Chương 2180
Đến lúc đó, bên trên tức giận, không chừng sẽ trực tiếp thu hồi quyền sở hữu của Cao Phong.
Âm mưu của nhà họ Phạm coi như đã được thực hiện một cách rõ ràng rồi.
Ai cũng không ngờ rằng, nhà họ Phạm đã không ra tay thì thôi, nhưng một khi mà họ ra tay thì sẽ tàn bạo như vậy.
Mấu chốt là nhà họ Phạm căn bản không có trực tiếp ra tay, vậy mà có thể dễ dàng mượn đao giết người.
Không chừng bây giờ Phạm An Quốc còn bình tĩnh ngồi ở nhà họ Phạm mà nhàn nhã xem TV đấy.
Đây chính là sức mạnh của nhà họ Phạm của thủ đô.
Thực sự vô cùng đáng sợ.
…
Khu phố thương mại Kiên Thành bây giờ đã trở nên vô cùng nổi tiếng ở khắp Hà Nội.
Chỉ có điều, đối với loại tai tiếng này, không ông chủ công ty nào muốn ra mặt.
Khỏi phải nói cũng biết, nhất định là hiện tại có rất nhiều ban ngành bắt đầu để mắt đến Khu phố thương mại Kiên Thành.
Trong đó có bộ phận quản lý và giám sát thị trường cũng như nhiều ban ngành liên quan, hiện đang chờ hỗn loạn qua đi, rồi mới hỏi tội Cao Phong.
Còn tùy thuộc vào việc Cao Phong có giải quyết được chuyện này hay không.
Lúc này, tại nhà họ Phạm.
Quả nhiên, Phạm An Quốc đang ngồi trước TV, nhàn nhã uống trà, xem truyền hình trực tiếp trước mặt.
TV đang truyền hình trực tiếp cảnh tượng tại Khu phố thương mại Kiên Thành.
“Thật sinh động, thật sự rất sinh động.” Phạm An Quốc nhấp một ngụm trà cười haha một tiếng.
Cái cảm giác ngồi trên núi xem cọp đánh nhau và chờ đến lúc mình được ngư ông đắc lợi thật là sảng khoái.
“Ông chủ, chắc chắn lần này Cao Vũ sẽ không thoát chết được đâu.” Tài xế của Phạm An Quốc nhẹ giọng nói.
Chuyện này đều là do một tay anh ta sắp xếp.
“Cho dù không chết cũng phải lột da tên đó ra!” Phạm An Quốc cười lạnh một tiếng, trong lòng cảm thấy vô cùng sung sướng.
Cao Vũ à, không phải anh lợi hại lắm sao?
Không dựa vào nhà họ Phạm mà cũng đòi gây dựng sự nghiệp sao?
Còn thuyết phục được ba dòng họ nhỏ bé giúp một tay nữa chứ?
Còn muốn đi giành Khu phố thương mại Kiên Thành với nhà họ Phạm sao?
Tôi muốn xem xem, lần này anh giải quyết chuyện này như thế nào!
“Mà sao Cao Vũ lại không đến?”
Phạm An Quốc vươn tay lấy một hạt macca ném vào trong miệng.
“Nếu tên đó dám tới, e rằng sẽ bị người ta đánh chết!”
“Tôi đã sắp xếp rất nhiều người, cố ý gây xáo trộn tình hình, quần chúng đang vô cùng phẫn nộ, nếu lúc đó Cao Vũ có bị đánh chết thì không thể nào biết được hung thủ là ai.”
“Dù gì thì đây cũng là vụ việc gây ra bởi rất nhiều người, ông chủ hiểu rõ điều đó mà.” Tài xế mỉm cười, giọng điệu vô cùng tự tin.
“Vậy tên đó nhất định sẽ không đến sao?” Phạm An Quốc thích thú.
“Không đến thì càng tốt. Xảy ra chuyện lớn như vậy mà thân là ông chủ của khu phố thương mại lại chẳng thèm ló mặt ra. Để xem thử bên trên sẽ xử lý tên đó như thế nào?”
Hôm nay, cho dù Cao Phong có đến Khu phố thương mại Kiên Thành hay không, thì anh ta cũng chẳng hưởng lợi được gì.
“Anh nhìn những người này này, bọn họ diễn đạt thật nha, trông như thể Cao Vũ thật sự đắc tội bọn họ vậy.” Phạm An Quốc chỉ vào màn hình TV hỏi: “Anh đã làm gì mà bọn họ nghe lời như vậy?”
“Thư ông chủ, tôi còn chưa nói gì hết bọn họ đã đồng ý.”
“Nói sao nhỉ, Dương Đông Huy đúng là tàn nhẫn thật. Rõ ràng là ông ta đã đẩy những người đi thuê lâm vào bước đường cùng. Mấy người này không có diễn, mà họ thật sự tức giận.”
“Dương Đông Huy đã tự ý tăng tiền thuê mặt bằng và chèn ép người đi thuê, nên tôi nghĩ…” Tài xế nói nhỏ.
Sự tức giận của rất nhiều người đi thuê đều là vì cái ngòi nổ mà Dương Đông Huy để lại khi ông quản lý khu phố thương mại, và sự tức giận mà những người đi thuê cứ tích tụ dần.