện này?