Rể Quý Rể Hiền

Chương 1368




Chương 1368

Cao Bằng quay đầu nhìn Kim Tuyết Mai.

“Bây giờ vẫn chưa được!”

Nhưng Kim Tuyết Mai lại chậm rãi lắc đầu.

Lúc này, sắc mặt Cao Bằng lập tức thay đổi, trở nên vô cùng tối tăm, anh ta quát hỏi: “Cô nói vậy là có ý gì? Cô đang đùa với tôi à?”

“Tôi – Kim Tuyết Mai đã là vợ người khác, cho dù tôi lại đến với một người nào đó, vậy tôi cũng cân phải có một thân phận chính đáng!”

“Nếu không Kim Tuyết mai thà từ trên sân thượng Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên nhảy xuống, cũng sẽ không để anh được như ý!”

Những lời này của Kim Tuyết Mai mạnh mẽ và đầy khí phách, vang rõ bên tai mọi người ở hiện trường.

Kim Tuyết Ngọc hiểu ý của Kim Tuyết Mai, lúc này cũng không ngăn cản nữa.

Mà trong nháy mắt, Cao Bằng cũng chỉ sửng sốt một chút rồi nói: “Được thôi! Ông đây đồng ý với cô!”

“Cậu Bằng!”

Cố Minh Tuấn vội vàng tiến lên một bước, gọi Cao Bằng sang một bên.

Mấy người Kim Tuyết Mai đều đứng im tại chỗ chờ đợi.

Kim Tuyết Ngọc nhìn Kim Tuyết Mai một lúc lâu, cô ta biết Kim Tuyết Mai làm vậy vì muốn kéo dài thêm một ít thời gian.

“Cậu Bằng! Sao cậu lại có thế đồng ý điều kiện đó chứ?”

“Kim Tuyết Mai cũng chỉ là một người đàn bà góa chồng, hơn nữa cũng chỉ là con gái của một dòng họ nhỏ, cô ta có tư cách gì mà đòi bước vào cửa nhà họ Cao của chúng ta?”

Minh Tuấn hạ thấp giọng nói.

Cao Bằng cười hì hì hỏi ngược lại: “Ai nói là tôi sẽ cưới cô ta vào nhà họ Cao?”

Nghe anh ta nói vậy, Cao Anh Trí cũng hơi sửng sốt.

“Tôi có bằng lòng điều gì với cô ta sao? Cùng lắm tôi chỉ cho cô ta một lễ kết hôn, cũng sẽ không thật sự cưới cô ta vào nhà họ Cao!”

“Ở Thủ đô Hà Nội, tôi nói cái gì chính là cái đó! Chỉ là một lễ kết hôn mà thôi, tôi cho hai trăm chiếc xe sang trọng đến đón cô ta là được rồi.”

Cao Bằng sờ căm và cười hì hì nói.

Nghe vậy, Cố Minh Tuấn yên lặng mấy giây, sau đó nói: “Nói thật là làm như vậy cũng không đáng giá!”

“Không đáng giá sao? Anh Minh Tuấn! Anh sẽ không bao giờ biết, tôi căm ghét tên rác rưởi Cao Phong đến cỡ nào!”

“Khi tôi còn bé, tôi ức hiếp người khác, cái tên đó sẽ luôn đứng ra ngăn cản, lúc nào cũng nhảy nhót lung tung trước mặt tôi.

Thật đáng ghét!”

“Tuy rằng bây giờ anh ta đã chết, nhưng dù chết rồi tôi cũng sẽ để anh ta chết không nhắm mắt!”

“Tôi sẽ cho Kim Tuyết Mai một buổi lễ kết hôn hoành tráng, chấn động cả Thủ đô Hà Nội! Anh nói xem, như vậy sẽ có hiệu quả thế nào đây?”

Càng nghĩ, trong lòng Cao Bằng càng cảm thấy sung sướng.

Nếu không phải hoàn cảnh nơi này không thích hợp, thậm chí anh ta còn muốn cười to mấy tiếng để phát tiết vui mừng.

“Còn kết quả gì nữa…

Đến lúc đó, chắc hẳn tất cả mọi người đều sẽ biết là anh cậu cưới vợ của Cao Phong!”

Cố Minh Tuấn thử hỏi dò.

“Ha Ha! Đúng vậy! Đúng là tôi muốn để cho tất cả mọi người đều biết, Cao Phong chết rồi, ông đây lại cắm sừng anh ta Cao Bằng cười to ha ha, cũng không thèm nhỏ giọng khi nói những lời này, để cho mấy người Kim Tuyết Mai đều nghe thấy rõ ràng.

Kim Tuyết Ngọc cảm thấy vô cùng tức giận, nhưng sắc mặt Kim Tuyết Mai vẫn không hề thay đổi, giống như không hề nghe thấy mấy câu nói của Cao Bằng.

Cô ta sẽ ghi nhớ kỹ nỗi nhục này vào tận đáy lòng.

Đầu tiên, Cố Minh Tuấn hơi sửng sốt trong mấy giây, sau đó đột nhiên nhớ tới chuyện trước đây, Cao Phong đã đối xử với anh ta thế nào, lúc này anh ta cũng lập tức ủng hộ quyết định của Cao Bằng

Cao Bằng xoay người lại, nhìn Kim Tuyết Mai và nói: “Được rồi! Tôi bằng lòng với cô! Ngày mai, tôi sẽ cho người đến đón cô, tiếp đó sẽ tổ chức cho cô một lễ kết hôn hoành tráng!”

“Tất cả người dân trong Thủ đô Hà Nội cũng sẽ tới tham gia, tôi đảm bảo, tôi sẽ để cô vô cùng nổi bật!”

Kim Tuyết Mai lại chậm rãi lắc đầu từ chối: “Ngày mai không được! Bảy ngày sau mới là ngày lành tháng tốt, tôi cũng phải chuẩn bị một chút mới được!”