Rể Quý Rể Hiền

Chương 2105




Chương 2105

Mà cha gia tộc lo lắng nhất chính là chuyện này.

Lâm Hướng San không nhịn được nắm chặt bàn tay, khắp khuôn mặt đều tràn ngập vẻ lo lắng.

“Bây giờ tôi đi gọi điện cho ông Jason, tôi nghĩ là ngài ấy có thể giúp chúng ta.” Khổng Duệ Chí suy nghĩ một chút, lập tức lấy ra điện thoại.

Nhưng lại bị Thương Hồng Thành ngăn cản.

“Tạm thời không nói tập đoàn Hà Đô có thể lấy ra bốn mươi nghìn tỷ đồng hay không, cứ cho là có thể lấy ra đi. Nhưng chuyển khoản tiền lớn như vậy, cho dù là tập đoàn Hà Đô ít nhất cũng cần hai tiếng.”

“Chúng ta không có nhiều thời gian như vậy.” Lời của Thương Hồng Thành khiến Khổng Duệ Chí nhịn không được sững sờ.

Đây đúng là tình hình thực tế.

“Đừng nghĩ trông cậy vào người khác nữa, chúng ta tranh thủ thời gian mỗi người góp một ít, đợi lát nữa đưa cho anh Phong.” Lê Đức Minh thúc giục nói.

“Đúng đúng!”

Mấy người lúc này cũng là có chút luống cuống, dù sao bốn mươi nghìn tỷ đồng thật mẹ nó không phải một số tiền nhỏ.

“Ngài Cao Vũ, tại sao ngài không nói chuyện? Là không chi nổi nhiều tiền như vậy sao?”

“Nếu như ngài thừa nhận mình không bỏ ra nổi nhiều tiền như vậy, ngài cũng có thể cầu xin những người ở phía dưới trợ giúp mà.”

Tên trung niên kia mở miệng lần nữa, nói đến đây còn cố ý nhìn đám người Thương Hồng Thành bên cạnh một cái.

“Mẹ nó, cái lão ngu ngốc này!” Lê Tiểu Quyền trong nháy mắt chết lặng, nhịn không được nghiến răng mắng.

Anh ta vừa mới lấy ra tiền tiêu vặt của mình chuẩn bị góp một chút giúp đỡ cho Cao Phong, một câu của người đàn ông trung niên này đã khiến kế hoạch của bọn họ phá sản.

Nếu Cao Phong quay đầu lấy tiền từ trong tay bọn họ thật, chẳng phải là chứng tỏ những lời giễu cợt mà người đàn ông trung niên kia nói là thật sao?

“Ông có ý gì, muốn chết đúng không?” Cái tính bạo lực của Lê Tiểu Quyền không nhịn được bùng nổ tại chỗ.

Người đàn ông trung niên thấy thế có chút e dè, nhưng Phạm An Quốc quăng cho ông ta một ánh mắt ông ta lập tức có thêm lực lượng.

“Cậu Quyền, tôi nói chính là…. sự thật! Nếu biết như vậy tôi cũng tùy tiện hét giá, đến lúc đó lại từ chỗ các ông chủ khác mượn một chút tiền, cùng lắm thì tôi đem quyền tài sản khu thương mại chia đi một chút thế là xong!” Trung niên bất chấp uy hiếp của Lê Tiểu Quyền nói.

Nói gần nói xa, vẫn là nhằm vào Cao Phong mà đâm thọc khiêu khích.

Lê Tiểu Quyền nghe vậy càng thêm tức giận, đang muốn đứng dậy đi đánh tên ngu ngốc kia thì Cao Phong khoát tay áo ra hiệu ngăn anh ta lại.

Hiện tai mục đích của anh chỉ có một đó là thuận lợi nắm được khu thương mại Kiên Thành, không phải muốn đối nghịch với những thế lực này.

Chờ thời cơ đến anh sẽ lần lượt tính sổ với từng tên một.

“Chuyện này, ngài Phong thấy sao?” Trên mặt Tiểu Mai lộ ra vẻ khó sử.

Dù sao, bốn mươi nghìn tỷ đồng tiền mặt không phải là chuyện đơn giản.

Khi không ai lại mang theo bốn mươi nghìn tỷ đồng trong người chứ!

“Vậy thì giao dịch tại chỗ đi.” Cao Phong không thèm để ý gật đầu.

“Cái gì? Anh ta nói cái gì?”

“Điên rồi.”

“Không sai, Cao Vũ nhất định là điên rồi.”

Ai cũng biết bốn mươi nghìn tỷ đồng là số tiền khổng lồ như thế nào, cho dù muốn thanh toán một lần dứt điểm thì nhất định cũng phải có thời gian.

Mà hiện tại Cao Phong không nói hai lời thật sự muốn giao dịch tại chỗ, đây không phải điên rồi thì là cái gì?

Tạm thời không nói Cao Phong có nhiều tiền như vậy hay không, cứ coi như thật sự có đi, nhưng anh ta cho rằng thẻ ngân hàng của anh ta không có hạn mức sao?

Đến lúc không bỏ ra nổi số tiền đó, còn không phải là tự vả mặt mình?

“Ngài Phong đây là bốn mươi nghìn tỷ đồng không phải bốn tỷ, cho nên ngài….”

Tiểu Mai cũng biết chuyện này có quan hệ thế nào liền nhắc nhở Cao Phong một câu.

“Không sao, quẹt thẻ đi.”

Nói xong Cao Phong đảo cổ tay một cái lập tức một tấm thẻ đen phát sáng xuất hiện ở trong tay.