Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 1171




 

Chương 1171

Mà ở trên tấm thép bao quanh tàu còn một con hải yêu nữa bị đóng đinh trên đó, trước ngực cắm một thanh kiếm màu đen.

Lý Dục Thần vẫy tay một cái, kiếm Huyền Minh bay ngược về vèo một tiếng, hóa thành một điểm sáng màu đen rồi biến mất ở trong tay anh.

Thi thể của hải yêu chậm rãi trượt xuống khỏi pháo đài. Lúc trượt xuống một nửa, mái tóc bị vướng vào thứ gì đó trên boong tàu, toàn bộ thân thể liền dính ở đó lắc lư.

Mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, con hải yêu này gần như giống với con còn sống dưới đất, trên thân trắng nõn nà được bao phủ bởi một tầng d1ch nhờn, phần bụng hở ra như cóc, ở giữa có một đường chỉ khâu lại cực kỳ bắt mắt, giống con rết nằm ở trước ngực.

Bởi vì mái tóc đã bị vướng nên mặt của con hải yêu này đã lộ ra, có thể thấy rõ ngũ quan của nó, chính là dáng vẻ của người, chỉ là làn da vô cùng tái nhợt, không có một chút hồng hào nào, cộng thêm lúc này đã chết rồi, đôi mắt trợn trắng lên như cá chết, nhìn vô cùng đáng sợ.

Có một thủy thủ to gan giống như phát hiện ra cái gì, cẩn thận tới gần một chút xem xét tỉ mỉ, sau đó kinh ngạc kêu lên: “Cái này… Đây không phải A Mỹ sao?”

Tất cả mọi người đều vô cùng kinh hãi, mới ùa lên nhìn.

“A… Thật sự là A Mỹ!”

A Mỹ là một cô gái trên đảo, bởi vì dáng dấp đẹp mắt, rất nhiều người ở trên đảo đều biết cô. Mấy tháng trước, cô ấy bỗng nhiên mất tích.

Lúc ấy có rất nhiều suy đoán, còn có người nói cô ấy đã bỏ trốn cùng khách thương nào đó rồi. Cho tới bây giờ, chỉ có một số người biết chuyện về James.

Kỷ Nhiễm Lai nhìn thấy mặt của A Mỹ, tâm trạng lập tức trầm xuống. Ông ta biết suy đoán của Nhất Chi Mai đã thành sự thật, đây là chuyện mà bọn họ không hy vọng nhìn thấy nhất. Cho dù là giao yêu thật hay là yêu quái nào khác do người Đông Doanh dẫn tới, ông ta đều có thể tiếp nhận. Nhưng ông ta không thể nào tiếp thu được chuyện người trên đảo biến thành yêu quái.

Đảo Cửu Long nằm lẻ loi ở ngoài biển, trên không có nhiều người, phát triển cho tới hôm nay rất không dễ dàng. Những cư dân trên đảo này cũng giống như con cháu ông ta vậy. Bây giờ trơ mắt nhìn thấy con cháu mình biến thành yêu quái, bảo ông ta có thể chấp nhận được như thế nào?

Mà nghĩ tới những đau khổ trước khi đứa nhỏ này biến thành yêu quái phải trải qua, trong lòng Kỷ Nhiễm Lai càng thêm khó chịu.

Ông ta đi đến trước mặt con hải yêu còn sống kia, lại nhìn Lý Dục Thần một chút, thấy anh không tỏ vẻ phản đối liền ngồi xổm xuống, dùng tay vén tóc hải yêu lên.

Hải yêu nhe răng nhếch miệng, vẻ mặt cực kỳ hung ác. Nhưng ông ta vẫn dựa vào khuôn mặt, ngũ quan kia để thấy được một chút quen thuộc.

“Là Nhã Nhã!”

Lại có một thủy thủ nhận ra được, đây chính là một cô gái khác bị mất tích.

Kỷ Nhiễm Lai nhìn Lý Dục Thần, trong đôi mắt mang theo vẻ cầu khẩn, nói: “Cậu Lý thần thông quảng đại, xin cậu hãy cứu đứa nhỏ này!”

Lý Dục Thần không nói gì, chỉ vào thi thể hải yêu khác, nói: “Ông nhìn nó một chút đi”.

Mọi người quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy thi thể hải yêu kia lộ ra ngoài dưới ánh mặt trời, nước đọng trên người đang nhanh chóng bốc hơi, tầng d1ch nhờn kia cũng biến thành khô ráo, không còn ẩm ướt như trước nữa, mà cái bụng vốn đang phồng lên của nó lại đang nhanh chóng bành trướng, giống như có người bơm hơi vào bên trong, vết sẹo giống con rết kéo dài từ bụng đến trước ngực càng thêm chói mắt đáng sợ.

Bỗng nhiên, phịch một tiếng, vết sẹo này bị mở bung ra, toàn bộ lồ ng ngực và ổ bụng của nó cũng bị mở ra, bên trong tràn đầy chất lỏng màu xanh sền sệt không biết tên, chảy ra òng ọc, lúc chảy tới boong tàu liền bốc lên một làn khói xanh.

Trong không khí tràn đầy mùi khét lẹt khó ngửi.