Rể Quý Rể Hiền

Chương 1453




Chương 1453

Ngay vào diễn ra trận chung kết là hôm nay, họ chuẩn bị đối chiến với cựu vô địch Hoàng Phủ Đao Hàn, quyết định cùng nhau giành lấy chức tân vô địch.

Vị trí của cựu vô địch Hoàng Phủ Đao Hàn tuyệt đối không ai có thể làm lay động.

Từ năm hai mươi hai tuổi, anh ta đã bắt đầu tham gia Đại hội Võ lâm tranh bá, tổng cộng là ba lần, cả ba lần đều nắm chức vô địch.

Nếu không có thực lực khủng bố thì làm sao có thể giữ được vị trí này? “Cậu Hạo, Cao Vũ đến rồi ”

Bỗng nhiên tên tùy tùng nói nhỏ với Hứa Vĩnh Hạo.

Hứa Vĩnh Hạo quay đầu lại nhìn về phía cửa.

Sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Cao Phong thật rõ, Hứa Vĩnh Hạo hơi sững sờ.

Trong tưởng tượng của anh ta, hốc mắt của Cao Phong phải thật sâu, quầng thâm dày đặc, đi đường gân như phải loạng choạng mới đúng.

Nhưng mà Cao Phong lúc này lại trông thật linh hoạt, sắc mặt vẫn bình thường như ngày hôm qua, chính là kiểu bình thường hết mức.

Tư thế đi đứng cũng không yếu ớt, ngược lại lại rất vững vàng.

“Không đúng, hôm qua cậu..”

Hứa Vĩnh Hạo hơi hồ nghỉ nhìn tên tùy tùng.

Tên tùy tùng vội xua tay nói: “Cậu Hạo, cậu nhất định phải tin tôi, tôi tuyệt đối làm rất hoàn hảo rồi mà.”

Hứa Vĩnh Hạo lại liếc nhìn Cao Phong một cái rồi nhanh chóng quay đầu đi để tránh bị anh phát hiện.

“Tên ranh Cao Vũ kia thoạt nhìn rất ốm, Nam Phương Minh Nguyệt bên cạnh tên đó nhìn cũng chẳng có gì bất thường cả”

“Chẳng lẽ chuyện kia không ảnh hưởng gì đến hai người sao? Không ổn rồi…”

Hứa Vĩnh Hạo càng nghĩ càng thấy sai.

Trước kia anh ta cũng uống thuốc, cả đêm đều làm rất nhiều, ngày hôm sau hai chân đứng lên mềm nhũn.

Nhưng anh ta không biết, mắt Cao Phong thật sự cũng hơi thâm quầng.

Tuy nhiên có mặt nạ che đi thì anh ta làm sao mà thấy được.

Cao Phong đi theo sau nhà Nam Phương, ngôi ở chỗ nhà họ, yên lặng chờ đến khi trận chung kết bắt đầu.

Hứa Vĩnh Hạo lại liếc nhìn Cao Phong thêm một cái lại quay đầu về.

“Hừ! Chẳng qua là giả vờ thôi, tao phải xem xem lát nữa tên ranh con này chết như thế nào!”

Hứa Vĩnh Hạo cắn răng tự nhủ.

Lúc này, bên nhà Nam Phương.

Nam Phương Minh Nguyệt vừa xoa cổ vừa nhìn Cao Phong khẽ hỏi: “Anh đêm qua, rốt cuộc là có cùng với tôi…

“Đợi đấu xong thì nói tiếp.”

Cao Phong lạnh lùng đáp.

Nam Phương Minh Nguyệt kinh ngạc vài giây, sau đó nghỉ hoặc quay đầu, càng nghĩ càng khó hiểu.

Đêm qua, cô †a giống như người điên vậy, thậm chí có chuyện gì xảy ra cũng không nhớ.

Rất nhanh, đám người Hoàng Phủ Thiên Hồng đã lên võ đài.

Hôm nay, Hoàng Phủ Thiên Hồng trong trận chung kết này cũng ăn mặc chỉn chu như lần trước.

Sau này, người dành chức vô địch ở hội đấu võ sẽ làm bá chủ thế gia, đây chính là chuyện nói trên võ đài.

Trước đây cũng vậy, bây giờ chắc chắn cũng thế.

“Hoàng Phủ gia chủ, tôi ở đây trước hết xin chúc mừng ông một tiếng, thằng bé Đao Hàn kia xem ra năm nay lại làm quán quân rồi.”

Gia chủ nhà họ Hoàng chắp tay cười nói.

Gia chủ nhà họ Cao cũng tiếp lời: “Đúng, đúng vậy, tôi đây phải chúc mừng Hoàng Phủ gia chủ thôi.”

“Ôi dào, năm nay ấy à, Cao Vũ và Mộ Dung Hạo cũng thực lực đây mình, Đao Hàn cũng chưa chắc đã giành được quán quân.”

Hoàng Phủ Thiên Hồng xua tay cười nói.

Tuy là nói khiêm tốn nhưng biểu hiện trên mặt của Hoàng Phủ Thiên Hồng thì không hề khiêm tốn chút nào.

Ai chẳng hy vọng con cháu nhà mình sẽ thắng, cả Hoàng Phủ Thiên Hông cũng không phải ngoại lệ.