Rể Quý Rể Hiền

Chương 1451




Chương 1451

“Cậu Hạo, hai người họ trai đơn gái chiếc trong cùng một phòng, dễ dàng giương súng lên bắn lắm, chúng ta chỉ giúp xíu thôi.”

Tên tùy tùng cười ha ha nói.

Trong phòng Cao Phong.

Trong lúc Nam Phương Minh Nguyệt tắm, Cao Phong đến phòng Nam Phương Minh Nguyệt, muốn uống rất nhiều nước.

Nước phòng này anh tạm thời không dám uống.

Đúng lúc này, Nam Phương Minh Nguyệt đấy cửa đi ra, trên người chỉ quấn khăn tắm, chuẩn bị rót nước uống.

“Nóng chết mất, sao lại thế nhỉ!”

Cao Phong lúc này mở to mắt nói: “Bỏ xuống, đừng uống.”

“Ài, nhưng mà tôi sắp chết khát rồi, anh còn cấm cơ à?”

Nam Phương Minh Nguyệt chán chường nói một tiếng, sau đó ngửa đầu uống.

Cao Phong không kịp nói gì, chỉ kịp đi lên vứt bỏ cái chén nước.

“Anh làm trò gì đấy!”

Nam Phương Minh Nguyệt đưa tay đây Cao Phong một cái nhưng lại trượt chân, ngã vào lòng anh.

“Áit”

Khăn tắm thoáng chốc tuột xuống, Cao Phong hai mắt đột nhiên mở to, tim đập thình thịch.

Cảnh tượng như thế này thực sự khó giải thích bằng lời…

Mà Nam Phương Minh Nguyệt ngã vào trong vòng tay của Cao Phong, cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ của đàn ông trên người Cao Phong, cùng với tác dụng của thuốc, trong lòng cô ta cũng hơi rung động.

Lúc này, hô hấp của hai người đồng thời trở nên gấp gáp.

“Cao Vũ, anh…

anh…

Nam Phương Minh Nguyệt nhìn chằm chằm Cao Phong.

Khuôn mặt bình thường với chiếc mặt nạ của Cao Phong đều trông thật quyến rũ trong mắt Nam Phương Minh Nguyệt.

Nhịp tim của Cao Phong lúc này cũng tăng nhanh, từng tấc da thịt của Nam Phương Minh Nguyệt đều thật hấp dẫn trong mắt anh.

Khoảnh khắc tiếp theo, Nam Phương Minh Nguyệt đột nhiên ngẩng đầu lên, trực tiếp hôn lên môi Cao Phong.

“Đoàng!”

Chỉ trong nháy mắt, một tia chớp đồng thời nổ trong đầu hai người.

Cả hai người trong đầu trống rỗng, mọi thứ đều bị vứt lại đằng sau.

“Cao Vũ.”

Nam Phương Minh Nguyệt nhắm chặt hai mắt nói với Cao Phong.

Mà câu nói này lại làm Cao Phong đột nhiên thanh tỉnh.

Khi nãy, anh thế mà lại nhân Nam Phương Minh Nguyệt thành Kim Tuyết Mai cho nên căn bản không thể đè ép mình.

Nhưng một tiếng “Cao Vũ”

của Nam Phương Minh Nguyệt lại khiến cho anh hiểu người trước mắt nào phải người trong lòng.

Kim Tuyết Mai dù có gọi tên giả của anh cũng chỉ gọi “Tiếu Vũ”.

“Hai”

Hai mắt Cao Phong phiếm hồng, hít một hơi sâu sau đó đẩy Nam Phương Minh Nguyệt ra, xoay người chạy vào nhà tắm, mở vòi nước ra dội từ trên xuống.

Dòng nước lạnh lẽo dội vào đỉnh đầu khiến cho Cao Phong mỗi lúc tỉnh táo hơn.

Anh chưa bao giờ nhận mình là chính nhân quân tử nhưng là người đàn ông đã kết hôn thì cũng cần có chút bảo vệ.

Cao Phong không thể không nhớ tới ba tháng sống gian nan cùng Kim Tuyết Mai, đối với người con gái khác cũng không có cảm giác.

“Cao Vũ, anh…”

Nam Phương Minh Nguyệt mở mắt, mặt đỏ hồng nhìn về phía trước trống không.

Cô ta biết mình làm vậy là sai nhưng căn bản không phải do cô ta không suy nghĩ nhiều.