Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 1232




Chương 1232

Không quan trọng, những môn phái kia, cứ đi từng nhà là được. Người nào từng tham gia giết chóc, không có một ai chạy thoát được đâu.

Anh thu hồi Tử Vân Như Ý, trong tay xuất hiện một thanh kiếm màu đen.

Vừa thấy được thanh kiếm kia, Nguyên Định Nhất lập tức thay đổi sắc mặt, cả kinh nói: “Cậu… Cậu đã đi bí cảnh?”

“Ông còn biết bí cảnh?”, Lý Dục Thần kinh ngạc.

“Đó là thánh địa Vu tộc, làm sao tôi lại không biết!”, Nguyên Định Nhất lớn tiếng nói: “Cậu đi vào kiểu gì? Không có khả năng!”

“Ông không cần biết. Nhưng mà nghe ông nói vậy, quả thật tôi rất muốn bớt chút thời gian đi Miêu Cương một chuyến, thăm hỏi đám đại vu của Vu tộc các ông”.

Sắc mặt Nguyên Định Nhất thay đổi mấy lần, ánh mắt không ngừng lấp lóe, nói: “Chúng ta làm giao dịch đi?”

“Giao dịch gì?”

“Tôi sẽ nói hết toàn bộ mọi chuyện về nhà họ Lý năm đó cho cậu, cũng đưa danh sách những người từng tham gia vào án diệt môn của nhà họ Lý cho cậu, cậu hãy nói phương pháp tiến vào bí cảnh cho tôi”.

“Chỉ như vậy?”

“Đúng, chỉ như vậy”, Nguyên Định Nhất có chút mong đợi nhìn anh: “Thế nào? Thành giao chứ?”

“Không”.

Lý Dục Thần nói, kiếm Huyền Minh trong tay tỏa ra ánh sáng đen sì, cả phòng rơi vào bóng tối. Thấy Lý Dục Thần không chịu thỏa hiệp, Nguyên Định Nhất đột nhiên cười như điên.

“Hahaha, nhóc con, cậu cho rằng giết tôi sẽ có thể báo thù sao? Tôi nói cho cậu biết, cậu không báo thù được. Cho dù cậu từng vào bí cảnh, cho dù cậu có học được bí thuật thượng cổ, cậu cũng không báo thù được đâu. Bởi vì kẻ diệt cả nhà họ Lý, không phải người khác, chính là mẹ cậu – Cung Lăng Yên! Hahaha…”

“Nói hươu nói vượn!”

Ánh mắt Lý Dục Thần vô cùng hung dữ, mặt như ác sát nhìn chằm chằm Nguyên Định Nhất.

Kiếm Huyền Minh trong tay bắ n ra ánh sáng đen, lực lượng hắc ám kia giống như có thể cắn nuốt tất cả.

“Nhóc con, tôi sẽ nói cho cậu biết, nhà họ Lý bị diệt môn chính là do một tay nhà họ Cung bày kế. Nhà họ Cung là hậu duệ của Vu tộc thượng cổ, về sau bị Ma giáo đặt vào dưới trướng, trở thành một chi thánh tộc Ma giáo. Mẹ cậu Cung Lăng Yên là thánh nữ, từ khi sinh ra đã tiếp dẫn Thiên Ma, truyền thừa huyết mạch trách nhiệm của Thiên Ma. Loại người như bà ta, sao lại phải gả cho một cậu ấm ăn chơi như Lý Vân Hoa? Tất cả những điều này đều là âm mưu của Ma giáo! Mục đích đúng là muốn tiêu diệt nhà họ Lý, thuận tiện dẫn người của chính đạo tới nhà họ Lý, tiêu diệt một thể, để cho Huyền Môn Hoa Hạ bị thương nặng”.

“Tất cả những điều này đều là người nhà họ Cung bày kế, bắt đầu từ lúc ông bố ngốc nghếch của cậu đến Điền Nam. Bố mẹ cậu gặp nhau, căn bản cũng không phải là ngẫu nhiên, là bọn họ đã lên kế hoạch từ trước. Hahaha…”

“Ông nói bậy!”, Lý Dục Thần cả giận nói: “Hai người đó là thật lòng yêu nhau! Ông ở chỗ này nói hươu nói vượn, đáng chết!”

“Vậy cậu giết tôi đi! Vì sao lại không ra tay? Bởi vì chính cậu cũng biết điều tôi nói chính là sự thật! Còn có rất nhiều chuyện mà cậu không biết, ví dụ như, về sau mẹ cậu đã đi đâu, hahaha… Cậu giết tôi đi, nếu giết tôi, cậu sẽ vĩnh viễn không có khả năng biết đâu! Hahaha…”

Không biết vì sao mà bàn tay của Lý Dục Thần có chút run rẩy.

Đương nhiên anh không cho rằng lời Nguyên Định Nhất nói chính là chân tướng, nhưng cũng không thể nói không có chút logic nào. Thậm chí chính anh đã từng thoáng hiện ra suy nghĩ và suy đoán tương tự, chỉ là không dám nghĩ sâu hơn thôi.