Rể Quý Rể Hiền

Chương 1231




Chương 1231

“Lão Lâm vẫn bị giam ở khu quy hoạch Thành Bắc sao?”

Giọng nói của Cao Phong lại run lên một lần nữa.

Cho tới bây giờ Lâm vạn quân vẫn chưa cho nói cho anh biết vê việc này.

Ông ta chỉ nói với Cao Phong, hiện tại ông ta không tiện để liên lạc với Cao Phong.

Hôm nay Cao Phong mới biết được hoàn cảnh hiện tại của Lâm vạn quân gian nan cỡ nào.

“Đúng vậy…

Chỉ có một căn phòng được xây từ những tấm sắt mỏng, có người trong coi 24/24.”

“Tối tăm ngột ngạt, ngay cả ăn uống cũng chỉ có thể ở trong phòng.”

“Theo như tin tức do người của tôi cung cấp, cấp dưới của Cao Bằng chỉ đưa cơm cho ông Lâm vạn quân một ngày một lần, có đôi khi là hai ngày…”

Nghe đến đó, lửa giận trong lồng ngực của Cao Phong bùng cháy dữ dội hơn.

Một luồng khí lạnh giá và đáng sợ tỏa ra từ trong ra ngoài, điên cuồng nổ tung ra bốn phía.

Lúc này mấy trăm người ở phía dưới bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác, tựa như bọn họ bị một con rắn độc nhìn chằm chằm, bọn họ nhịn không được mà ngẩng đầu lên.

Cao Phong cố hết sức để kìm nén lửa giận trong lòng mình, anh mới không rống giận ngay tại chỗ.

“Vù vù!” . Đọc truyện hay, truy cập ngay _ t rumtruyen.м e _

Đôi mắt của Cao Phong đỏ lên, anh thở phào một hơi.

“Năm ấy vào lúc Cao Bằng bảy tuổi, anh ta vô ý rơi vào trong nước khi đang trên du thuyền!”

“Thời tiết của mùa đông rất khắc nghiệt, Lão Lâm không chút do dự mà nhảy xuống nước, ông ta mất rất lâu để đưa Cao Bằng lên thuyền, cứu anh ta một mạng.”

“Hôm nay, anh ta lại đối xử với Lão Lâm như vậy.”

Cao Phong nghiến răng nghiến lợi, hận không thể trực tiếp cắn nát hàm răng của mình.

“Trời ạ.”

Lý Khải Kiệt than nhẹ một tiếng.

Có lẽ đây là lý do mà một người trung thành và tận tâm với nhà họ Cao như Lâm vạn quân, sẵn lòng đi theo Cao Phong để chống đối với nhà họ Cao.2087659_2_25,60

Lúc đầu Lâm vạn quân đều đối xử bình đẳng với mỗi một thế hệ con em của nhà họ Cao, ông ta sẵn lòng hy sinh mạng sống của mình để bảo vệ bọn họ.

Chỉ bởi vì bên trong cơ thể của của đám người Cao Bằng đều đang chảy dòng máu của nhà họ Cao.

Có thể là ở trong lòng của mỗi người đều có một cái cân.

Có vài người chẳng hề đáng giá để cho ông ta phải làm như vậy.

“Anh ta ăn cháo đá bát, mất hết tính người, anh ta đáng chết.”

Cao Phong cắn răng trả lời.

Cao Bằng và anh có mối quan hệ ruột thịt, nếu như Cao Phong giết anh ta thì đó chính là giết chết người thân.

Cho nên lúc trước khi đám người của Cao Quang Minh đưa ra quyết định ám sát, Cao Phong còn có chút do dự.

Nhưng lúc này, anh lại không hề do dự một chút nào.

“Cậu Phong, cậu nói Cao Bằng mất hết tính người, thật là chính xác, chuyện mà anh ta đã làm ở thủ đô Hà Nội trong mấy tháng nay khiến cho người ta phải giận sôi máu.”

“Trước hết không nói đến những thứ này, tôi sẽ báo cáo ngay cho cậu về những tin tức mà cậu muốn biết.”

Lý Khải Kiệt thành thật nói.

“Tốt lắm!”

Cao Phong gật đầu, anh lại hỏi một chuyện rồi cúp điện thoại.

Sau đó, Cao Phong không ngừng gọi điện thoại cho Cao Quang Minh, dặn dò tất cả mọi chuyện với anh ta trong một lần.

Những tin tức này, tóm lại có thế hỗ trợ cho đám người của Cao Quang Minh một chút.

Sắp xếp xong mọi chuyện, Cao Phong tiện tay nắm thật chặt điện thoại di động, nhìn bầu trời đêm ở phía xa.

Điều mà anh có thế làm trong lúc này, chỉ có thể là chờ đợi.

Vào thời điểm gân mười hai giờ, toàn bộ thị trấn Biển Đông đã hoàn toàn bị bao phủ bởi màn đêm.

Dư Văn Cường đã làm xong bữa tối và chia cho mỗi người một phần.

Khúc Đại Minh cũng đưa tới một phần cho Cao Phong, nhưng Cao Phong căn bản nuốt không trôi, anh chỉ đặt thức ăn sang một bên.