Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 981




Chương 981

“Lưu đạo trưởng, tôi còn muốn mời ông tạo bố cục nữa”, Phan Phượng Niên nói.

Lưu đạo sĩ khẽ nhíu mày, nói: “Phan gia chủ, vận mệnh phong thuỷ phải thuận thế mà làm, không thể cưỡng ép làm được. Bố cục hôm nay cũng phải mất rất nhiều năm mới có thể hoàn thành, nếu làm lại…”

Phan Phượng Niên cười nói: “Tôi không vì gia vận. Mà là vì một người”.

“Ồ, người nào?”

“Ông đã bao giờ nghe nói về Lang Dụ Văn năm đó chưa?”

“Lang Dụ Văn?”, Lưu đạo sĩ ngẫm nghĩ, nói: “Có phải là Lang Dụ Văn đã từng là người giàu số một ở Giang Đông không?”

“Chính là cậu ta”.

“Tôi cũng biết một chút, lúc anh ta còn giàu có đã từng quyên tặng một số tiền lớn cho Vạn Phúc Cung chúng tôi, vì thế sư huynh tôi còn tiếp kiến anh ta. Nghe nói người này làm giàu rất nhanh, sau đó cũng xuống dốc rất nhanh, có thể nói là thịnh vượng đến nhanh mà sụp đổ đến cũng nhanh”.

Lưu Mạnh Vũ là đạo sĩ của Vạn Phúc Cung ở Mao Sơn. Bây giờ trụ trì của Vạn Phúc Cung là Cổ Thủ Mặc đạo trưởng, chính là sư huynh của ông ta. Năm đó chuyện Cổ Thủ Mặc tiếp kiến Lang Dụ Văn, ông ta còn nhớ rõ. Ông ta cũng có ấn tượng không tệ với Lang Dụ Văn. Đương nhiên cũng có thể là vì người ta quyên tiền nhiều.

“Đạo trưởng có biết vì sao anh ta lại thất bại không?”

“Tôi cũng không biết chuyện này. Người sơn dã như chúng tôi sẽ không quan tâm đến hưng vong của thế gian”.

Phan Phượng Niên nói: “Người này quá mức cuồng vọng, không thèm để các gia tộc lớn ở Giang Đông vào mắt, đắc tội rất nhiều lần. Cuối cùng bị tám thế gia lớn bắt tay chèn ép, mới suy bại gần như chỉ trong một đêm”.

Ban đầu Lưu Mạnh Vũ không rõ vì sao Phan Phượng Niên lại nhắc đến chuyện này với ông ta, nhưng vừa suy nghĩ đã hiểu được, bèn cười nói: “Xem ra Phan gia chủ chính là một trong tám thế gia lớn năm đó”.

Phan Phượng Niên bật cười, nói: “Không sai, năm đó tám thế gia lớn mặc dù tôn nhà họ Trương ở Kim Lăng làm chủ, nhưng nhà họ Phan tôi mới là nơi chân chính xâu chuỗi tám nhà lại với nhau. Kế hoạch tiêu diệt Lang Dụ Văn cũng là do nhà họ Phan tôi dốc hết sức tính toán”.

Lưu Mạnh Vũ hoàn toàn hiểu được, hơi nhíu mày, hỏi: “Đây đã là chuyện bao nhiêu năm trước rồi, vừa rồi Phan gia chủ nói phải chuyện lớn, hay là…

Phan Phượng Niên nói: “Năm đó có thể thuận lợi làm cho Lang Dụ Văn phá sản, cũng là do có cao nhân chỉ điểm, vị cao nhân này bây giờ đang ở Vạn Trữ Cung”.

Lưu Mạnh Vũ kinh hãi nói: “Chẳng lẽ là Định Nhất sư thúc?”

“Đúng thế”, Phan Phượng Niên nói: “Năm đó chúng tôi mời Nguyên Định Nhất đạo trưởng tới tạo ra đại cục phong thủy, mới hoàn toàn cứu lại vận mệnh buôn bán cho Giang Đông, để Lang Dụ Văn phá sản chỉ trong một đêm. Nhưng mà Nguyên đạo trưởng đã bế quan, mấy ngày hôm trước tôi đến Vạn Trữ Cung muốn mời ông ấy rời núi, lại không thể nhìn thấy ông ấy”.

Lưu Mạnh Vũ nói: “Không nghĩ tới là Định Nhất sư thúc lập ra, khó trách nhà giàu số một Giang Đông cũng có thể suy bại chỉ trong một đêm. Nhưng mà Phan gia chủ, Lang Dụ Văn đã bị đánh bại, bao nhiêu năm đã qua, sao bây giờ ông lại muốn lập bố cục lại?”

Phan Phượng Niên nói: “Sau khi Lang Dụ Văn phá sản liền đến Thân Châu, dựa vào nhà họ Trần che chở, sống cẩu thả qua ngày. Trùng hợp là gia chủ nhà họ Trần lại là em rể của tôi. Cho nên anh ta ở nhà họ Trần từ trước đến nay cũng không được tốt lắm. Vốn dĩ nếu anh ta ngoan ngoãn sống nốt nửa đời sau, tôi cũng sẽ không để ý tới anh ta nữa. Chỉ là gần đây, anh ta đột nhiên đi Nam Giang, cũng không biết được ai đứng sau lưng duy trì, thế mà lại muốn đến đây làm một vụ buôn bán lớn, còn dẫn theo một đội ngũ hô mưa gọi gió ở Nam Giang. Bên phía Nam Giang, thế lực ở Giang Đông của chúng tôi không tiện trực tiếp nhúng tay, cho nên tôi mới muốn mời Lưu đạo trưởng tạo cục”.