Rể Quý Rể Hiền

Chương 1448




Chương 1448

“Đến lúc đó tính sau.”

Cao Phong nhẹ gật đầu.

Sau đó, mọi người trò chuyện thêm một lát thì Nam Phương Minh Nghị đưa người ra tiễn Cao Phong đến cửa.

Cao Phong cùng Nam Phương Minh Nguyệt trở lại phòng, trong đầu vẫn mải nghĩ đến chuyện của Hoàng Phủ Đao Hàn.

Cao Phong đang chuẩn bị trải chăn nệm ra đất năm, bỗng nhiên ngồi dậy nhìn về phía tủ đầu giường.

“Lúc đi, cô có đụng vào đây à?”

Cao Phong chỉ tay lên đầu giường, nơi để một số vật linh tinh.

“Cái gì?”

Nam Phương Minh Nguyệt từ sững sờ chuyển sang không chắc chắn lắm bảo: “Di chuyển ư…

Tôi cũng không nhớ rõ nữa.”

Cao Phong lần nữa quét mắt nhìn khắp phòng, xác định không có gì bất ổn lại chậm rãi ngôi xuống.

“À tôi nhớ ra rồi, chủ trọ có lúc sẽ cho người vào phòng quét dọn và xử lý bụi bặm rác thải.”

Thấy Cao Phong nghi hoặc, Nam Phương Minh Nguyệt giải thích.

“ý là đã có người tới phòng của chúng ta?”

Cao Phong khẽ nhíu mày.

“Không sao đâu, người ở đây rất trung thành, sẽ không tự ý di chuyển đồ đạc của chúng ta đâu”

Nam Phương Minh Nguyệt không hề để ý nói.

Cao Phong gật nhẹ đầu, không nói gì nữa.

Nam Phương Minh Nguyệt đi rót hai chén nước, một chén đưa cho Cao Phong.

Anh uống một hớp nước, nước chảy vào miệng rồi mới cảm thấy có gì bất thường, bèn nhìn lướt qua trong chén.

Nước trong veo, nhìn không thấy có gì bất ổn, nhưng mùi vị này…

Cao Phong nhấp một ngụm nhỏ lần nữa, nhưng không phát hiện cái gì.

“Hẳn là vừa nãy tôi đã ăn cái gì mặn”

Cao Phong lầm bầm 1 câu, để chén nước qua một bên.”Đúng vậy, hôm nay đầu bếp nấu ăn cho hơi nhiều muối.

Ăn mặn mặn thật.”

Nam Phương Minh Nguyệt cũng đồng tình, cầm chén nước lên uống một hơi hết sạch.

Sau đó lại vội vàng rót thêm một chén tiếp tục uống.

Cao Phong nhẹ gật, rồi lấy ra bịch thuốc Nam Phương Minh Nghị cho để chuẩn bị vào nhà vệ sinh thoa.

“Đợi chút!”

Nam Phương Minh Nguyệt gọi Cao Phong lại nói: “Để, để tôi thoa thuốc cho.

Nhiêu chỗ anh với không tới đâu”

Cao Phong dừng một chút rồi khoát tay từ chối: “Không cần đâu, đế tôi tự làm ”

“Đứng lại!”

Nam Phương Minh Nguyệt trực tiếp đi đến kéo tay Cao Phong lại.

Tuy trong lòng rất khẩn trương nhưng cô ta lại làm ra vẻ mạnh mẽ.

“Vì gia tộc Nam Phương anh mới bị thương, thân là một phần tử của gia tộc thì tôi làm chút chuyện đó cũng phải thôi ”

“Với lại hôm trước anh đã hứa mát xa chân cho tôi, hôm nay lấy việc thoa thuốc bù lại vậy!”

Nam Phương Minh Nguyệt nói chuyện, đáng vẻ như là nếu anh không đồng ý sẽ không buông tay anh ra.

Cao Phong cùng Nam Phương Minh Nguyệt nhìn nhau vài giây, cuối cùng anh vẫn phải thỏa hiệp.

Với tính cách của Nam Phương Minh Nguyệt, nếu chưa đạt được mục đích, chỉ sợ sẽ không từ bỏ ý định.

“Vậy làm phiền cô.”

Cao Phong thành thật nằm xuống chăn đệm dưới đất.

“Này, anh không nằm trên giường sao? Mặt đất hơi cứng…”

Nam Phương Minh Nguyệt do dự nói ra.

“Khụ, không cân, chỗ này rất tốt”

Cao Phong lắc đầu, nói: “Cô chỉ cần giúp tôi thoa một chút ở đằng sau thôi, đẳng trước tôi tự thoa được.”

Nam Phương Minh Nguyệt không nói thêm nữa, quỳ gối xuống bên cạnh Cao Phong mở lọ thuốc ra.