Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 431




Chương 431

“Lão phu là Tra Võ Anh, gia chủ đương nhiệm của nhà họ Tra”, Tra Võ Anh bảo.

“Được, vậy tôi sẽ đưa ra điều kiện của tôi”, Lý Dục Thần cất lời: “Thứ nhất, bảo Lại Sa Sa thả bạn tôi ra. Thứ hai, giao Lại Sa Sa và Sáu Sẹo cho tôi xử lý. Thứ ba, trả tiền bồi thường tổn thất tinh thần cho tôi và bạn tôi”.

Tra Võ Anh sửng sốt, lướt nhìn một lượt xác chết nằm la liệt trên đất, thầm nghĩ: Tổn thất tinh thần mẹ gì ở đây? Phải là cậu bồi thường cho tôi mới đúng!

Song, ông ta vẫn bình tĩnh hỏi: “Cậu muốn bao nhiêu tiền?”

“Cái đó thì phải xem tình trạng tổn thất tinh thần của bạn tôi đến đâu, thế nên ông liệu mà giục Lại Sa Sa thả cậu ấy ra đi. Đương nhiên, với điều kiện tất cả bọn họ đều không có chuyện gì xảy ra”, Lý Dục Thần nhấn mạnh một câu: “Nếu bạn tôi thiếu một ngón tay, tôi sẽ chôn cả nhà họ Tra theo cùng!”

Tra Võ Anh run rẩy khó thấy.

Ông ta thừa biết rằng cái người trước mắt thật sự có thể làm được điều đó.

Có lẽ chỉ có thế lực Huyền Hàng Môn mới đối đầu với thứ sức mạnh đáng sợ này được thôi.

Sau một hồi trầm ngâm suy ngẫm, Tra Võ Anh trả lời: “Điều kiện thứ nhất ta có thể đồng ý, nhưng cô Sa Sa là người của Huyền Hàng Môn, tôi không dám chắc cô ta có chịu nghe lệnh tôi hay không. Thế nên về điều kiện thứ hai, tôi chỉ dám bảo đảm rằng có thể giao Sáu Sẹo cho cậu, còn cô Sa Sa thì phải xem cậu có bản lĩnh khiến cô ta đi cùng cậu hay không”.

Lý Dục Thần biết rõ mồn một rằng nếu như ngay cả Lại Sa Sa mà mình cũng không mang đi được thì khỏi cần bàn đến những điều kiện khác, e rằng nhà họ Tra sẽ trở mặt với anh ngay lập tức.

Đương nhiên anh không lo sẽ không đánh lại Lại Sa Sa.

Nếu như ngay cả một đệ tử trẻ tuổi thuộc nhánh phụ ở nước ngoài mà anh cũng không đối phó nổi thì thật xấu mặt với danh hiệu đệ tử Thiên Đô.

Thấy Lý Dục Thần vẫn không đáp trả gì, Tra Võ Anh nói ngay: “Còn về chuyện bồi thường tổn thất tinh thần, tôi cũng sẵn sàng gánh chịu. Tôi có thể cho cậu hai trăm triệu, đây là toàn bộ số tiền mà tạm thời tôi có thể điều động được lúc này, nếu cậu muốn nhiều hơn nữa thì cần tốn thêm thời gian và phải làm một số thủ tục”.

Lý Dục Thần gật đầu: “Đừng trì hoãn thời gian, ông mau gọi Lại Sa Sa về đi”.

Tra Võ Anh nhanh chóng bảo quản gia mang điện thoại đến, mở loa ngoài gọi điện cho Lại Sa Sa ngay trước mặt Lý Dục Thần.

“Cô Sa Sa, tôi là Tra Võ Anh đây, Lý Dục Thần mà cô muốn tìm hiện đang ở nhà tôi, cậu ấy yêu cầu cô thả bạn cậu ấy ra, nếu không thì sẽ chôn cả nhà họ Tra theo cùng. Nể tình nhà họ Tra chúng tôi và Huyền Hàng Môn giao hảo với nhau nhiều năm, mong cô Sa Sa hãy đưa những người bạn của cậu ấy đến đây đi”.

Tra Võ Anh lựa lời rất khéo, vừa nói được sự thật vừa không đắc tội cả hai bên.

Kế đó, mâu thuẫn đã trở thành cuộc tranh chấp giữa Lý Dục Thần và Huyền Hàng Môn.

Người ở đầu dây bên kia điện thoại im lặng một hồi mới có một giọng nữ vang lên:

“Ông bảo anh ta chờ một lát, tôi sẽ đến ngay”.

Sáu Sẹo cứ tưởng mình sẽ ở lại biệt thự hết đêm nay, sau đó chờ Lý Dục Thần vác xác đến.

Gã ta muốn thấy tận mắt cảnh cô Sa Sa ăn thịt Lý Dục Thần từng chút một để báo thù cho Độc Nhãn.