Rể Quý Rể Hiền

Chương 1220




Chương 1220

Kim Tuyết Ngọc liếc mắt nhìn Cao Bằng một cái, nhất thời cô ta đành phải thỏa hiệp, nói: “Tôi còn chưa đi tảm nữa.”

“Tại sao lại phải tắm rửa chứ? Mấy tên ngốc ở trên tivi cứ bày đặt chuyện chính thì không làm đi, bọn họ để cho phụ nữ đi tảm, một khi đã tắm xong rồi thì còn làm được chuyện quái quỷ gì nữa chứ”

“Ông đây không phải đồ ngốc nhá.

Sau khi làm xong công việc chính thì em muốn tắm rửa như thế nào thì tắm rửa thế đó, tôi không quan tâm.”

Cao Bằng vừa dứt lời, đột nhiên anh ta vồ lấy cô ta tỏ vẻ thèm thuồng như con hổ bị bỏ đói ba năm vậy.

Kim Tuyết Ngọc còn chưa kịp đề phòng thì Cao Bằng đã vòng tay qua và ôm lấy eo cô ta.

“Mau cút ra nhanh lên!”

Thân thể của Kim Tuyết Ngọc liên tục giãy dụa, cô ta cố gắng đẩy Cao Bằng sang một bên.

“Ha ha! Em muốn chống lại tôi à! Em càng cố gắng phản kháng, tôi lại càng cảm thấy thú vị hơn đấy!”

Cao Bằng ha ha cười lớn, anh ta đưa cánh tay ra muốn thực hiện động tác tiếp theo.

Kim Tuyết Ngọc cần chặt khớp hàm, đột nhiên cô ta vặn người rồi đập đầu vào tường! “Tôi đây có chết cũng sẽ không để cho anh đạt được mong muốn đâu!”

Kim Tuyết Ngọc nghiến răng mắng chửi.

“Ha ha! Em muốn chết hả, em…

con mẹ nó thật sự muốn chết sao! Em chết rồi, bây giờ ông đây sẽ đi lên trên núi Bồng Thiên ngay lập tức, sau đó sẽ xử lý hết mấy chục nhân viên bảo vệ kia và cướp chị gái của em qua trở về đây”

Trên khuôn mặt của Cao Bằng mang theo nụ cười châm biếm mà ha ha cười lớn.

Anh ta không hề hoảng sợ chút nào khi nhìn thấy hành động này của Kim Tuyết Ngọc.

Không biết có bao nhiêu cô gái có tính cách muốn giữ gìn sự trong trắng đang ở trong căn phòng này muốn đi dùng cái chết để đe dọa nhỉ? Cuối cùng, hoặc là Cao Bằng sẽ lợi dụng các thành viên trong gia đình của cô ta để uy hiếp cô ta, hoặc là anh ta sẽ dùng những từ ngữ khác để đe dọa, những cách này lúc nào cũng có kết quả vô cùng kỳ diệu.

Thậm chí Cao Bằng còn dương dương tự đắc vì bản thân anh ta thật siêu phàm khi đã nghĩ ra cách này, anh cảm thấy mình đã phát hiện ra một bí mật về bản chất của con người, chỉ cần anh ta nằm được điểm yếu của đối phương, vậy thì mọi chuyện đều sẽ thuận lợi cả thôi.

Mà trên thực tế thì nó đúng là như vậy đấy.

Khi nghe thấy những lời nói của Cao Bằng, nhất thời cả người Kim Tuyết Ngọc đều cứng đờ ra và rơi vào im lặng, động tác của cô ta cũng dừng lại.

Đúng vậy…

Vừa nãy cô ta đã quá kích động dẫn đến bản thân cô ta cũng đã quên mất tại sao chính cô ta lại phải xuống núi.

Bản thân cô ta làm như vậy là để bảo vệ hai người Kim Tuyết Mai và Kim Ngọc Hải bọn họ mà thôi! Chết là một công việc rất đơn giản.

Nhưng nếu như cô ta chết rồi thì ngược lại mọi chuyện sẽ được xử lý xong xuôi, kết thúc hết rồi, bọn họ phải làm thế nào đây? Nghĩ đến đây, trong lòng Kim Tuyết Ngọc đau đớn như bị lửa thiêu đốt vậy, cảm xúc của cô ta lại càng trở nên tuyệt vọng đến vô tận.

Đúng lúc này, cô ta mới hiểu được ý nghĩa trong câu nói của Kiều Thu Vân, ý nghĩa của câu nói đó là thà sống còn không bằng chết đi còn hơn.

Thậm chí cô ta còn hiểu được một chân lý khác nữa, khi cô ta không quyên không thế mà lại bị người khác chà đạp, thì ngay cả quyền lợi được chết cô ta cũng không thể có được! Trong lòng Kim Tuyết Ngọc, cảm giác lúc đầu của cô ta là sự tuyệt vọng, sau đó lại có một chút sự yên lặng kéo dài mãi cho đến khi cô ta khôi phục lại sự bình tĩnh.

Cũng coi như cô ta đành phải chấp nhận số phận đi! Có đôi khi, cô ta cũng không thể không cam chịu cho số phận của mình được.

Nếu như cô ta tự hủy hoại bản thân để có thể đổi lấy cuộc sống bình yên hạnh phúc cho Kim Tuyết Mai và Kim Ngọc Hải, vậy thì Kim Tuyết Ngọc nhất định sẽ không có bất kì sự chần chừ do dự nào.

“He he, em gái xinh đẹp à, em thật sự rất là liều lĩnh đó nha!”

Cao Bằng cười lạnh một cách chế nhạo, anh ta đưa tay vuốt ve lên khuôn mặt của Kim Tuyết Ngọc.

Kim Tuyết Ngọc một chữ cũng không nói, cô ta cứ để cho Cao Bằng chạm vào mặt mình một cách tùy tiện.Kim Tuyết Ngọc không hề động đậy, giống như cô ta đã chết lặng đi vậy, không hề có bất kì sự phản kháng nào, bây giờ trong đôi mắt của cô ta chỉ toàn là tro tàn xám xịt.

Lúc này, trên cơ thể của Kim Tuyết Ngọc từ trong ra ngoài đều toát ra một loại hơi thở của sự tuyệt vọng đến cực điểm.

Chỉ có điều Cao Bằng lại không quan tâm đến cảm xúc của cô ta vào lúc này, anh ta không cần phải lấy lòng bất kỳ cô gái nào, mà anh ta chỉ cần đợi đến khi đoạt lấy người ta là được rồi.

“Nào lại đây cô gái, ha ha!”