Rể Quý Rể Hiền

Chương 1527




Chương 1527

Kim Tuyết Mai giận trách nhìn Cao Phong một cái, nói: “Anh cũng không phải ngày đầu tiên nhìn thấy em”

“Nhưng đây là lân đầu tiên anh nhìn thấy em mặc váy cưới.”

Cao Phong giọng nghiêm túc nói Kim Tuyết Mai sửng sốt một lúc, sau đó lại có chút ngượng ngùng cúi đâu xuống.

Hồi đó lúc ông cụ Kim gả Kim Tuyết Mai cho Cao Phong, tính tình cô ấy cũng rất cứng rắn.

Sau cùng bất đắc dĩ mới đồng ý, nhưng cũng không có mặc váy cưới.

“Chị, anh rể, chúng ta đi nhanh lên đi, ba mẹ vẫn còn đang ở khách sạn chờ đấy.”

Kim Tuyệt Ngọc thúc giục một câu.đám đông rồi chỉ huy.

Mọi người trong nháy mắt nhanh chóng bắt tay vào làm việc, rôi xếp thành hàng dài ở hai bên đừơng và hộ tống hai bên đoàn xe.

Ngay khi Kim Tuyết Mai bước lên xe .Jos Barton với sự dìu đỡ của Cao Phong, thì Lâm Vạn Quân bước ra ngoài.

“Cậu chủ Phong, cô chủ Tuyết Mai, xin chờ một chút!”

Lâm Vạn Quân vừa nói, vừa hướng sang đi tới bên này.

Mà sau lưng Lâm Vạn Quân, đám Vệ Sĩ Cao Thành Sâm và Cao Quang Minh nhà họ Cao, cũng bước theo sau.

“Sao vậy chú Lâm?”Cao Phong có chút nghi ngờ hỏi.

Lâm Vạn Quân chậm rãi lắc đầu, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn Kim Tuyết Mai, nói: “Ban đầu, khi cậu Phong rời đi thành phố Hà Nội, lúc tôi đem cậu chủ Phong giao cho cô Tuyết Mai đã từng nói một câu.”

“Nếu cô Tuyết Mai chăm sóc tốt cho cậu chủ Phong, một ngày nào đó, tôi Lâm Vạn Quân sẽ quỳ gối xuống đất đế nghênh đón cô Tuyết Mai vào nhàt”

đám đông rồi chỉ huy.

Mọi người trong nháy mắt nhanh chóng bắt tay vào làm việc, rôi xếp thành hàng dài ở hai bên đừơng và hộ tống hai bên đoàn xe.

Ngay khi Kim Tuyết Mai bước lên xe .Jos Barton với sự dìu đỡ của Cao Phong, thì Lâm Vạn Quân bước ra ngoài.

“Cậu chủ Phong, cô chủ Tuyết Mai, xin chờ một chút!”

Lâm Vạn Quân vừa nói, vừa hướng sang đi tới bên này.

Mà sau lưng Lâm Vạn Quân, đám Vệ Sĩ Cao Thành Sâm và Cao Quang Minh nhà họ Cao, cũng bước theo sau.

“Sao vậy chú Lâm?”Cao Phong có chút nghi ngờ hỏi.

Lâm Vạn Quân chậm rãi lắc đầu, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn Kim Tuyết Mai, nói: “Ban đầu, khi cậu Phong rời đi thành phố Hà Nội, lúc tôi đem cậu chủ Phong giao cho cô Tuyết Mai đã từng nói một câu.”

“Nếu cô Tuyết Mai chăm sóc tốt cho cậu chủ Phong, một ngày nào đó, tôi Lâm Vạn Quân sẽ quỳ gối xuống đất đế nghênh đón cô Tuyết Mai vào nhàt”

“Hôm nay, đã đến lúc lão thực hiện lời hứa của mình rồi.”

Lâm Vạn Quân vừa nói xe vừa tới.

Khi nghe được những lời nói này của Lâm Vạn Quân, trong tâm trí của Kim Tuyết Mai hiện lên rất nhiêu hôi ức, không nhịn được nước mắt cô cứ thế mà chảy xuống.

Dưới ánh nhìn của mọi người, Lâm Vạn Quân quỷ rạp trước cửa xe một cái, cả người năm sát trên mặt đất.

“Cô Tuyết Mai, xin hãy dâm lên lưng xe, để lão thực hiện lời hứa.”

“Tạm thời làm cho có lệ trước vì thời gian không kịp, tôi nhất định sẽ đi theo sau lưng cậu chủ Phong, rồi đường đường chính chính nghênh đón cô vào nhà họ Cao.”

Lâm Vạn Quan cúi người xuống thật sâu tạo thành nơi để dẫm lên, chờ Kim Tuyết Mai bước lên xe.

Đám người Cao Thành Sâm ở phía sau cũng quỳ xuống đất, cảm ơn vì lòng chung thủy và sự kiên trì của cô đối với Cao Phong “Chú Lâm! Chú đây không phải là làm khó tụi cháu sao?”

Cao Phong bước lên phía trước, hai tay nâng Lâm Vạn Quân lên.

Nhưng, dù nói cái gì ông ấy cũng không chịu đứng lên.

“Chú Lâm! Ngàn vạn lân chú đừng như vậy!”

Kim Tuyết Mai cũng là đi lên khuyên can.

Nhưng, Lâm Vạn Quân vô cùng cố chấp, bất luận Cao Phong và Kim Tuyết Mai khuyên như thế nào, ông ấy cũng nhất định không đứng dậy.

“Chú Lâm, tôi ra lệnh cho chú đứng dậy!”

Cao Phong đột nhiên đứng dậy, quát một tiếng.