Rể Quý Rể Hiền

Chương 1617




Chương 1617

Vừa nói vừa cất bước đi về phía Cao Anh Hạo.

Hình tượng của Cao Phong ở trong mắt Cao Anh Hạo, giống như là tử thần đang đi tới.

Sự tự tin của anh ta, sức mạnh và lòng tin của anh ta đều không ngừng bị nghiền ép.

Mỗi bước của Cao Phong đều giống như đang dẫm lên trái tim của anh ta, dẫm nát lòng tin của anh ta thành những mảnh nhỏ.

Hai mắt Cao Anh Hạo mở to, ở đáy mắt tràn đầy sợ hãi, cả người không ngừng run rẩy.

“Bộ dạng của mày run sợ, có vẻ như rất sợ tao.”

Khóe miệng Cao Phong không ngừng cong lên, ánh mắt trêu tức nhìn Cao Anh Hạo.

“Mày, Cao Kình Thiên. Mày…”

Cánh tay giơ lên của Cao Anh Hạo run rẩy, trong miệng muốn nói rồi lại thôi.

Cao Dương chỉ là cái chân chạy việc của anh ta, thế là cũng bị Cao Phong chén đứt một bàn tay.

Mà Cao Anh Hạo anh ta lại chính là kẻ chủ mưu sau mà, Cao Phong sẽ xử lý anh ta như thế nào?

Chỉ sợ rằng muốn chết cũng là một chuyện khó!

Cao Anh Hạo không thể không lui, cuối cùng đụng phải một cái bàn ở phía sau.

Cao Phong cất bước đi đến trước mặt Cao Anh Hạo.

“Chát!” Một cái tát giáng xuống, Cao Anh Hạo lập tức bụm mặt.

“Á! Đau!”

Mà ngay sau đó Cao Phong đột nhiên kêu lên, không ngừng vẩy vẩy bàn tay, đám người đều ngây ngốc nhìn Cao Phong.

‘Da mặt của mày thật là dày, làm tay tao đau hết cả lên.”

Cao Phong thản nhiên giải thích một câu, lúc này mọi người mới hiểu được thâm ý của Cao Phong.

Nhưng mà nghĩ đến Cao Anh Hạo lúc đầu là phía người đi sát hại Cao Phong. Sau đó là giả vờ đau khổ tổ chức tang lễ cho Cao Phong, da mặt đúng thật là dày như tường xi măng.

“Cao Kình Thiên, mày đừng khinh người quá đáng!”

Cao Anh Hạo bụm mặt, trừng to hai mắt nhìn Cao Phong.

Cao Phong đang trần trụi sỉ nhục anh ta, làm sao anh ta có thể không nhìn ra?

“Khinh người quá đáng?” Cao Phong nghiền ngẫm cười một tiếng, nói: “So với những chuyện mày đã làm, việc tao làm không đáng kể!”

Hiện tại Cao Phong không hề sốt ruột tí nào, anh muốn từng chút từng chút một pha shuyr lòng tin của Cao Anh Hạo.

Giờ phút này anh kiểm soát toàn trường, hoàn toàn có đủ tư cách tùy ý nắm Cao Anh Hạo.

Kẻ thù mà anh mong nhớ ngày đêm đang ở trước mặt, nếu một dao giết chết thì thật không thú vị.

“Mày chết đi!”

Cao Anh Hạo đột nhiên lùi một bức, sau đó năm ngón tách ra, bày ra thành hình móng vuốt, hung hăng hướng tới cổ của Cao Phong.

Với thực lực của Cao Anh Hạo, một vuốt này chộp tới, mang theo sức mạnh vô cùng lớn mạnh, chỉ sợ rằng không ngay lập tức giết chết Cao Phong thì cũng trong nháy mắt làm cho Cao Phong mất đi sức chiến đấu.

Nhưng toàn bộ mọi thứ sẽ như vậy nếu như Cao Anh Hạo tấn công được trúng mục tiêu.

Còn nữa với tốc độ hiện tại của Cao Phong, làm sao có thể bất cứ người nào cũng có thể tùy tiện chạm được vào cơ thể của anh cơ chứ?

“Bịch!”

Chỉ thấy Cao Phong cười chế giễu một cái, ngay sau đó đánh ra một chưởng.

Trong mắt của Cao Phong tốc độ bây giờ của Cao Anh Hạo là vô cùng chậm chạp. anh có thể dễ dàng tránh được.

Kinh nghiệm được trải qua từ hội tranh đấu Biển Đông, cũng không phải là kinh nghiệm suông.

Hơn nữa, trong quá trình Cao Phong tham gia vào hội tranh đấu, kinh nghiệm lại thêm phong phú hơn nữa, kỹ thuật rất nhiều võ thuật của các nhà quyền thế, đều học hết một lượt.

Hiện giờ sau khi đã thấu hiểu được tinh hoa, vậy thì sức mạnh lại càng trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.

Ít nhất với thực lực của Cao Anh Hạo, ngay cả tư cách xách giày cho Cao Phong, sợ là cũng không có.

“Bốp!”

Cao Phong đánh một chưởng ra, nhanh như tia chớp mà nện lên ngực Cao Anh Hạo.

Mà một vuốt kia của anh ta đừng nói là bắt được cổ của Cao Phong, ngay cả áo Cao Phong cũng không có cơ hội đụng tới.