Rể Quý Rể Hiền

Chương 1258




Chương 1258

Ánh mắt Cao Dương lóe lên, trong lòng hơi tức giận.

“Nếu như không phải các người thì tại sao các người lại không đợi đến ngày xác nhận cái chết của anh Phong mà đã vội vàng tới cướp chức vụ người thừa kế chứ?”

“Còn Cao Anh Hạo anh luôn miệng nói rằng muốn tổ chức tang lễ cho anh Phong, anh không đợi được nữa à, muốn anh Phong chết nhanh như vậy sao?”

Cao Tử Hàn càng nói càng tức giận, đôi mắt trong veo trừng to.

“Hỗn láo!”

Cao Dương tiến lên một bước và tát Cao Tử Hàn một cái.

Bốp! Một cái tát giòn giã vang lên.

Lúc này trên mặt Cao Tử Hàn xuất hiện một dấu bàn tay màu đỏ.

“Cô dám nói chuyện với anh họ Anh Hạo như vậy sao, tôi thấy cô không nhịn được nữa rồi đúng không?”

Cao Dương hừ lạnh.

Khi đối mặt với tất cả chuyện này, căn bản Cao Anh Hạo không có ý định ngăn cản chẳng qua là đứng một bên xem kịch vui.

Ở trong lòng anh ta, bất kỳ người nào trung thành với Cao Phong đều đáng chết.

Dù sau này anh ta có trở thành người đứng đầu dòng họ nhà họ Cao thật đi chăng nữa thì những người này đều giống như quả bom nổ chậm vậy.

Cần phải diệt trừ những kẻ không cùng chính kiến.

Cao Tử Hàn bị tát một cái nhưng vẫn không rơi một giọt nước mắt nào, cũng không có chút tủi thân nào, chẳng qua cô ấy vẫn lạnh lùng như cũ, nhìn chăm chăm hai người kia.

“Anh đánh tôi, điều đó chứng tỏ các anh chột dạ nên nhất định chuyện này có liên quan đến các anh!”

Cao Tử Hàn cắn chặt miệng đến nôi đôi môi đỏ thắm bị cần thành trắng bệch.

“Cao Tử Hàn, tôi thấy cô chán sống rồi đấy!”

“Chúng ta đều là con cháu nhánh bên dòng tộc họ Cao, nhưng ở trong nhánh bên đâu có phân chia cao thấp đâu, cô muốn diễu võ dương oai ở trước mặt anh họ Anh Hạo, Cao Dương tôi là người đầu tiên không chấp nhận được!”

Cao Dương chửi bới, sau đó giơ tay lên chuẩn bị tát Cao Tử Hàn một cái nữa.

Ở nhà họ Cao, chẳng qua là Cao Tử Hàn được bà cụ nhà họ Cao cưng chiều nhưng mà kể từ khi ông cụ Cao qua đời, bà cụ Cao mắc phải căn bệnh tương tư, trở nên ngốc nghếch.

Căn bản bà cụ không còn năng lực đế trông coi dòng tộc nhà họ Cao nữa, nếu không thì Cao Anh Hạo cũng không lên nhanh như thế.

Ngoài trừ bà cụ nhà họ Cao ra thì bản thân Cao Tử Hàn chỉ nẫm trong một gia đình tầm trung mà thôi, cô ấy tuyệt đối chỉ là một người ở ngoài ranh giới.

Cho nên Cao Dương thực sự không sợ Cao Tử Hàn.

“Đủ rồi!”

Ngay tại lúc này, khi lòng bàn tay của Cao Dương sắp đập vào má Cao Tử Hàn thì Cao Anh Hạo cau mày kêu lên.

Động tác của Cao Dương dừng lại ngay lập tức, hôm nay ở nhà họ Cao cũng không phải là chỉ có duy nhất một mình anh ta.

Tuy rằng có hai người lớn tuổi ủng hộ nhưng anh ta vẫn phải vượt qua một điều kiện đó là nhận được sự cho phép của hầu hết tất cả mọi người thì anh ta mới đạt được mục đích.

Cho nên loại chuyện công khai đánh chửi Cao Tử Hàn này đương nhiên là anh ta không thể làm gì quá đáng cả.

“Tôi nói cho cô biết, chuyện ấy không liên quan gì đến tôi hết.”

“Tôi chỉ là không muốn nhìn thấy cảnh nhà họ Cao như bây rông mất con dẫn đầu chỉ vì Cao Phong mà thôi.”

“Tôi tổ chức tang lễ đầu xuôi đuôi lọt, tại sao cô phải ngăn trở?”

“Hay là cô không muốn để cho anh Phong của mình được yên ổn à?”

Cao Anh Hạo nhìn Cao Tử Hàn đầy ẩn ý, nhẹ nhàng hỏi.

Chỉ cần tang lễ của Cao Phong được tổ chức trong dòng tộc thì chuyện Cao Phong là ứng cử viên của người kế thừa sẽ chấm dứt hoàn toàn.

Cao Anh Hạo nghĩ rất đơn giản.

Một khi ứng cử viên cũ qua đời thì đương nhiên sẽ được hủy bỏ tư cách ứng cử viên, sau đó sẽ có một ứng cử viên mới được bầu chọn.

Cho nên nhất định phải làm tang lễ.

Cao Anh Hạo cố gắng lâu như vậy để muốn tổ chức tang lễ cho Cao Phong nhưng căn bản không thành công.