Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 614




Chương 614

“Đi, cậu dẫn đường, đi Lan Công Quán”, Lý Dục Thần nói.

Vương Siêu không biết Lý Dục Thần, nhưng đã sớm nhìn ra ngay cả Hoa hòa thượng cũng phải cung kính với Lý Dục Thần, liền cho rằng anh là vị thiếu gia kia của nhà họ Tiền.

Vương Siêu không dám vô nghĩa, lái xe chở Lý Dục Thần và Hoa hòa thượng đến Lan Công Quán.

Lan Công Quán không xa, chỉ cần năm phút đã đến.

Sau khi xuống xe, ba người liền vội vã đi vào trong.

Bảo vệ ở cửa ngăn bọn họ lại: “Ê ê, đang làm gì đấy? Mấy người tìm ai?”

Lan Công Quán là hộp đêm của tập đoàn Bích Dã xây dựng, là nơi xa hoa, người tới đây không phú thì quý, bình thường Vương Siêu rảnh rỗi cũng hay đến đây, nhưng so sánh với những người giàu có ở nơi này thì hắn ta chỉ là nhân vật nhỏ.

Vương Siêu đi về phía trước hai bước, nói: “Chúng tôi tới tìm Tống thiếu gia, anh gọi điện cho Tống thiếu gia, cứ nói…”

Hắn ta còn chưa nói xong đã nghe thấy hai tiếng rầm rầm, hai tên bảo vệ đột nhiên bay về sau.

Hóa ra là Lý Dục Thần và Hoa hòa thượng một trái một phải, mỗi người một cú đá bay hai tên bảo vệ.

Vương Siêu sợ tới mức giật mình.

Hoa hòa thượng đã đi lên, túm lấy một tên bảo vệ: “Tống Tử Kiều ở đâu?”

Tên bảo vệ còn đang chất vấn: “Ê, sao anh có thể đánh người như thế chứ?”

Hoa hòa thượng vung tay tát tên bảo vệ một cái khiến miệng hắn ta đầm đìa máu: “Tống Tử Kiều ở đâu? Còn vô nghĩa nữa tôi sẽ cắt cổ cậu!”

“Ở, ở tầng ba…”

Hoa hòa thượng túm lấy cổ áo tên bảo vệ: “Đi, dẫn chúng tôi đi”.

Ba người áp giải một tên bảo vệ đi vào bên trong.

Tên bảo vệ còn lại đứng lên, lấy bộ đàm ra…

Vương Siêu nói: “Tên bảo vệ kia đang gọi người, có cần ngăn cản hắn không?”

Lý Dục Thần và Hoa hòa thượng đều không thèm để ý.

Bọn họ đi vào thang máy, Hoa hòa thượng đập đầu tên bảo vệ lên tường thang máy, nói: “Quẹt thẻ đi, tầng ba”.

Bảo vệ liền quẹt thẻ, nhấn tầng ba.

Lúc cửa thang máy mở ra, một đám bảo vệ hùng hùng hổ hổ xuất hiện.

Hoa hòa thượng ném tên bảo an lúc trước ra ngoài như bao cát.

Sau đó, anh ta và Lý Dục Thần đồng thời chạy ra ngoài.

Vương Siêu chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, trong thang máy cũng chỉ còn lại một mình hắn ta.

Chờ hắn ta đi ra khỏi thang máy, lúc cửa thang máy đóng lại, toàn bộ đám bảo vệ bên ngoài đã nằm rạp hết xuống đất.

Vương Siêu chưa bao giờ nhìn thấy cảnh đánh đấm nào như vậy, không khỏi đứng ngây ra tại chỗ.

Chờ hắn ta phản ứng lại, đã thấy Hoa hòa thượng và Lý Dục Thần đi xa, liền vội vàng đuổi theo đi.