Rể Quý Rể Hiền

Chương 1222




Chương 1222

Cao Bằng không hề có tham vọng gì cả, anh ta chỉ muốn ăn uống vui chơi cho thỏa thích mà thôi, điều này đối với Cố Minh Tuấn hiểu rất rõ ràng.

Sau khi đợi Cố Minh Tuấn rời đi, Cao Bằng lại quay người lại, sau đó anh ta nhìn Kim Tuyết Ngọc với một nụ cười tràn đầy sự ham muốn.

“Tuyết Ngọc ơi là Tuyết Ngọc, em nhìn tôi vì em mà ngay cả chuyện hợp tác giữa Tập đoàn Đa Quốc Gia với Tập đoàn Thế Giới mà tôi cũng không quan tâm, tất cả đều bị tôi từ chối hết.”

“Cho nên tôi tuyệt đối là thật lòng thật dạ mà thích em đó! Chẳng lẽ em không cảm thấy được tình yêu mà tôi dành cho em sao?”

Cao Bằng vừa nói xong, anh ta vừa đi tới kéo lấy cánh tay của Kim Tuyết Ngọc.

Nhưng mà vốn dĩ Kim Tuyết Ngọc đã chấp nhận số phận của mình rồi, lúc này cô ta lại giống như nổi điên lên vậy, cô ta lại đẩy Cao Bằng ra một lần nữa.

“Tôi là người phụ nữ của Cao Phong! Nếu như anh dám động đến tôi, vậy thì anh chính là làm trái đạo lý làm người!”

Bồng nhiên Kim Tuyết Ngọc quát lớn, nói xong câu đó, sắc mặt của cô ta đỏ lên trong nháy mắt.

“Em nói cái gì? Em nói em là người của cái tên rác rưởi Cao Phong đó sao?”

“Con mẹ nó! Ông đây còn tưởng rằng em hiểu chuyện chứ. Cái tên Cao Phong đó đã làm em rồi hay sao?”

Cao Bằng nghe vậy, trong nháy mắt anh ta vô cùng nổi giận.

Trong cơn kinh hoảng, Kim Tuyết Ngọc định dùng chuyện này để khiến cho Cao Bằng tỉnh táo hơn.

Không nghĩ tới, cô ta lại khiến Cao Bằng càng thêm nổi giận hơn, thậm chí anh ta đã đánh mất đi lý trí.

“Cao Phong lợi hại quá, thế mà anh ta có thể xoay hai chị em các người trong lòng bàn tay được nhỉ!”

“Ông đây cũng phải làm như thế, ông đây cũng phải làm hai chị em em 100 lần!”

Cao Bằng măng to một câu, rồi anh ta cho Kim Tuyết Ngọc một cái tát.

“Bốp!”

Kim Tuyết Ngọc né tránh cái tát đó, cô ta rút lui vài bước về phía sau.

Hai mắt của Cao Bằng đỏ sọc, trong miệng anh ta toàn mùi rượu, nhưng anh ta vân lao về phía Kim Tuyết Ngọc để bắt lấy cô ta.

Kim Tuyết Ngọc không ngừng lùi lại, nà Cao Bằng cũng không ngừng đuổi theo.

“A”

Bỗng nhiên, Kim Tuyết Ngọc bị vấp phải một vật ở dưới chân, cô ta ngả ngửa ra đằng sau rồi ngồi phịch xuống đất.

“Phù phù!”

Kim Tuyết Ngọc ngã xuống đất, cả người của cô ta cảm thấy vô cùng đau đớn.

“Ha ha hai Ông trời cũng đang giúp tôi rồi, nếu em đã năm đấy rồi thì tôi đây sẽ không khách khí nữa!”

Cao Bằng thấy cảnh này làm cho anh ta càng thêm hưng phấn, thế alf anh ta tăng nhanh tốc độ rồi bổ nhào, bay thẳng đến chỗ của Kim Tuyết Ngọc đang ngồi.

Kim Tuyết Ngọc cuộn mình lại theo bản năng, hai tay cô ta ôm mình bảo vệ phân trước người.

“Ha hat”

Cao Bằng càn rỡ cười to, anh ta nhào lên ngay lập tức.

“Âm!”

Nhưng mà một giây sau, tiếng cười ngông nghênh kia của Cao Bằng lại im bặt đi.

Mà Kim Tuyết Ngọc cũng cảm thấy đầu gối của bản thân cô ta đang chạm vào cái gì đó, thế là cô ta không nhịn được mở mắt ra.

Vào lúc này cô ta mới phát hiện rằng đầu gối của cô ta đang đá thẳng vào chỗ yếu ớt nhất của người đàn ông.

“Gào! Gào! Đau”

Cao Bằng trừng lớn hai mắt, bỗng nhiên anh ta kêu lên thảm thiết như bị chọc tiết vậy.

Sau đó anh ta trực tiếp nằm vật xuống ở một bên, hai tay che chỗ đó lại rồi không ngừng lăn lộn thân thể.

Nơi này bị trọng thương mất rồi, mùi vị đó chỉ có đàn ông mới có thể hiểu mà thôi.

Cao Bằng chỉ cảm thấy vô cùng đau đớn giống như háng anh ta bị xé rách vậy, điều đó làm cho anh ta không ngừng kêu lên thảm thiết.

Mà bọn thuộc hạ của anh ta ở ngoài cửa vẫn đứng thẳng không nhúc nhích.

Trong lòng còn bọn họ còn cảm thán một tiếng, đúng là cậu Bằng có khác…

làm chuyện đó cũng không giống người bình thường.

Trước đây thì toàn là mấy cô gái kêu la thảm thiết, bây giờ thì đến lượt cậu Bãng kêu gào rồi.