Rể Quý Rể Hiền

Chương 1430




Chương 1430

Cao Phong lúc này giống như là ở đang đã trái banh, không ngừng đá về phía Hướng Hạo Nam.

Đá ra một cước, Hướng Hạo Nam bay ra ngoài đến mất mét.

Hướng Hạo Nam nhưng thật ra muốn né tránh, nhưng tốc độ của anh ta, có thể so được với tốc độ của Cao Phong sao? Dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người toàn trường, Cao Phong lại lần nữa hung hăng đá ra một cước.

“Bốp bốp!”

Một tiếng vô cùng nặng nề chấn vang xuất hiện, lúc này đây, Hướng Hạo Nam trực tiếp lăn xuống lôi đài.

“Âm ầm!”

Hướng Hạo Nam từ trên đài cao hai mét đài rơi xuống, phát ra một tiếng vang nặng nề.

Mà từ sau lúc này, toàn bộ giữa sân, đều lâm vào yên tĩnh.

Hiện trường luận võ mấy nghìn người, vốn nên là tiếng người ồn ào, giờ phút này lại an tĩnh dị thường, kim rơi cũng có thể nghe được.

Mọi người, lúc này trong lòng, đều nhất trí xuất hiện một suy nghĩ.

Mà suy nghĩ lúc này là: Từ giờ phút này trở đi, cái tên Cao Phong này, sẽ ở trong giới võ giả ở thành phố Hòa Bình, hoàn toàn nổi danh, không ai không biết, không người không hiểu.

Trừ bỏ hai cường giả đỉnh cấp kia ra, những người khác, ai cũng không dám xem nhẹ sự tôn tại của Cao Phong.

Ngay cả top ba trong tranh bá giới võ giả Hướng Hạo Nam, cũng bị Cao Phong đánh bại, trừ bỏ hai người phía trên ra, những người khác còn có ai có thể chống lại? Cao Phong lại một lần dùng thực lực của chính mình, đổi mới cái nhìn của mọi người toàn trường về mình.

Nhìn thấy thực lực mạnh mẽ của Cao Phong, cũng có nhiều người bắt đầu tán dương Cao Phong.

“Dòng tộc nhà họ Nam Phương, Cao Phong thắng! Thăng cấp tứ cường!”

Miêu Chính Vũ kinh ngạc cảm thán qua đi lập tức tiến lên, tuyên bố một tiếng.

Toàn trường có rất nhiều người, đều là cực kỳ phối hợp vỗ tay.

“Tứ cường, tứ cường! Chúng ta tiến vào tứ cường!”

Nam Phương Minh Nguyệt nhảy cẫng lên, hưng phấn hô.

Mà Nam Phương Hòa Trạch mấy con cháu của dòng tộc nhà họ Nam Phương, đêu đứng lên ghế từ lâu, trong tay câm theo áo khoác không ngừng múa may, hận không thể mở to giọng nói hơn nữa.

“Được đó, được…”

Nam Phương Minh Nghị cũng là không ngừng xoa xoa nắm tay, tràn đầy trong lòng đều là kích động.

Cao Phong mang cho ông kinh hỉ, thật sự là quá lớn quá lớn.

Từ hai mươi lãm đến mười ba, từ mười ba đến bát cường, hiện tại lại thăng cấp tới rôi tứ cường, kia thật là kinh hỉ hết đợt này đến đợt khác nhau “Nam Phương gia chủ, ông nói thật với tôi đi, ông rốt cuộc từ nơi nào tìm được cháu rể như vậy hả?”

“Thật sự không được, ông giúp tôi hỏi một chút, Cao Phong nảy còn có anh trai hay em trai gì nữa không?”

Lão già bên cạnh nói, thật sự kìm nén không được, lập tức đi lên hỏi.

“Đây là chuyện cá nhân!”

Nam Phương Minh Nghị vui sướng cười, bàn tay vuốt căm trả lời.

Gia chủ nhà họ Hướng lúc này cũng quay đầu nhìn Nam Phương Minh Nghị, liếc mắt một cái, nói: “Tên nhóc Cao Phong này, xác thật không tồi”

Nam Phương Minh Nghị lập tức chắp tay nói: “Đả thương cháu trai của Hướng gia chủ, mong Hướng gia chủ thông cảm.”

“Không sao!”

Hướng gia chủ xua tay nói: “Võ giả tranh đấu, bị thương vốn chính là chuyện cực kỳ bình thường.”

Nam Phương Minh Nghị gật gật đầu, cũng không hê nhiều lời.

Sau khi Miêu Chính Vũ tuyên bố kết quả thi đấu xong, Cao Phong liếc nhìn Hướng Hạo Nam một cái, liên cất bước đi xuống lôi đài.

“Nhớ rõ đánh cược của chúng ta.”

Cao Phong đi đến biên lôi đài, nhàn nhạt nói.

“Hừ! Tôi đương nhiên nhớ rõ.”

Hướng Hạo Nam cố sức từ trên mặt đất bò dậy, hừ lạnh một tiếng nói.

Nếu đánh cuộc thì phải chịu thua, đây là một phẩm chất nên có của võ giả.

Cao Phong đi đến vị trí ngồi xuống, chung quanh rất nhiều ánh mắt của mọi người nhìn về phía Cao Phong, đều trở nên không giống nhau.

Giới võ giả, cường giả vi tôn.